Thảnh Thơi Thú Thế: Làm Làm Ruộng, Sinh Sinh Nhãi Con

Chương 781

Bạch Tinh Tinh còn chưa kịp vẫy tay từ biệt Hoa Nhài, chỉ có thể nhìn thấy bóng lưng Hoa Nhài.

 

Nàng bất đắc dĩ nhìn hai bạn lữ, cũng không nói gì.

 

Bộ lạc nhiều người như vậy, vì tương lai yên tĩnh của An An, bộ lạc khẳng định không thể dạo.

 

Bạch Tinh Tinh nghĩ nghĩ, nhìn Parker hỏi: “Khu mỏ dễ đi không? Tôi muốn đến đó xem thử.”

 

“Có tôi ở đây, không có nơi nào không dễ đi.” Parker cam đoan nói.

 

“Được, vậy chúng ta đi khu mỏ.” Bạch Tinh Tinh chốt lại.

 

Ra khỏi bộ lạc, núi rừng liền không có chỗ cho giống cái đặt chân, Bạch Tinh Tinh cũng được bế lên.

 

Parker nói dễ đi, nhưng kỳ thật, khu núi đá khắp nơi đều là vách đá vách núi. Bọn họ lên lên xuống xuống mà đi, hơi vô ý liền có thể ngã vào sơn cốc, tan xương nát thịt.

 

Nhưng hai giống đực đều đi rất nhanh và ổn, làm Bạch Tinh Tinh đều cảm thấy mình quá mức lo lắng.

 

Curtis ôm Bạch Tinh Tinh, Parker ôm An An, bốn người rất nhanh đến khu mỏ.

 

Núi đá thiếu thực vật, càng không có gì thực vật cao lớn, ánh nắng chói chang chiếu xạ lên người, nhiệt độ thế mà rất nóng.

 

Bạch Tinh Tinh bị phơi đến dán dán vào người Curtis.

 

“Nóng?” Curtis hỏi.

 

“Hơi hơi.”

 

Curtis ngẩng đầu nhìn nhìn trời, ôm Bạch Tinh Tinh kín đáo hơn một chút.

 

Parker cũng che mặt An An lại, chỉ vào phía trước nói: “Nơi đó hình như chính là khe đất Vinson nói, vừa vặn bên cạnh còn có thể nghỉ ngơi, chúng ta qua đó đi.”

 

Bạch Tinh Tinh hướng bên kia nhìn một cái, trong lòng có chút e ngại: “Chính là khe đất tìm được khối tinh thể tám mặt?”

 

“Ừm.” Parker đáp: “Tôi vẫn luôn không rảnh lại đây, hôm nay vừa lúc đi xuống xem thử.”

 

Bạch Tinh Tinh nhíu nhíu mày, “Đi xuống làm gì chứ, nhìn liền không thoải mái.”


Nhưng nơi đó có một tảng đá lớn, rất tiện nghỉ ngơi, Bạch Tinh Tinh cũng không phản đối.

 

Bốn người rất nhanh đến trên tảng đá phẳng, vừa lúc núi đá che khuất ánh mặt trời ở chỗ tảng đá này, Parker rửa sạch tảng đá một chút, lót lên da thú, rồi để Bạch Tinh Tinh ngồi lên.

 

“Tinh Tinh, tôi đi xuống xem thử.” Parker nói.

 

Bạch Tinh Tinh nhéo một chút lên cánh tay Parker, “Anh thật sự đi xuống à?”

 

“Chỉ là muốn biết loại đá đó chỉ có một khối, hay là rất nhiều khối.” Parker giải thích nói.

 

Bạch Tinh Tinh không yên tâm nhìn Parker một cái, “Vậy anh đi đi, cẩn thận một chút.”

 

Parker nhếch miệng cười, nhanh chóng hôn một cái lên mặt Bạch Tinh Tinh, rồi lắc mình nhảy vào khe đất.

 

“Báo lưu manh!” Bạch Tinh Tinh cười mắng một câu, đi theo đi đến bên khe đất, chỉ thấy bên trong đen như mực, lờ mờ nhìn thấy một bóng đen chớp động.

 

“Tối quá.”

 

Nếu không phải biết Vinson đã từng đi xuống một lần, Bạch Tinh Tinh đều phải kêu Parker lên.

 

“Thị lực ban đêm của báo vô cùng tốt.” Curtis không biết từ khi nào đã đi tới phía sau Bạch Tinh Tinh, thè lưỡi xuống phía dưới, đồng tử hơi hơi co rút một chút.

 

Nhiệt độ không khí đã bắt đầu chuyển ấm, mà luồng khí từ khe đất trào ra, lại âm hàn đến không bình thường.

 

Curtis nhìn khe đất, duỗi tay kéo lại cánh tay Bạch Tinh Tinh.

 

Bạch Tinh Tinh vẫn là không thể yên tâm, hối hận nói: “Các anh cũng không sớm nói cho tôi, sớm biết muốn đi xuống, liền mang theo quang châu tới chứ.”

 

“Ở nơi tối tăm, ánh sáng quá thấy rõ.” Curtis nói: “Nếu có dã thú, mang theo nguồn sáng, sẽ chỉ làm hắn càng nguy hiểm.”

 

“Phải nha.” Bạch Tinh Tinh rủ mày xuống vì lo lắng.

 

Mặt đất nhanh chóng lướt qua một bóng chim bay, Bạch Tinh Tinh ngẩng đầu nhìn lên không trung.


Cả hai đều không rảnh tay, Bạch Tinh Tinh đột nhiên nói: “An An đâu?”

 

Bình Luận (0)
Comment