Thảnh Thơi Thú Thế: Làm Làm Ruộng, Sinh Sinh Nhãi Con

Chương 1028

Mitchell trời sinh vô căn, vô tình vô dục, nhưng hắn có thẩm mỹ bình thường, đối mặt với đôi mắt đẹp như thế, đầu tiên đã bị kinh diễm một phen. Sau đó n.g.ự.c nóng lên, trái tim truyền đến một cơn rung động mãnh liệt.

 

Lại tới nữa, nhịp tim hỗn loạn không rõ lý do đó, làm hắn vừa hoảng sợ lại vừa trầm mê.

 

“Ta không đi.” Mitchell bảo đảm. “Nhưng cứ như vậy thân thể của ngươi sẽ chịu không nổi, ta đi một chút sẽ về, không mất bao nhiêu thời gian.”

 

Bạch Tinh Tinh đối với phản ứng của Mitchell rất hài lòng, lúc này mới buông tay, thuận theo gật đầu.

 

“Vậy ngươi nhanh lên nhé.” Giọng nói của giống cái tinh tế mềm mại, giống như bàn tay nhỏ mềm mại của các nàng, có thể dễ dàng trấn an người cuồng táo, làm dấy lên gợn sóng trong cảm xúc vốn tĩnh lặng như giếng cổ.

 

Mitchell khóe miệng mỉm cười, tâm tình tốt lắm rời đi.

 

Nghe tiếng bước chân đi xa, nụ cười trên mặt Bạch Tinh Tinh lập tức nhạt xuống, co hai chân lại, mặt vùi vào đầu gối, yên lặng rơi lệ.

 

Parker, Vinson, các anh ở đâu? Đang làm gì, ngàn vạn lần đừng làm chuyện ngốc nghếch.

 

Bạch Tinh Tinh sẽ không ngờ tới, hai người nàng đang lo lắng lúc này đang ở ngay gần đó.

 

Parker cùng Vinson lặng yên không một tiếng động bám theo tới tận cửa khe đất, còn thấy được Mitchell đi lên nhặt củi.

 

Parker trong mắt phun ra lửa giận, lập tức liền muốn xuống quyết đấu, bị Vinson nhanh tay bắt được lông gáy hắn.

 

Chờ Mitchell nhặt củi đi vào, Vinson mới nói: “G.i.ế.c hắn cũng không giải quyết được vấn đề gì, còn kinh động đến St. Zachary, chúng ta sẽ bại lộ.”

 

Parker lắc lắc đám lông bị Vinson vò rối, cũng biến thành hình người, nhíu mày nói: “Ngươi không phải nói đã che giấu khe đất kỹ rồi sao? Sao còn bị phát hiện.”

 

Vinson mày nhíu chặt, chỉ vào khe đất bị hòn đá chặn lại, nói: “Ta cũng không ngờ tới, đống đá này là ta đặt, vì phòng vạn nhất, còn gọi Ưng thú tuần tra cố ý nhìn xem bên này, không phát hiện dị thường. Không ngờ bọn họ lại chui qua khe hở đá, lừa chúng ta.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

“Bọn họ không phải sợ nước sao?” Parker đầu óc linh hoạt, rất nhanh có chủ ý, hung tợn nói: “Chúng ta dọn đá ra, để mưa lọt vào, ống nước cũng nối vào, dìm c.h.ế.t bọn họ!”

 

“Nhưng mà Tinh Tinh……” Vinson rất không yên tâm.

 

Parker lại nói: “Tinh Tinh bơi rất giỏi.” Nhưng hắn cũng không kiên trì, khe đất sâu như vậy, hắn cũng lo Tinh Tinh bơi không lên. Vạn nhất bị Hạt thú cứng rắn kéo theo chôn cùng thì càng không xong.

 

Trầm tư hồi lâu, không còn biện pháp nào khác, Vinson trầm giọng nói: “Chuẩn bị trước đi, ngươi tốc độ nhanh, trở về lấy đồ, ta ở đây nhìn chằm chằm.”

 

“Được!” Parker lập tức biến thân báo thú, linh hoạt nhảy lên giữa các cành cây, rất nhanh biến mất không thấy.

 

Sắc trời rất mau tối sầm, rừng cây đen nghịt tràn ngập tiếng mưa gió, gào thét gian lộ ra vẻ tiêu điều.

 

Bên ngoài ầm ĩ không ngớt, nhưng dưới khe đất lại rất an tĩnh, chỉ có tiếng củi lửa thiêu đốt lách tách.

 

Bạch Tinh Tinh dựa vào bên cạnh Mitchell, hấp thu hơi ấm của ngọn lửa, thỉnh thoảng hỏi Mitchell về sắc trời, rồi không nhịn được ngủ thiếp đi.

 

Cũng phải, ban ngày điên cuồng chơi nửa ngày, giấc ngủ trưa cần có cũng không ngủ, cứ kéo dài tới buổi tối, không mệt mỏi mới là lạ.

 

St. Zachary đi đến bên đống lửa, liếc nhìn giống cái đang rúc vào bên cạnh con trai mình, trong mắt hiện lên một tia không vui.

 

“Phụ thân.” Mitchell trong lòng giật thót, nhạy bén cảm nhận được điềm không lành từ trên người phụ thân, lập tức chuẩn bị đẩy Bạch Tinh Tinh ra.

 

St. Zachary làm cái thủ thế an tĩnh, nhẹ giọng nói: “Nàng cần phải ngủ để cảm thụ linh hồn của Chris, đừng đ.á.n.h thức nàng.”

 

Mitchell thân thể run lên, nhấp chặt môi, cứng người không dám nhúc nhích.

Bình Luận (0)
Comment