“Cái gì?” Bạch Tinh Tinh hét lên.
“Xì xì ~” Curtis bị đ.á.n.h thức, rút đầu ra khỏi cuộn rắn, nhìn về phía Bạch Tinh Tinh.
Bạch Tinh Tinh cũng nhìn qua, theo bản năng ngậm miệng lại.
Parker càng thêm chột dạ, ánh mắt đảo loạn, đi đến trước mặt Bạch Tinh Tinh, quay lưng về phía Curtis, không tiếng động làm khẩu hình với Bạch Tinh Tinh: “Đừng để Curtis biết…”
Bạch Tinh Tinh nhẹ nhàng gật đầu.
Curtis liếc nhìn họ, lại ngủ tiếp.
Từ phản ứng của Parker, Bạch Tinh Tinh đoán được Curtis biết chuyện rắn con.
Lần này ra ngoài tấn công bộ lạc lang tộc, Curtis đã triệu tập Xà thú, chắc chắn đã gọi cả những con rắn nhỏ đến.
Curtis vẫn luôn không muốn mình gặp mặt những con rắn nhỏ, anh ta sẽ không đuổi chúng đi nữa chứ?
Bạch Tinh Tinh sốt ruột, nắm c.h.ặ.t t.a.y Parker, ánh mắt dò hỏi nhìn Parker.
Parker đọc được cảm xúc trong mắt nàng, gật gật đầu.
“A!” Bạch Tinh Tinh suy sụp vỗ trán, muốn c.ắ.n c.h.ế.t Curtis!
Bên ngoài nguy hiểm như vậy, để những con rắn nhỏ gia nhập bộ lạc thì tốt biết bao, bây giờ lại có nhiều giống cái, không cần phải lo lắng chuyện chung thân đại sự của chúng nữa.
Bạch Tinh Tinh liếc nhìn Curtis, thấy anh ta lại ngủ thiếp đi, hỏi: “Rắn con ở đâu? Bây giờ chúng ta còn tìm được không?”
Parker cũng liếc nhìn Curtis, những chỗ bị đ.á.n.h trên người lại âm ỉ đau, hạ thấp giọng nói: “Ta phát hiện rắn con ở ngoài bộ lạc, nó chắc là chuyên môn đến tìm em, sẽ không dễ dàng đi như vậy đâu.”
Bạch Tinh Tinh như trút được gánh nặng thở dài một hơi, vỗ vỗ ngực, nói: “Vậy thì tốt rồi.”
Nhưng nghĩ đến bên ngoài bộ lạc toàn là phù thú, Bạch Tinh Tinh lại lo lắng không thôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
“Chúng nó bây giờ lớn cỡ nào rồi? Không bị phân tán chứ? Ngươi thấy bao nhiêu con?”
Bạch Tinh Tinh không chớp mắt nhìn chằm chằm Parker, điều này làm cho sự bất an trong lòng Parker yếu đi vài phần, nói: “Ta chỉ thấy một con, to bằng đầu em, dài bằng một phần ba của Curtis, trông rất khỏe mạnh.”
Bạch Tinh Tinh không khỏi nở nụ cười, liên tục nói: “Vậy thì tốt rồi… vậy thì tốt rồi… Ta nhất định phải đi xem nó, chàng giúp ta tìm được không?”
Parker coi con rắn nhỏ như một cơ hội, đương nhiên không chút do dự đồng ý, vỗ n.g.ự.c nói: “Yên tâm, giao cho ta.”
Bạch Tinh Tinh vui vẻ cười, hôn lên mặt Parker một cái.
Mặt Parker ửng hồng, không tự nhiên nhìn xung quanh, xui xẻo lại liếc thấy bóng rắn, trong lòng căng thẳng.
“Nhưng em phải giữ bí mật cho ta, Curtis không cho ta nói.” Parker căng thẳng nói.
Bạch Tinh Tinh gật đầu mạnh: “Ta nhất định không nói!”
Parker nói: “Ngày mai ta sẽ đi tìm, tìm được rồi sẽ đưa em đi xem.”
“Được.”
Hai người bí mật mưu tính, ánh sáng trong hốc cây bất tri bất giác đã tối sầm. Dưới hốc cây truyền đến tiếng bò, Bạch Tinh Tinh mò được dạ quang châu, đưa ra chiếu sáng.
“Vinson?”
“Là ta.” Vinson từ hốc cây bò lên, thấy mặt bạn lữ, một thân mệt mỏi đều tan biến.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ️️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Bạch Tinh t*nh d*ch sang bên Parker, nhường chỗ ngủ cho Vinson, nói: “Thấy đồ ăn ta để cho chàng ở tầng một hốc cây không? Chúng ta đã ăn rồi, chỉ còn chàng chưa ăn.”
“Thấy rồi, ăn xong mới lên.” Vinson trả lời, đi đến bên ổ, bổ sung: “Cũng tắm xong rồi.”
Bạch Tinh Tinh nói: “Đồ ăn đều nguội cả rồi, chàng đi làm nhà vào ngày mưa ta không nói, nhưng chàng phải về sớm một chút, ít nhất cũng phải về ăn một bữa nóng.”
Vinson nhìn Bạch Tinh Tinh, sắc mặt dịu dàng, nhưng lại không đồng ý.