Thảnh Thơi Thú Thế: Làm Làm Ruộng, Sinh Sinh Nhãi Con

Chương 1019

Mùa mưa lúc khô lúc ẩm, trời thay đổi thất thường, khi đám mây đen kia bay đến ngay trên đỉnh đầu, mưa to "rầm" một tiếng liền trút xuống.

 

“Mau lên! Về nhà!” Bạch Tinh Tinh ôm cổ Curtis, từ bên đầu hắn nhìn ra sau, hưng phấn hét lớn.

 

Bên tai đều là tiếng mưa rơi xôn xao, nhưng lại không xối lên đầu bọn họ.

 

Đây là một trận mưa đuổi, bọn họ bị mưa đuổi theo suốt một đường về, Bạch Tinh Tinh không ngừng cổ vũ bọn họ, nhìn cơn mưa ngay trước mắt mà không xối tới người mình, nàng cười ha hả không ngừng.

 

Curtis bơi vào cổng sân, cái đuôi phía sau đã bị mưa làm ướt quá nửa, Bạch Tinh Tinh kích động đến mức vặn vẹo trong lòng Curtis, hận không thể tự mình xuống dưới chạy.

 

Rốt cuộc, ngay trước một giây khi mưa to ập tới, Curtis cùng Bạch Tinh Tinh đã vào được đại môn.

 

Bạch Tinh Tinh đang chuẩn bị hoan hô, ai ngờ phía sau đột nhiên thổi tới một trận cuồng phong, mưa gió gào thét lùa vào đại môn, mang theo một lực không nhỏ đập vào mặt Bạch Tinh Tinh.

 

Nụ cười trên mặt Bạch Tinh Tinh cứng đờ: “……”

 

C.h.ế.t tiệt, thế này cũng bị.

 

Lồng n.g.ự.c Curtis rung động rất nhỏ, tiếng cười lành lạnh truyền vào tai Bạch Tinh Tinh. Nàng thu lại biểu tình trên mặt, vuốt vuốt mái tóc rối bù, từ trong lòng Curtis trượt xuống.

 

Mái tóc quăn của Bạch Tinh Tinh bị nước mưa làm ướt sũng, màu tóc nâu sẫm vốn có nay đen như mực, bên trong quấn rất nhiều hoa tím nhỏ. Vài sợi tóc đen quăn queo dán trên gò má, làm khuôn mặt nhỏ càng thêm trắng nõn như ngọc, vì hưng phấn mà còn phiếm hồng nhàn nhạt mê người.

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ️️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

Curtis trên mặt đượm cười ôn nhu, giơ tay gỡ xuống một đóa hoa tím bị tóc quấn chặt trên đỉnh đầu Bạch Tinh Tinh, sủng nịch nói: “Ướt hết rồi, có lạnh không?”

 

Không nói Bạch Tinh Tinh còn không cảm thấy, vừa bị nhắc, nàng liền run lập cập, chỉ cảm thấy trong nhà gió mát thổi vù vù, thành thật gật đầu: “Lạnh.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Lúc này Parker cũng chạy về tới, nghe Bạch Tinh Tinh nói, bước chân không ngừng, trực tiếp chạy về phía phòng bếp.

 

“Về phòng trước đã.” Curtis lại bế Bạch Tinh Tinh lên, đi nhanh về phía phòng ngủ.

 

Trong phòng ngủ, Vinson đang đút mỳ sợi cho An An, hắn sớm đã nghe được động tĩnh bên ngoài, nhịn xuống xúc động muốn lao ra đón, chờ bọn họ vào nhà.

 

Mãi đến khi tiếng bước chân của Curtis rõ ràng đạp lên sàn phòng ngủ, Vinson mới dừng động tác, còn chưa quay đầu lại, đã ngửi thấy một mùi hương hoa thanh nhã.

 

Trong lòng hơi nghi hoặc, đến khi ánh mắt dừng trên người bạn đời đầy hỗn độn, Vinson ngây ngẩn cả người.

 

Bạch Tinh Tinh đầy người đều là hoa, mái tóc dài ngang eo điểm xuyết những đóa hoa tím nhạt, vạt váy cũng trang điểm những dây hoa vừa vặn, trong tay còn túm một vòng hoa kết lại, xứng với nụ cười minh diễm động lòng người, thật sự như tiên tử từ trong bụi hoa bước ra.

 

Vinson nhất thời xem ngây ngẩn, đã quên cả chào hỏi.

 

Bạch Tinh Tinh bị Vinson nhìn đến rất quẫn bách, cảm thấy mình chật vật vô cùng, vội nghiêng đầu gỡ hoa trên tóc, còn thúc giục Curtis giúp mình.

 

“Trong bộ lạc có một rừng tử đằng, hoa nở đẹp lắm, bọn em ở trong đó chơi một lúc, liền thành ra thế này.” Bạch Tinh Tinh ấp úng giải thích.

 

Vinson gật đầu, đặt An An lên nệm giường, cũng đi tới gỡ tóc cho Bạch Tinh Tinh.

 

“Anh không phải đi khuân vác đồ ăn sao?” Vinson hôn mê hai ngày, tỉnh lại liền ở trong nhà, nhưng muốn biết tình huống bộ lạc cũng chỉ là chuyện mở miệng hỏi, trong lúc bọn họ ra ngoài chơi, hắn sớm đã hiểu rõ tình hình trong bộ lạc và trong nhà, biết Curtis lúc này đáng lẽ vẫn còn đang ở nửa đường mới đúng.

 

Curtis híp híp mắt, thanh âm có chút không vui: “Bọn họ chơi quá điên, Tiểu Bạch vô ý thức đem ta triệu hoán tới.”

Bình Luận (0)
Comment