Da thịt nóng rực co dãn mười phần, nóng đến nổi khiến Tả Tả co rúm lại, muốn rút tay về, nhưng lại bị ấn càng thêm dùng sức, bị bắt cảm thụ nhịp đập thần tốc mạnh mẽ dưới lòng bàn tay.
Hàn Tả Tả chớp chớp mắt, ngẩn người ngước đầu, chống lại hai tròng mắt đen láy của Lang Hi, đáy mắt là nồng đậm ý cười.
Hàn Tả Tả lập tức liền hiểu được ngụ ý Lang Hi ám chỉ, cảm thấy may mắn vì lúc ngồi trên taxi còn có người ngoài, hắn mới không lôi kéo dây dưa cô ở trên xe. đã không được chơi trò ‘xe chấn’, mà rốt cuộc hắn vẫn là lão xử nam cấm dục nhiều năm, hiện tại hưng trí bừng bừng phấn chấn như vậy, thật đúng là một khi đã nếm thử ngon ngọt, thì tại trong xương tủy liền không bỏ xuống được!
Hàn Tả Tả trong lòng cười lạnh, giật giật bàn tay rãnh rang còn lại, hung hăng vặn, nhéo hắn một cái.
Tuy rằng cơ ngực khoẻ mạnh tinh tráng, săn chắc trơn nhẵn khiến cô không thể nhéo được, nhưng Tả Tả vừa mới cắt móng tay nên vô cùng sắc nhọn, vừa dùng một chút lực, nhắm ngay thời điểm Lang Hi không để ý để lại trên ngực anh một vệt đỏ thật dài.
Móng tay của phụ nữ chính là hung khí, tùy tùy tiện tiền quẹt một phát, là có thể tạo ra một đường vết thương dài máu nhỏ tí tách!
(có nói quá hem ta?!?)Lang Hi không nghĩ tới sau khi xa cách lại kịch liệt như thế, này cũng còn chưa bắt đầu đâu, liền bị móng vuốt của cô ‘thân thiết’, không khỏi nhẹ giọng trấn an, cau mày nói: "Đừng nóng vội, còn rất nhiều thời gian nha!"
Hàn Tả Tả nhanh chóng rút tay ra, trợn trắng mắt nhìn da thịt bị cô hung hăng cào, liếc mắt châm chọc nói: "anh không mệt à?"
Lang Hi lắc lắc đầu, thành thật nói: "Ngủ suốt một đường, lúc này rất có tinh thần."
Hàn Tả Tả không thể tin trừng mắt hắn, chú tư sẽ không vì... Kia gì gì đó với cô, cố ý ở trên máy bay nghỉ ngơi dưỡng sức chứ?
Kỳ thật Lang Hi đúng là không phải bởi vậy mới ngủ suốt một đường!
Vì có thể trở về sớm một chút, hắn đều đem thời gian ngủ rút ngắn tối đa, liều mạng đẩy nhanh tiến độ công việc, vài ngày cuối cùng còn thức trắng mấy đêm, công việc vừa xong liền lập tức mua vé máy bay sớm nhất trở về, phần công việc còn toàn bộ quăng cho đám người Khâu Lâm.
Nếu không vất vả đến mất ăn mất ngủ, cũng không đến mức chỉ ngắn ngủn vài ngày liền gầy đi trông thấy như vậy!
Lang Hi sờ sờ chỗ ngực bị cào hơi hơi đau đớn, không thèm để ý, khăng khăng xem rằng đây là tình thú giữa hai người, mở miệng hỏi nói: "Em không muốn kiểm tra, vậy đến lượt anh?"
Hàn Tả Tả cảnh giác lui ra phía sau từng bước: "anh muốn làm gì? Em cũng không có gầy đi nha... Cho dù gầy cũng là cố ý giảm béo vì mùa hè diện váy đẹp nha!"
"Nga!" Lang Hi vẻ mặt thành khẩn nói, "không phải việc đó... Em không phải nói nhớ anh đến đau lòng sao? anh giúp em xoa xoa!"
Hàn Tả Tả khinh bỉ trừng mắt nhìn hắn liếc mắt một cái: "Ai da, coi như hết, thu hồi ý tưởng xấu xa trong đầu anh ngay, ban ngày ban mặt phải chú ý hình tượng a, tốt xấu gì anh vẫn là trưởng bối đấy, vậy mà không biết làm gương chút nào!"
