Sự thay đổi của nó cũng làm hai con báo con còn lại tò mò. Chúng nó đều biết lão tam vừa chạy đi l.i.ế.m "chim nướng", không khỏi nhìn về phía cửa sau.
Nhân lúc mẹ không chú ý, hai con báo con đột nhiên chui ra khỏi vòng tay mẹ, xông thẳng về phía Moore.
"Này!" Bạch Tinh Tinh nhìn hai con báo chạy vụt khỏi tầm mắt, tức giận nói: "Cái lũ báo c.h.ế.t bầm này!"
Thịch thịch thịch —— Tiếng thái rau đều đều có quy luật của Parker vang lên bên cạnh, Bạch Tinh Tinh giận cá c.h.é.m thớt, lườm hắn một cái, ai bảo hắn cũng là báo.
"Đều tại chàng!"
Parker: "..." Hắn vô tội quá mà, đứng không cũng trúng đạn.
Nhưng dù hắn có nói ra, trong nhà cũng không ai đồng tình. Đàn báo con giống hắn y đúc, chắc chắn Parker lúc nhỏ cũng là một tay quậy phá có hạng.
Chỉ lát sau, lão nhị và lão đại lần lượt cụp đầu rũ tai quay về, khiến Bạch Tinh Tinh không biết phải làm sao.
"Sao vậy nè?" Bạch Tinh Tinh dịu dàng hỏi.
Ba con báo con trao đổi ánh mắt ngầm hiểu với nhau, ba phần bi thương chồng chất, chúng nó lập tức càng thêm ủ rũ, cọ tới cọ lui vào người mẹ tìm kiếm sự an ủi.
Bạch Tinh Tinh bực bội nhìn ra cửa sau, lẩm bẩm: "Rốt cuộc là sao vậy?"
Cuối cùng Parker nhìn không nổi nữa, tung mấy cú đá "yêu" đạp lũ báo con ra ngoài, kèm theo một câu gầm gừ: "Lăn sang một bên!"
"Ngao ô ~" Ba con báo đáng thương vừa mất đi "tình yêu" lại bị cha ghét bỏ, xám xịt kẹp đuôi chạy đi. Hình ảnh đó thật sự là người nghe thấy phải thương tâm, kẻ nhìn thấy phải rơi lệ.
Chuyện này trở thành vết sẹo vĩnh viễn trong đời báo con, tạm thời không nhắc tới. Chúng nó lập tức bi thương suốt mấy ngày liền, đôi mắt nhỏ ủy khuất đó nhìn Moore đến mức gã cũng không hiểu nổi.
Sự kiện ấp trứng khiến Moore có chút xa cách với đàn báo con trong một thời gian, sau đó vì ấp ra trứng rắn nên mọi chuyện đều tan biến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Để dỗ chúng nó vui vẻ, khi lại đưa An An và Bạch Tinh Tinh ra ngoài chơi, Moore đề nghị mang cả chúng nó theo.
Bạch Tinh Tinh nghĩ rồi đồng ý. Trẻ con nhiều, vì an toàn tự nhiên phải dẫn thêm người, thế là thành chuyến đi chơi của cả nhà.
Bên phía Hoa Nhài, lần nào cũng là Alva đưa cô đi, Edgar cũng có chút oán niệm. Bởi vì biến cố bên nhà Bạch Tinh Tinh, vừa hay cả nhà cùng đi, vô hình trung tránh được một cuộc tranh cãi gia đình.
Hôm nay họ đi khá xa, mang theo dụng cụ nấu nướng và gia vị, chuẩn bị nấu ăn dã ngoại.
Các giống đực đi tìm nguyên liệu, Bạch Tinh Tinh và Hoa Nhài, hai giống cái mười ngón tay không dính nước, thì ngồi xổm bên bờ sông nhặt rau dại g.i.ế.c thời gian. Bọn trẻ tụ tập chơi đùa trên bãi cỏ trống.
"Ngao ô ngao ô!"
Đàn báo con ra dáng anh cả và giống đực, vây quanh giữa An An và Anna, cảnh giác nhìn xung quanh.
Mặc dù khu vực này đã sớm bị người lớn đ.á.n.h dấu, dã thú bình thường không dám tới gần, và các vị phụ huynh cũng không hề lơ là.
Chúng nó lại không biết hành vi của mình đã hại t.h.ả.m An An. An An bị Anna đè dưới thân, mỗi lần vất vả lắm mới thoát ra được, định bò đi, thì lại bị các "anh trai tốt bụng" tha về vòng vây.
"Oa, cậu xem chúng nó chơi vui chưa kìa." Hoa Nhài kinh ngạc nói, rồi xoa xoa bụng, rõ ràng là cũng muốn sinh một lứa như vậy.
Alva đứng bên cạnh thấy thế, lập tức xù lông.
Không được, hắn phải chủ động hơn.
"Hừ, thế này thì có là gì. Ấu tể tộc Khổng Tước của bọn ta mới biết bảo vệ thỏ con, xòe cánh ra là có thể che hết chúng nó rồi." Alva vô cùng khinh thường nói.
Hoa Nhài lập tức bị khơi dậy hứng thú, nhìn khuôn mặt tuyệt mỹ của Alva, nghĩ đến thú thân hoa lệ tương tự của hắn, dường như sinh một tiểu khổng tước cũng rất tuyệt.