Thảnh Thơi Thú Thế: Làm Làm Ruộng, Sinh Sinh Nhãi Con

Chương 1009

Vinson nằm hai ngày, quả nhiên từ từ tỉnh lại, còn chưa mở mắt liền ngửi được mùi hương thơm nhàn nhạt đặc trưng của bạn đời, lập tức cả thể xác và tinh thần đều say mê.

 

Tinh tế thưởng thức một phen, Vinson chậm rãi mở mắt ra, quả nhiên, Bạch Tinh Tinh đang ngồi ngay bên cạnh mình, mái tóc dài xoăn xoăn che khuất gò má nàng, cũng không biết đang làm cái gì.

 

“Tinh Tinh?”

 

Giọng nói khàn khàn vang lên trong phòng ngủ, Bạch Tinh Tinh "vụt" một cái ngẩng đầu, trên mặt nở rộ nụ cười kinh hỉ: “Vinson anh tỉnh rồi à? Curtis nói quả nhiên không sai. Parker hầm canh suông rồi, em bưng một chén tới cho anh, anh bị trọng thương nên ăn chút đồ thanh đạm.”

 

Bạch Tinh Tinh nói rồi buông việc may vá trong tay, liền chuẩn bị đứng dậy, lại bị một bàn tay to nắm chặt cánh tay.

 

Bàn tay này ngăm đen to rộng, tràn ngập lực lượng, hoàn toàn bao bọc lấy cánh tay trắng nõn tinh tế của Bạch Tinh Tinh, phảng phất chỉ cần gập lại là gãy. Sự tương phản mạnh mẽ và yếu ớt được hình thành rõ rệt, nhưng lại vô cùng hài hòa, phảng phất trời sinh đã là một đôi.

 

Sắc mặt Vinson tái nhợt không còn giọt máu, nhưng sức tay lại cực lớn, Bạch Tinh t*nh h**n toàn không lay động được.

 

Bạch Tinh Tinh bị nắm đến có chút đau, nhưng trong lòng lại yên ổn xuống, trên mặt cười càng thêm xán lạn: “Xem ra anh thật sự không có việc gì, sức lớn thật.”

 

“Nhìn thấy em thật tốt.” Tỉnh lại, ánh mắt đầu tiên nhìn thấy em thật tốt, Vinson hạnh phúc thỏa mãn đến phảng phất như bay vào đám mây, trong thanh âm, sự sủng ái cùng quyến luyến nồng đậm đến không thể hòa tan.

 

Bạch Tinh Tinh bị lây nhiễm sâu sắc, trong lòng mềm nhũn, nhích lại gần Vinson, cầm lấy miếng da thú tiếp tục làm việc.

 

“Được rồi, em không đi, đây là váy da thú làm cho anh, sắp xong rồi, lát nữa có sức thì dậy thử xem sao?” Bạch Tinh Tinh nói rồi liếc mắt nhìn Vinson, trong lòng có chút chờ mong phản ứng của hắn.

 

Tâm ý của bạn đời, chẳng sợ Vinson không dậy nổi cũng khẳng định sẽ cố chống dậy, huống chi thân thể hắn đã hồi phục kha khá.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

“Ừ.” Vinson trầm giọng đáp, nhìn không chớp mắt vào khuôn mặt nghiêng của bạn đời.

 

Bạch Tinh Tinh cúi đầu, thuần thục may vá, nàng có thể cảm giác được ánh mắt Vinson đang nhìn chăm chú, khóe miệng không khỏi nhếch lên nụ cười nhạt.

 

Nếu đổi lại là một cô gái lanh lợi hơn, tuyệt đối sẽ không ngồi bên cạnh người trong lòng như vậy, không vì gì khác, góc độ này quá "dìm hàng", nó hoàn toàn tương phản với góc độ chụp ảnh tự sướng tốt nhất là “hướng về phía trước 45 độ”, đây là góc "hướng xuống dưới 45 độ".

 

Tư thế và góc độ như vậy làm cằm Bạch Tinh Tinh lộ ra chút thịt mềm, từ phía dưới nhìn lên có vẻ hơi mũm mĩm trẻ con, nhưng cũng không khó coi, ngược lại còn toát ra vẻ ngây thơ đáng yêu.

 

Vinson càng xem càng không rời được mắt, vươn cánh tay ôm lấy eo Bạch Tinh Tinh, hít thở không khí mang theo mùi thơm cơ thể của bạn đời, cảm thấy vô cùng thỏa mãn.

 

Vinson ngã bệnh, việc nhà cơ bản đều rơi vào trên người Parker, Curtis cũng không nhàn rỗi, hắn sức lực lớn, khuân vác cự thú không ai tiện tay bằng hắn, chỉ là đi ra ngoài một chuyến cũng mất gần một ngày thời gian.

 

Trong nhà thường xuyên chỉ có Parker là giống đực duy nhất đương gia. Khi Parker đi ngang qua đại sảnh, thính lực nhạy bén đã bắt giữ được tiếng Vinson nói chuyện, liền rón ra rón rén chạy tới nhìn lén.

 

Lúc này Vinson cùng Bạch Tinh Tinh đã không nói chuyện, nhưng bộ dáng dựa vào nhau thân mật khăng khít lại hài hòa đến thế.

 

Parker lập tức bị đ.á.n.h đổ hũ giấm, chạy đến phòng bếp, múc một bồn thịt hầm lớn chạy vào.

 

Vừa bước vào cửa phòng ngủ, hương thơm của đồ ăn đã bị gió thổi tan, Bạch Tinh Tinh khịt khịt mũi, lập tức ngẩng đầu.

 

“Parker, anh tới vừa lúc, em đang lo làm thế nào để lấy đồ ăn ra đây.” Bạch Tinh Tinh thúc giục vẫy vẫy tay với Parker, cảm thấy đồ ăn quá hấp dẫn, chính mình cũng nhịn không được hít hít nước miếng.

 

Vinson liếc Bạch Tinh Tinh một cái, chậm rãi ngồi dậy. “Đói bụng? Cùng nhau ăn.”

 

Bình Luận (0)
Comment