Thảnh Thơi Thú Thế: Làm Làm Ruộng, Sinh Sinh Nhãi Con

Chương 1034

Đát, đát, đát, Mitchell dẫm lên sáu cái chân có gai, giương đuôi bọ cạp và cặp càng, hùng hổ xông về phía Parker đang đổ nước vào khe đất.

 

Parker ném ống nước vào khe đất, nhanh chóng tránh ra, cùng Hạt thú缠 đấu với nhau.

 

Parker vừa mới thăng cấp thành thú bốn vằn, thực lực tự nhiên không thể so được với Mitchell đã sớm đạt cấp bậc thú vương, chỉ có thể dựa vào tốc độ mà miễn cưỡng chống đỡ.

 

Moore liếc nhìn cửa khe đất, thầm nghĩ đáng tiếc, nếu lần này ra là St. Zachary, hắn đã có thể lẻn vào trộm Bạch Tinh Tinh ra.

 

Mitchell cùng Parker đ.á.n.h đến khó phân thắng bại, đột nhiên phía sau vang lên một tiếng gió rít, Mitchell đang vểnh đuôi lên, phía sau đang ở trạng thái không phòng bị, lập tức trong lòng chuông cảnh báo vang lên.

 

“Phốc!”

 

Vừa mới mạo hiểm bị báo thú tập kích mà xoay người, Mitchell đã bị một mỏ ưng chứa đầy lực lượng vô cùng mổ bay đi, lớp giáp xác trên eo nứt ra, nhất thời không thể động đậy.

 

Nếu không phải Moore còn chưa thể biến thân, đổi thành nắm đ.ấ.m đập lên, Mitchell lần này sợ là toi mạng.

 

“Ngao ô?” Parker đầu tiên là không hiểu, con Hạt thú kia thế mà lại chuyển đuôi và càng sang hướng khác, hắn đang mừng như điên muốn tấn công, không ngờ còn chưa động thủ, Hạt thú đã bay ra khỏi phạm vi công kích của hắn.

 

Nhìn thấy Ưng thú ướt đẫm đứng ở phía trước, Parker mới thoải mái, hướng về phía Hạt thú lại lần nữa bày ra thế công.

 

Moore trong hình ưng cũng giương cánh trái hoàn hảo, bày ra tư thế công kích.

 

Mitchell loạng choạng bò dậy, cặp mắt phía trước cảnh giác nhìn chằm chằm bọn họ, sáu con mắt bên cạnh linh hoạt chuyển động.

 

Đột nhiên, Hạt thú thân thể vừa động, lại không phải hướng về phía Parker và Moore, mà là vuông góc chuyển hướng xông thẳng về cửa khe đất.

 

Hắn muốn chạy!

 

Parker lập tức phi người qua, nhưng vẫn chậm một bước, trơ mắt nhìn Hạt thú dùng phương thức không muốn sống trực tiếp ngã vào cửa khe đất.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

“Ngao ô ~” Parker không cam lòng mà r*n r* vài tiếng ở cửa khe, nghe thấy tiếng móng vuốt ưng đi về phía mình, hắn lập tức cảnh giác quay đầu nhìn qua.

 

Đối với Moore, Parker đương nhiên không thể hoàn toàn tín nhiệm.

 

Moore dùng mỏ đẩy đẩy ống nước, sau đó lại nhìn Parker.

 

“Ngươi bảo ta tiếp tục trông coi?” Parker biến thành hình người hỏi.

 

Moore gật đầu, sau đó chạy sang bên kia đứng yên bất động, cũng không biết đang làm gì.

 

Cũng may Parker đầu óc nhanh nhạy, thế mà lại hiểu được ý của Moore, hỏi: “Ngươi bảo ta tiếp tục đổ nước, hấp dẫn sự chú ý của St. Zachary, còn ngươi ở bên kia tùy cơ ứng biến?”

 

Moore ngước mắt nhìn về phía Parker, cái đầu chim ưng ướt lướt thướt thế mà lại hiện ra biểu tình thở phào nhẹ nhõm, khẳng định gật đầu.

 

“Được.” Parker không chút do dự đồng ý, sau đó không thèm để ý đến Moore nữa, chuyên chú cảnh giác nhìn chằm chằm xuống khe đất, tùy thời chuẩn bị tránh né nguy hiểm.

 

Trong khe đất, nước đã ngập qua bụng chân, Bạch Tinh Tinh cảm giác thân thể ngâm trong nước sắp mất đi tri giác, có ý định tìm một tảng đá cao để đứng lên, nhưng lại không nhìn thấy, đành thôi.

 

Nghe được có thứ gì đó rơi xuống, Bạch Tinh Tinh quay mặt về hướng đó, lo lắng hỏi: “Ai rơi xuống vậy?”

 

St. Zachary không đáp lời, đứng ở trước người Bạch Tinh Tinh, nhìn ra bên ngoài.

 

Tiếng nước xôn xao truyền đến, tiếng mấy cái chân khuấy nước cho hai người đáp án.

 

“Mitchell?” Bạch Tinh Tinh lo lắng hỏi một câu, trong lòng lại yên tâm xuống, không phải Parker cùng Vinson là tốt rồi.

 

“Sao lại ra nông nỗi này?” St. Zachary tàn nhẫn nhíu mày.

 

“Sàn sạt sa ——” Mitchell hơi thở thoi thóp bò lại, dùng thú ngữ đem tình hình phía trên nói cho phụ thân.

 

Bình Luận (0)
Comment