Trên mặt hắn cũng có ba đạo thú văn, bất quá lần này Bạch Tinh Tinh phát hiện, có một đạo thú văn màu sắc rất nhạt, rất mất tự nhiên.
Đánh giá lên xuống “Parker”, Bạch Tinh Tinh mím chặt miệng, gắt gao nghẹn lại ý cười, chỉ vào đệm da thú của hắn nói: “Đệm da thú của anh vừa rồi là da hổ, sao bây giờ biến thành da gấu?”
“Parker” vội vàng cúi đầu, ảo não vỗ trán một cái, “Tôi nhớ nhầm rồi!”
Nói rồi chạy thục mạng, chạy đến sau cây đại thụ kia.
Không nằm ngoài dự đoán của Bạch Tinh Tinh, “Parker” thứ hai rời đi sau, lại xuất hiện “Parker” thứ ba.
“Parker” này mặc đệm da thú da hổ, đứng trước mặt Bạch Tinh Tinh, hô hấp dồn dập, hiển nhiên rất khẩn trương.
Bạch Tinh Tinh đôi tay che miệng lại, đôi mắt cong thành trăng non.
Nhất định phải nhịn cười!
Không được, nhịn không nổi!
Thôi, không nhịn nữa.
“Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha…………” Bạch Tinh Tinh há mồm phát ra tiếng cười ầm ĩ dời non lấp biển.
“Parker” thứ ba chấn kinh giống nhau, xoay người liền chạy.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ️️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Bạch Tinh Tinh cười đến ôm bụng ngã xuống đất, Đù má! Thật sự giống nhau như đúc, hài hước quá!
Các báo con tam mặt mộng bức đứng bên cạnh mẹ, hoàn toàn không get đến điểm cười của mẹ ở đâu.
Bạch Tinh Tinh vừa nhìn thấy chúng nó, nghĩ đến mười mấy năm sau, các báo con cũng sẽ biến thành như vậy lừa vợ, cười đến càng vô pháp ức chế.
“Ha ha ha… Ra đây đi, tôi đều xem thấu rồi, không cần trốn nữa ha ha ha ha ha…”
Bạch Tinh Tinh nằm ngã vào bãi bìm bìm, cười ha hả nói.
Sau cây đại thụ an tĩnh một cái chớp mắt, sau đó đi ra ba thanh niên lớn lên gần như giống hệt Parker.
Chiều cao, hình thể, khí chất của họ gần như giống nhau như đúc, nhưng dù sao cũng là giống đực chưa kết lữ, không có sự thành thục của Parker.
Họ như vậy gợi lên hồi ức Bạch Tinh Tinh về Parker ba năm trước đây, khi đó Parker với họ mới gọi là giống.
“Em nhận ra chúng tôi lúc nào?”
Một thanh niên hỏi.
Bạch Tinh Tinh rất vất vả ngưng cười, vừa thấy hắn nói chuyện, lại sắp nhịn không được.
“Người đầu tiên vừa nói chuyện tôi liền nghe ra khác biệt, giọng các cậu rất giống, nhưng ngữ khí và thái độ bất đồng.” Bạch Tinh Tinh nói.
Parker mới sẽ không đối nàng cung kính như vậy, cho dù muốn hỗ trợ, cũng là một bộ dáng ngầu.
Trên mặt họ toát ra vẻ hâm mộ, “Em nhất định rất thích hắn.”
Từ một câu liền nghe ra bất đồng, họ muốn học giống đực khác lừa nàng, thế mà một câu liền lộ tẩy.
Bạch Tinh Tinh ngượng ngùng cười hai tiếng, cúi đầu tiếp tục đào bìm bìm.
“Các cậu rảnh thì giúp tôi đào vài cây đi.”
Bạch Tinh Tinh nói, lập tức thái độ kiên quyết tỏ rõ: “Bất quá nói trước nha, tôi và bạn lữ nhà tôi đều đã nói tốt, sẽ không gia tăng bạn lữ nữa. Các cậu là đồng bào Parker, chúng ta cũng coi như thân thích, sau này có thể qua lại lẫn nhau.”
“Thật sự không suy xét chúng tôi sao? Chúng tôi có thể làm rất nhiều việc.”
Một thanh niên có gương mặt Parker nói, dùng sức lau mặt, một cái thú văn mơ hồ nhạt đi, hóa ra là dùng t.h.u.ố.c màu tô lên.
“Chúng tôi đều là nhị Văn thú, tương lai nhất định cũng có thể thành tam Văn thú.”
Hơn hai mươi tuổi chính là nhị Văn thú, cũng coi như là cường giả, quả nhiên không hổ là hậu duệ vương thú, không có con nào là kẻ yếu.
Các báo con chơi của mình, thỉnh thoảng nhìn về phía người lớn một cái.
Bạch Tinh Tinh chỉ muốn cười, cúi đầu đào đất, lắc lắc đầu: “Bộ lạc có rất nhiều giống cái, năng lực các cậu rất mạnh, hẳn là rất được hoan nghênh đi.”
“Đó là đương nhiên.”