Lang Hi lơ đễnh nhìn cô, ngữ khí bình thường lại bao hàm cường thế không thể kháng cự: "Hoặc là em, hoặc là anh, em tự chọn đi!"
Hàn Tả Tả thật muốn đại nghịch bất đạo a, một cước đem gương mặt biểu tình làm cho người ta nghiến răng nghiến lợi kia đá một phát, quả thực rất đáng ghét nha!
Hàn Tả Tả con ngươi chuyển động, ôn nhu cười rộ lên: “Vậy để em tới sờ sờ chú tư đi, nhìn xem anh rốt cuộc gầy bao nhiêu?"
Lantuwan hiển nhiên phát hiện tia tinh nghịch trong đáy mắt cô, nhưng không để ở trong lòng, tự nhiên nghiêng người dựa vào đầu giường, tay chân giang rộng bày ra bộ dáng đại gia chờ người đến phục vụ.
Hàn Tả Tả giảo hoạt cười, phụng phịu giả vờ đứng đắn vươn tay, ở trên ngực hắn sờ soạng một phen, chậc chậc khen: "Xúc cảm thật tốt nha!"
Biểu tình kia ngữ khí kia, sao lại giống tiểu lưu manh đùa giỡn con gái nhà lành thế nhỉ!
Cơ bắp săn chắc của Lang Hi không chịu khống chế run lên, ngữ khí thoải mái mà nói: "không như tay em cảm giác đâu, vừa bằng phẳng lại vừa cứng, không có gì đáng xem đâu!"
Hàn Tả Tả lạnh lùng cười, ngón tay linh hoạt lướt xuống đến bụng, theo cơ bụng lõm xuống, chậm rãi vẽ phác thảo.
Lang Hi nhịn không được ngừng thở, bụng cũng lập tức căng cứng.
Hàn Tả Tả quan sát phản ứng của hắn, ác liệt cười cười, ngón tay thon dài nghịch ngợm như có như không gãi gãi chỗ rốn mẫn cảm, ra vẻ đứng đắn hỏi: "Nơi này cơ bắp sao lại nhiều thế này... Chắc không phải tìm cô gái nào khác cùng nhau "vận động" chứ?"
Lang Hi hô hấp nhất thời dồn dập lên, hai mắt sâu thẳm gắt gao nhìn chằm chằm ngón tay trên bụng mình, ngón tay trắng noãn mảnh khảnh linh hoạt đến cực điểm, móng tay được sơn màu tươi sang xinh đẹp càng tăng thêm kiều diễm.
"Có "vận động" hay không ... Em có thể đi xuống, hảo hảo kiểm tra một phen!"
Hàn Tả Tả bị khơi dậy ý chí chiến đấu, khiêu khích tà nghễ nhìn hắn, đôi mắt như đôi mắt mèo con quyến rũ đến cực điểm, phóng ra muôn vàn phong tình dụ hoặc, làm cho người ta cực kỳ yêu thương cũng hận chết ngón tay xinh đẹp cứ ở bên cạnh khăn tắm lờn vờn hồi lâu, trêu chọc đủ mới cao ngạo nguyện ý chuyển hướng sang nơi khác, tựa như nữ vương cao cao tại thượng đang ban phát ân huệ, cao ngạo tao nhã chậm rãi đi xuống.
Hai người tuy rằng đã sống chung với nhau một thời gian, thậm chí số lần lăn lộn trên giường nhiều đến nỗi đếm không hết... Nhưng Hàn Tả Tả rốt cuộc vẫn còn ít tuổi, da mặt mỏng, còn chưa từng chân chính chủ động qua, trước đó là cố ý khiêu khích, lúc này tên đã lên dây, mới cảm thấy hơi chút xấu hổ không dám ‘xuống tay’.
Nhưng lại không cam lòng cứ như vậy nhận thua...
Hàn Tả Tả đâm lao phải theo lao, khó xử cắn cắn môi.
Lang Hi nhíu nhíu mày, bất mãn thẳng lưng thúc giục: "Nhanh chút!"
Hàn Tả Tả vừa bị thúc giục, xấu hổ và giận dữ trực tiếp xoa bóp, sắc mặt bi tráng dứt khoát nhắm mắt, mới ra vẻ vô vị hừ một tiếng.
