Thảnh Thơi Thú Thế: Làm Làm Ruộng, Sinh Sinh Nhãi Con

Chương 1018

Đổi tay bám lại một lần nữa, lại bị dội cho ướt sũng.

 

Bạch Tinh Tinh vẫy vẫy đầu, ý chí chiến đấu còn bị kích phát, quyết ăn thua đủ với rèm hoa.

 

Nàng hì hục, tứ chi cùng lúc mà bò lên trên, cũng không biết đã bò bao lâu, Curtis cùng Parker mặt mũi bầm dập đã quay trở lại.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ️️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Curtis trút được một cơn giận, trong lòng vẫn còn chút uất ức, nhưng lúc này vừa thấy bộ dáng vừa khôi hài vừa đáng yêu của bạn đời đang treo trên rèm hoa, trong lòng lập tức chỉ còn lại niềm vui thích ngập tràn, cặp mày đỏ nhíu lại cũng giãn ra.

 

“Tiểu Bạch, xuống đây ta ôm em.” Curtis ôn nhu nói.

 

Bạch Tinh Tinh cũng không quay đầu lại, như con thằn lằn dán trên dây hoa, cố hết sức nói: “Không! Thật vất vả mới bò được cao như vậy, em không buông tay.”

 

Curtis đi đến bên rèm hoa, nghiêng đầu, vừa lúc ngang tầm với Bạch Tinh Tinh.

 

Bạch Tinh Tinh vẫn nghiêng đầu nhìn hắn, biểu tình có chút sững sờ.

 

Curtis lại cúi đầu nhìn xem mặt đất, rồi lại nghiêng đầu nhìn Bạch Tinh Tinh, dường như rất không hiểu cái mà nàng gọi là “cao như vậy”, trong mắt rõ ràng viết: Em chắc đây là cao sao?

 

Bạch Tinh Tinh mặt đờ ra, cúi đầu nhìn xuống, lập tức mặt mày ủ rũ, buông tay, thân thể tự nhiên rơi vào trong lòng Curtis.

 

Tuy rằng ngang tầm với Curtis, nhưng đó cũng là vì nửa người dưới của Curtis là đuôi rắn, Bạch Tinh Tinh thật ra đã bò được hai ba mét.

 

Đối với một nhân loại bình thường mà nói, thế là rất cao, bằng cả một tầng lầu.

 

Thật là người so với người, tức c.h.ế.t người.

 

Curtis cười cười, phun lưỡi ra nhẹ nhàng điểm một cái lên chóp mũi thẳng của Bạch Tinh Tinh, một tay ôm nàng, một tay túm dây hoa cố định thân hình, cái đuôi quấn lấy dây hoa nhanh chóng bò lên trên.

 

Curtis bò vừa ổn vừa nhanh, tốc độ không khác gì ngồi thang máy, Bạch Tinh Tinh kinh ngạc cảm thán, tiện đà vòng lấy cổ hắn, vui vẻ thoải mái mà thưởng thức phong cảnh ven đường.

 

Parker xoa xoa thái dương bầm tím, không vui lẩm bẩm vài câu, cũng vội vàng đuổi kịp.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Parker bò không vững bằng, lại không thể ôm Bạch Tinh Tinh một cách tử tế, nên mới không thể làm Bạch Tinh Tinh an tâm thưởng thức phong cảnh. Nhưng tốc độ của hắn cũng không chậm hơn Curtis, thân ảnh Curtis và Bạch Tinh Tinh vừa biến mất, hắn cũng theo sát leo lên.

 

Bạch Tinh Tinh lúc này mới phát hiện bộ dáng thê t.h.ả.m của Parker, lập tức trong lòng quặn đau một chút, nhẹ nhàng chạm vào vết bầm trên mặt Parker: “Anh không sao chứ?”

 

Parker đau đến "xuýt" một tiếng, ngay sau đó lại hồn không thèm để ý mà xua xua tay, hưng phấn nói: “Đi, chúng ta lại trượt tiếp.”

 

Nói rồi hắn kéo Bạch Tinh Tinh đi đến bên “cầu trượt”, nhanh chóng ngồi xuống bên cạnh. “Tinh Tinh mau lên.”

 

Cảm giác trống trải phía sau làm Parker trong lòng giật thót, bản năng cảm thấy không ổn.

 

Bạch Tinh Tinh bị Curtis bắt được cổ tay, muốn nhắc nhở Parker, nhưng bị Curtis trừng mắt lạnh lùng, sợ tới mức im bặt.

 

Parker quay đầu lại xem, lọt vào tầm mắt là nụ cười lạnh âm trầm của Curtis, hắn lập tức cả người lông tơ dựng đứng, chân bật ra liền muốn phi thân đứng dậy.

 

Curtis động tác còn nhanh hơn hắn, cái đuôi vừa quật liền hất văng người.

 

“Parker!” Bạch Tinh Tinh kinh hoảng kêu to, trên mặt nháy mắt trắng bệch, giằng tay thoát khỏi sự kiềm chế của Curtis, bước nhanh đến mép giường hoa nhìn xuống, ngay cả chứng sợ độ cao cũng quên mất.

 

“Ngao ô ~~~”

 

Tiếng tru lên của Parker vang vọng thật lâu trong không trung, hắn bay một hồi lâu, rồi rơi thật mạnh xuống “cầu trượt” phủ đầy hoa tươi, nháy mắt lại bị nảy lên, rơi xuống, rồi lại nảy lên, giống như một quả bóng nảy.

 

“Phụt!” Vẻ kinh hoảng trên mặt Bạch Tinh Tinh nháy mắt bị thay thế bởi sự buồn cười, đột nhiên không kịp phòng bị mà bật cười thành tiếng.

 

Curtis bất đắc dĩ xoa xoa đầu Bạch Tinh Tinh: “Hắn là thành viên gia đình mà ta thừa nhận, ta sẽ không lấy mạng hắn.”

 

Có câu này bảo đảm của Curtis, Bạch Tinh Tinh mới coi như hoàn toàn an tâm, sau đó tức giận trừng hắn một cái.

 

Con rắn này toàn là hù dọa nàng, thật là đủ rồi!

 

Curtis cười nhạt, ôm lấy Bạch Tinh Tinh, dọc theo vườn hoa trượt xuống.

 

Vòng hoa trên đầu thiếu nữ bị cuồng phong thổi bay, rơi trên vườn hoa, cùng với tiếng cười giòn giã lăn xuống……

Bình Luận (0)
Comment