Chương 27
Một người nhỏ nhắn, khuôn mặt thoạt nhìn tròn trịa, dáng người lại gầy, một người khác cao gầy, khuôn mặt nhìn thanh thoát nhưng thân thể lại đẫy đà rắn chắc.
Ngoại hình trái ngược, tính cách cũng khác nhau.
Tính cách và tướng mạo của Trình Tư Niệm càng trái ngược hơn, Tiền Viên Viên đã nói chuyện với cô ấy mấy câu, phát hiện Trình Tư Niệm là người khá chững chạc, tâm trí thành thục hơn vẻ ngoài nhiều.
So với Tư Niệm, Tiết Hoa Khang có vẻ lỗ mãng, khó trách Trình Tư Niệm không thích cậu ta, nhưng nói như thế nào nhỉ, trông hai người bọn họ lại rất xứng đôi.
Thải Ngọc thì "trong ngoài như một", bên trong và bên ngoài đều rạng rỡ đầy sức sống.
Trình Tư Niệm cho người ta cảm giác "con nhà nghèo nên trưởng thành sớm", Thải Ngọc lại cho người ta cảm giác "con cưng trong nhà".
Nếu hai người họ thật sự thành chị em dâu, cảm giác Thải Ngọc sẽ khá thiệt thòi, Thải Ngọc là kiểu người dễ bị mắng, nhất là trong trường hợp có Tư Niệm để so sánh.
"Làm chị em dâu với mình cũng đâu thể cao lên được, đúng là đáng tiếc, tuy nhìn Tư Niệm rất khó đoán ra tuổi tác, nhưng mình cảm thấy không thể nào cao thêm được."
"Lúc mình mười một, mười hai tuổi đã cao gần một mét bảy, Tư Niệm không thể nào chỉ mới mười hai tuổi."
Nhỏ con không có gì phải buồn, tốt xấu gì cô ấy còn có khuôn mặt tròn hack tuổi, không chừng đến bốn mươi tuổi vẫn trông như mới ba mươi.
"Ý mình là thế sao?"
"Chứ không thì là gì? Cậu sợ mình bị Tư Niệm bắt nạt? Nhìn Tư Niêm không giống loại người thích tính kế với chiếm lợi từ người khác… À đúng rồi, Tư Niệm là người tốt, nhưng em dâu tương lai do em chồng cưới về chưa chắc là người tốt, cha chồng vừa nhìn đã biết không thích quản chuyện trong nhà, tính tình mẹ chồng mềm yếu không răn được ai. Viên Viên à, cậu đừng lo cho mình, đợi em chồng cưới vợ thì mình cũng đã trở thành người nắm quyền ở nhà họ Tiết rồi, mình có thể đối phó được cực phẩm.”
“Nếu ai dám quấy nhiễu khiến gia đình không yên, xem mình tra tấn người đó thế nào!"
Nhà họ Tiết đều là người tốt, cô chỉ đành làm kẻ ác, sắm vai chị dâu cả ác độc tra tấn em dâu bên chồng.
"Tư Niệm nào dám bắt nạt cậu, cậu không bắt nạt em ấy là tốt rồi, mình đang nói hai người ở chung nhà khó tránh khỏi sẽ bị người ngoài lấy ra so sánh, mình cũng thấy phiền nếu người khác lấy mình ra so sánh với em gái đây này." Nhà cô ấy có bốn người con, hai trai hai gái, cô ấy sẽ không bị người ngoài lấy ra so sánh với anh trai em trai, nhưng lại bị lấy ra so sánh với em gái.
Em gái ở nhà không phải đèn cạn dầu, ở bên ngoài lại làm cho người ta có ấn tượng ngoan ngoãn, vậy nên ấn tượng của trưởng bối dành cho em gái tốt hơn Tiền Viên Viên, bọn họ đều bảo Viên Viên nên học tập em gái.
Cô chẳng thèm học.
Chị em ruột còn bị lấy ra so sánh, chị em dâu càng như thế.
Cha mẹ chỉ có một đứa con thì không thiên vị, có hai đứa con thì không thể không thiên vị.
So với anh cả nhà họ Tiết, em trai thứ ba nhà họ càng giống đứa trẻ được thiên vị hơn, đứa trẻ biết khóc mới có kẹo ăn, vừa nhìn là biết anh cả nhà họ sẽ không khóc.
Thải Ngọc ở nhà chịu ảnh hưởng từ cha mẹ, tính cách mạnh mẽ, đến gia đình nhiều anh em rất dễ phải chịu ấm ức.
Miêu Thải Ngọc căn bản không quan tâm ánh mắt người khác: "Mình mặc kệ người khác nói thế nào, từ nhỏ đến lớn mình bị nói còn chưa đủ nhiều sao? Mình đã quen với lời nói khó nghe rồi, nếu không có gì ngoài ý muốn, mình và Tiết Hoa An sẽ sống cả đời với nhau, mình chỉ quan tâm thái độ của anh. Nếu anh giống những người khác, mình sẽ không cần anh, tự về nhà mẹ đẻ. Có con rồi thì hai bên thương lượng chăm sóc, con không thể hoàn toàn giao cho nhà mình nuôi, lương thực và tiền nuôi con phải chia mỗi người một nửa."