Hàn Tả Tả chỉ cảm thấy tay mình đột nhiên trở nên kỳ quái, sao cô lại cảm thấy có gì đó không thích hợp, lòng bàn tay một mảnh thấm ướt, khẩn trương đến cực điểm.
"Nha, kiểm tra xong rồi, nấm kim châm, nhanh đi nghỉ ngơi a!"
(bạn nào ‘chong xáng’ ko hiểu thì ggsearch nhá ~o~)Lang Hi thở dốc vài tiếng, khó hiểu nhíu mày, thanh âm bởi vì dục vọng mà khàn khàn: "Vì sao là nấm kim châm, bởi vì nó vừa dài vừa cứng như kim thương?
(ak ak nguyên văn lời chú tư đấy nhá)Hàn Tả Tả sắc mặt cổ quái nhìn hắn, lại nhìn xem "Nó", sau một lúc lâu mới nghẹn cười nói: “Chú tư chưa ăn qua sao, nấm kim châm vừa mềm vừa nhỏ lại rất biết co dãn, có làm thế nào nó cũng không đứng thẳng được!"
(TAT)Lang Hi hít sâu một hơi, chậm rãi nâng mắt lên, hai mắt như lưỡi dao lợi hại, lại âm thầm mang theo hỏa diễm bức người, trong đó còn mang theo dục vọng không hề che giấu, dùng ngữ điệu cực kỳ chậm chạp bình tĩnh hỏi:
“không thẳng được?"
Hàn Tả Tả trong lòng lộp bộp một chút, vội vàng lắp bắp reo lên: "anh anh anh... Trước đó anh đã nói rồi nha, hai người chọn một! Em đã chọn giúp anh kiểm tra, anh cũng không thể lại xằng bậy!"
Lang Hi quanh thân khí thế vừa rồi đột nhiên thu lại, khuôn mặt lạnh lùng cư nhiên nhu hòa trở lại, mang theo ôn nhu kỳ dị, nhẹ giọng nói: "Nga, phải không?"
Hàn Tả Tả chỉ cảm thấy chú tư như vậy càng thêm làm cho người ta xương cốt bủn rủn!
Lang Hi ngồi xuống, chậm rãi tới gần cô, từ từ mở miệng: "anh chỉ cho em lựa chọn hình thức mở đầu, ở giữa là như thế nào, bao nhiêu thứ, thì phải đến lượt anh chọn!"
Hàn Tả Tả đột nhiên nhảy dựng lên chạy ra bên ngoài, trên lưng lại bị cánh tay cứng rắn như sắt vòng qua ôm lại, kéo bật cô thật mạnh ngã trở về trên giường.
Hàn Tả Tả thét chói tai: "anh xấu xa! Gian thương, cư nhiên bắt nạt ‘tiểu bối’!"
Lang Hi động tác đột nhiên dừng lại, từ trên cao nhìn xuống cô, hờ hững hỏi: "Em chán ghét gian thương?"
Hàn Tả Tả không biết chính mình trong lúc vô ý lại đụng đến dây thần kinh nào đó của chú tư nhà cô, nhìn hắn vẻ mặt nghiêm túc, cũng còn thật sự đứng lên, nghĩ nghĩ trả lời: "Ý em cũng không phải như vậy nha, không buôn bán sẽ không gian dối sao, chưa nói tới chán ghét, chỉ cần đừng gian đến trên người em!"
Nghe vậy, Lang Hi sắc mặt càng thêm âm trầm, nhìn chằm chằm cô hỏi: "Nếu ‘gian’ đến trên người em thì sao?"
Hàn Tả Tả tốn hơi thừa lời, hừ lạnh nói: "Dám gian đến trên người em, em nhất định phải gian gấp trăm lần đáp trả lại!"
Hàn Tả Tả cảm thấy sự tình phát triển hình như có cái gì đó không đúng, xì một tiếng khinh miệt nói: "Cái gì gian hay không gian, từ này không phải dùng như vậy nha!"
Lang Hi giống như nhẹ nhàng thở ra, trầm mặc phiến khắc, ánh mắt đột nhiên kiên định lên, trịnh trọng kỳ lạ mở miệng: "anh sẽ không cho em cơ hội!"
