Nhóm dịch: Bánh BaoNgười tên Trương Tráng nhận bình nước, còn chưa kịp phản ứng, một thanh niên khác đầu óc tương đối linh hoạt Tưởng An đã mặc xong quần áo lại đây, cười hì hì ngăn cản Túc Kiều Kiều muốn đi.
“Là chị dâu tương lai đúng không, cảm ơn chị quan tâm nhé, sao có thể đi như vậy, lại đây ngồi, lại đây nào, vừa lúc chúng ta cũng mệt mỏi, đang định nghỉ ngơi.
”“Không cần, không cần.
” Túc Kiều Kiều vội vàng lắc đầu.
“Nên làm nên làm, vào bên trong ngồi đi, bên ngoài phơi nắng, phơi nắng lâu anh tôi sẽ đau lòng.
”“Cái gì? Chị dâu tương lai ư?”Ba người còn lại đều kinh ngạc, hai người khác trong viện theo bản năng nhìn về phía Tống Thanh Hàm.
Tống Thanh Hàm cũng sửng sốt một chút, từ lúc trở về đến bây giờ đã năm ngày, anh còn chưa từng thấy Túc Kiều Kiều, hiện tại không ngờ cô lại tới?Nhưng Trương Tráng phản ứng lại, lập tức nói: “Chị dâu, chào chị dâu, mau vào!”Xong rồi hét lên với hai người còn lại: “Các người mau mặc quần áo, đừng làm ô uế mắt chị dâu!”“Được rồi, chị dâu mau vào, chúng tôi mặc quần áo xong rồi.
”Hai người còn lại cũng rất phối hợp, hai ba cái đã mặc quần áo xong, còn nhíu mày trêu mắt Tống Thanh Hàm: “Anh, chị dâu tới kìa, còn đưa canh đậu xanh cho anh!”Ánh mắt Tống Thanh Hàm lóe lên, mím môi không nói gì, xem thử cô muốn làm cái gì!.
Bốn người bọn họ, bốn cái miệng, quá nhiệt tình, Túc Kiều Kiều vốn cảm thấy chuyện này rất dễ dàng, đưa đồ xong sẽ đi, ai ngờ lúc này thật sự bị đuổi thành vịt lên giá, dưới sự vây quanh và thúc giục của bọn họ tiến vào viện này.
Trong viện rất nhỏ, bên trong chỉ có hai gian phòng một đại sảnh, có một chút đất trống đều là các loại tài liệu, mấy cái chén đựng nước ở trên băng ghế bên cạnh, trên băng ghế còn có không ít bụi bặm.
Bốn thanh niên đứng đó đều cao lớn, làn da ngăm đen, Túc Kiều Kiều bị mù nhẹ cũng không thể lập tức phân biệt rõ bọn họ là ai.
Ngược lại khi ánh mắt cô rơi vào trên người thanh niên tuấn lãng ngồi ở góc râm mát, cảm thấy trước mắt sáng ngời.
.