Chờ đợi cú rơi, Bạch Tinh Tinh nhắm chặt hai mắt, lại không ngờ thân thể dường như rơi xuống một tấm lưới, lún xuống, rồi lại nảy lên.
Bạch Tinh Tinh kinh ngạc mở mắt ra, ghé vào lưng Parker nhìn khắp nơi: “Đây là……?”
Parker lật mình, đem Bạch Tinh Tinh trên lưng hất xuống biển hoa. Bạch Tinh Tinh sợ tới mức lập tức bò lên trên người hắn, sau đó phát hiện cảm giác của mình không sai, đóa hoa dưới chân dường như…… thật sự là một tấm lưới.
“Ha ha ha…… Trợn tròn mắt rồi chứ, ta sớm đã đem dây leo trên này đan thành lưới, không ngờ thật sự dọa được em, ha ha ha ha……”
Parker cười đến cuộn tròn thân thể, ở trên lưới hoa lăn lộn.
Bạch Tinh Tinh thẹn quá thành giận, cưỡi lên người Parker, đôi tay trắng nõn liên tục đ.á.n.h lên thân thể cứng rắn của hắn.
“Dám hù em này, dám trêu em này!” Bạch Tinh Tinh ra vẻ hung ác, nhưng ý cười trên mặt lại nhịn cũng không nhịn được, xuống tay cũng không thật sự dùng sức.
Nhưng dù nàng có thật sự dùng sức cũng không đ.á.n.h đau được giống đực da dày thịt béo, huống chi nàng chỉ là hư trương thanh thế? Kia từng cú đ.ấ.m như bông rơi xuống n.g.ự.c giống như gãi ngứa, làm cho Parker ngứa ngáy khắp người, từ làn da truyền thẳng vào trong tim.
Parker dần dần ngừng cười, ngửa người nằm trên lưới hoa, ngơ ngẩn nhìn bạn đời phía trên.
Trời xanh mây trắng sáng rõ trở thành phông nền, dưới ánh sáng rực rỡ, khuôn mặt thiếu nữ trắng nõn không tì vết, thậm chí có thể thấy rõ trên da bao phủ một tầng lông tơ mềm mại, ngắn mà dày đặc.
Đây là vẻ đẹp tự nhiên mà chỉ làn da hoàn toàn mộc mạc mới có thể thể hiện ra, mỹ nữ hiện đại am hiểu trang điểm cũng có thể bày ra làn da hoàn mỹ không tì vết, nhưng che giấu có tốt đến đâu, cũng không thể có được mỹ cảm tự nhiên như vậy.
Ba năm thời gian, thiếu nữ dường như đã thay đổi, từ thanh tú nội liễm lúc ban đầu, trở nên minh diễm động lòng người, rực rỡ chói lọi.
Thật lâu không thấy Parker nhúc nhích, Bạch Tinh Tinh rốt cuộc cũng phát hiện sự dị thường của hắn, ngừng động tác, cười cùng hắn lẳng lặng nhìn nhau.
Làm ầm ĩ một phen, Bạch Tinh Tinh có chút hơi th* d*c, đôi môi hồng khẽ mở, bộ dáng nói không nên lời mê người.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Ánh mắt Parker lập tức tối sầm xuống, không cần mùi hương giống cái dụ dỗ, d.ụ.c vọng thân thể lập tức bừng bừng phấn chấn.
Bạch Tinh Tinh ngay lập tức cảm nhận được biến hóa của Parker, thân thể cứng đờ, ngượng ngùng cười một cái, bẻ một đóa hoa nhỏ nghịch.
Parker ôm lấy eo Bạch Tinh Tinh, thân thể vừa chuyển, liền đem Bạch Tinh Tinh đè ngược lại dưới thân, một bên cuồng hôn đôi môi tươi ngon của bạn đời, một bên quen cửa quen nẻo duỗi tay đi撩 váy Bạch Tinh Tinh.
Hô hấp của Bạch Tinh Tinh lập tức dồn dập lên, đẩy đẩy Parker, một hồi lâu miệng mới được giải thoát, nàng không yên tâm nói: “Parker! Con……”
Nói còn chưa dứt, môi Bạch Tinh Tinh lại lần nữa bị Parker tàn nhẫn hôn lên, răng nanh nhọn hoắt cọ xát trên cánh môi nàng, mang theo chút hương vị trừng phạt.
Bạch Tinh Tinh “Ngô” một tiếng, hơi hơi nhíu mày.
Parker buông nàng ra, hai người trán chống trán, chóp mũi chạm chóp mũi, hơi thở giao triền, không phân biệt được anh và em.
“Ta mới không tin Curtis, đều ba tháng rồi, em khẳng định không mang thai.”
Nói rồi, Parker đã đem q**n l*t của Bạch Tinh Tinh kéo đến trên đùi, nhưng vẫn là dò hỏi mà nhìn vào mắt nàng.
Mái tóc đen hơi xoăn của Bạch Tinh Tinh như tơ lụa xõa tung trên nệm hoa màu tím nhạt, xứng với dung nhan mỹ diễm vô song kia, lập tức làm ánh mắt Parker lại tối sầm thêm vài phần.
Nuốt nuốt nước miếng, cho dù Tinh Tinh không đồng ý, Parker cảm thấy chính mình cũng nhịn không được.
Bạch Tinh Tinh do dự trong chốc lát, cuối cùng là gật đầu: “Được rồi, anh vẫn là nhẹ một chút……”
Còn muốn nói gì đó, nhưng những lời còn lại đã bị Parker nuốt vào trong bụng. Parker nóng lòng không thể chờ đợi mà lại lần nữa chiếm lấy môi Bạch Tinh Tinh, một chân co lên, ngón chân câu lấy vật mỏng manh kia, kéo xuống. Chân đá ra, mảnh vải dệt liền bay lượn xuống dưới trong vòng xoáy của mưa cánh hoa.
Dưới trời xanh mây trắng, nệm hoa có quy luật mà lay động, dấy lên những cánh hoa màu tím bay lượn múa may, thật lãng mạn……