Ish: chỗ này có nàng nào ko hiểu ko ta, chị Tả nói ‘gian’ là gian trá, xảo trá. Còn Tứ Lang của chúng ta lại hiểu gian là … ‘cưỡng gian’ ah. Cười chết mất. Ed bộ này hại não quạ, anh chị toàn chơi chữ thôi >o<!!!Hàn Tả Tả không hiểu ra sao, vừa muốn há mồm hỏi, miệng đã bị Lang Hi chặt chẽ ngăn chặn.
Lang Hi vốn đã gấp gáp, hai ba động tác đã lột cô sạch sẽ bắt đầu ‘vận động’.
Hàn Tả Tả thở hồng hộc oán giận nói: "anh sao cứ lúc nào cũng như vậy hết a..."
Lang Hi chôn ở bên gáy cô, liếm mút khoảng da thịt non mềm nhẵn mịn, hàm hồ nói: "Tiểu biệt thắng tân hôn! Lại nói... Lúc ở trên taxi em đã đáp ứng, về nhà liền làm!"
Hàn Tả Tả nhéo nhéo cái gáy của hắn, bất đắc dĩ thở dài: “Chú tư, là anh nghe sai ý? Hay là phương thức biểu đạt của em có vấn đề?"
Lang Hi lấy một cái mút vào thật mạnh làm trả lời, vì không cho cô có thời gian rãnh để miên man suy nghĩ, thẳng tiến chủ đề đè ép đi lên...
Tiểu biệt sở dĩ thắng tân hôn... Kỳ thật bất quá là do áp lực đáng kể tạo thành khó kìm lòng nổi mà thôi!
Sau đó, nghẹn hồi lâu nửa người dưới bị cảm quan động vật chi phối, dụ dỗ kích thích lại dập dờn trước mặt, triệt để hóa thành cầm thú, trừ bỏ nhu cầu bản năng của cơ thể, rốt cuộc cũng không có gì khác biệt cả!
Tựa như dòng nước cuồn cuộn đột nhiên bị đập lớn chặn lại, trị phần ngọn không trị được phần gốc, không đổi được hiện tượng thiên tai – đại hồng thủy, một khi phá tan ngăn cản, liền càng thêm không thể vãn hồi.
Bản chất vốn là như vậy!
Hàn Tả Tả đầu óc choáng váng não trướng căng trừng mắt nhìn trần nhà, thần trí đều đã bắt đầu mơ màng không rõ, tựa như một đoàn ngực phi nước đại chạy qua cuốn bay đi hết thảy mọi thứ.
Phía trên cô là một người đàn ông đang quá khích kịch liệt vận động, kéo cô cũng đi theo cuốn vào vòng xoáy dục vọng, bởi vậy đèn treo lịch sự tao nhã trên trần nhà, ở trong mắt của cô, tựa như đồng hồ quả lắc đang chuyển động qua lại, có loại cảm giác đất rung núi chuyển, làm cho cô càng thêm mê muội trầm luân.
Chờ đến lúc hết thảy khôi phục bình thường, Hàn Tả Tả liền như mới từ trong nước được vớt lên, toàn thân đều dính ngấy mồ hôi, mái tóc đen láy dính vào trên da thịt trắng nõn, trong cảnh tranh tối tranh sáng, vẻ đẹp của cô càng đánh sâu vào thị giác người xem.
Hàn Tả Tả hữu khí vô lực kéo tay Lang Hi, thành khẩn khuyên nhủ: "Mao. Chủ Tịch nói qua, tự mình động thủ, cơm no áo ấm! Lần sau đại gia anh lại có như cầu lớn như vậy, xin hãy nghe theo lời chủ tịch dạy bảo!"
Lang Hi lười biếng nằm ở bên người cô, bình phục kịch liệt thở dốc, xoay ngược lại nắm tay cô xoa nắn thưởng thức, nghe vậy kỳ quái nhìn cô một cái nói: "anh vẫn đều là tựmình động thủ a, mặc kệ trước khi vận động, hay là sau khi rửa sạch, đều là tự mình đi làm, em ngược lại cho tới bây giờ còn chưa chủ động được lần nào!"
Hàn Tả Tả: "..."
Hàn Tả Tả trầm mặc hồi lâu, nhẹ nhàng rút tay mình ra, lật người đưa lưng về phía anh, tuyệt vọng nhắm mắt lại, vô hạn thống khổ nói: "Quên đi, coi như em vừa mới thả cái rắm!"