Thảnh Thơi Thú Thế: Làm Làm Ruộng, Sinh Sinh Nhãi Con

Chương 1042

Nhưng không nhận được sự ủng hộ của Parker và Vinson, Bạch Tinh Tinh một mình không thể bò lên chỗ cao, nàng chỉ có thể tạm thời đè nén bất an, hảo hảo dưỡng bệnh.

 

Khắp núi đồi toàn là tiếng mưa rơi, mưa to như trút nước rào rào như tiếng trống trận, tiếng nước nhỏ giọt từ mái hiên hang động thanh thúy như tiếng chuông gió. Tiếng trống trận, tiếng chuông gió đan xen vang lên, phối hợp với những cơn cuồng phong thỉnh thoảng gào thét thổi tới, tấu lên một khúc nhạc thiên nhiên mỹ diệu.

 

Trong màn mưa, tiếng cười nói trong sơn động càng làm cho thế giới này thêm vài phần hơi người.

 

Thời gian nghỉ ngơi Bạch Tinh Tinh cũng không nhàn rỗi, cùng mọi người "phun tào" về cái hố bị đổ nước lạnh ở khe đất, đó không phải là tổn hại địch một ngàn tự hủy tám trăm, mà chỉ đơn thuần là tự tổn hại tám trăm mà thôi.

 

Parker cùng Vinson mặt lộ vẻ xấu hổ, ôm Bạch Tinh Tinh lại là một trận xin lỗi cùng đau lòng trấn an.

 

“Nguyên lai bệnh của em là do bọn anh làm ra.” Parker hối hận không thôi, hận không thể quay lại mấy ngày trước, xử lý luôn cái đứa nói ra biện pháp này là chính mình.

 

Bạch Tinh Tinh tay nhỏ vung lên, rộng lượng nói: “Không sao.”

 

Chán đến c.h.ế.t mà chọc củi lửa, làm chúng nó tung lên từng đợt tia lửa và tro tàn, ánh mắt Bạch Tinh Tinh dần dần lạnh băng xuống, nói: “Trong nhà còn dầu không?”

 

“Bởi vì mùa mưa lớn, trong nhà vừa mới chuẩn bị hai thùng dầu, sao vậy?” Parker xem biểu tình của Bạch Tinh Tinh liền biết nàng đang lên kế hoạch đối phó St. Zachary, nghiêm mặt hỏi.

 

“Không đủ.” Bạch Tinh Tinh thanh âm lạnh băng, nói rồi đột nhiên liếc mắt nhìn Moore đối diện.

 

Moore trong lòng chấn động, lập tức hiểu rõ ý đồ của Bạch Tinh Tinh.

 

Nàng muốn dùng lửa đối phó Hạt thú, nàng nhất định là nhớ tới việc mình đã từng dùng lửa đốt Curtis, cho nên mới lạnh lùng nhìn về phía mình như vậy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Moore tránh đi ánh mắt của Bạch Tinh Tinh, vô thần nhìn chằm chằm ngọn lửa.

 

Bạch Tinh Tinh xác thực là nhớ tới chuyện Moore dùng lửa đối phó Curtis, nhưng Moore đã giúp nhà bọn họ quá nhiều, oán hận của nàng đối với hắn sớm đã tiêu tan không còn một tia, chỉ là có chút cảm khái mà thôi.

 

“Chuẩn bị thêm một ít nữa, lần này chúng ta không đổ nước, đổi thành đổ dầu.” Người khác đao đã treo trên đầu mình, không cho phép Bạch Tinh Tinh không nhẫn tâm, cho dù có tàn nhẫn một chút, so với tính mạng của mình và người nhà cũng không là gì.

 

Bị bức đến mức này còn không phản kích, vậy không phải là thiện lương, mà là thánh mẫu.

 

Parker mắt sáng rực lên, lập tức lại nói: “Cái khe lớn như vậy, nước còn khó rót đầy, huống chi là dầu? Chúng ta huy động toàn bộ người trong bộ lạc đến ép dầu cũng không kịp a.”

 

Vinson trầm giọng nói: “Toàn bộ người trong bộ lạc đều tìm tới, có lẽ có thể thử một lần.”

 

Bạch Tinh Tinh lắc đầu, nói: “Không cần, dầu nhẹ hơn nước, dầu cùng nước cùng nhau rót, sau đó đốt lửa. Bọn họ bò ra sẽ bị lửa đốt, không khí nóng bay lên trên, cho dù bọn họ có bò ra, cũng sẽ vì không chịu nổi cực nóng mà trốn vào trong nước.”

 

Vinson cùng Parker đôi mắt lại sáng lên, phảng phất thấy được hy vọng. Vinson rất nhanh nghĩ đến cái gì, giọng điệu dồn dập nói: “Bọn họ trốn ở trong nước, rất có thể sẽ đào đường hầm chạy trốn.”

 

Bạch Tinh Tinh nhếch môi cười, đôi mắt lạnh băng đến mức chính nàng cũng không ý thức được.

 

“Đây là tự nhiên, nhưng mà……” Bạch Tinh Tinh dừng một chút, đôi môi xinh đẹp phun ra thanh âm khát máu: “Chịu đựng nỗi đau bị nướng cháy bọn họ có lẽ còn có thể bò ra, nếu là đào đường hầm, thế tất sẽ lãng phí rất nhiều thời gian, chúng ta tiếp tục đổ nước vào, mực nước dâng lên, bọn họ cũng chỉ có thể bị nghẹn c.h.ế.t.”

 

Bạch Tinh Tinh còn có một điểm chưa nói, đó chính là nàng không chắc linh hồn thạch có sợ lửa hay không, dầu phía dưới lót nước, cũng sẽ không sợ linh hồn thạch bị cháy hỏng.

 

Bình Luận (0)
Comment