Hà Ngọc Yến cũng không hề biết những tâm lý đang nảy sinh phức tạp trong đầu Lý Lệ Lệ.
Sau khi cô cầm một túi bánh quy sữa bò từ nhà mẹ đẻ thì cô quay về nhà họ Tranh trước. Sau đó cô đi ra ngoài lần nữa, tìm kiếm mấy bạn học có quan hệ tốt để hỏi thăm tình huống của mọi người.
Nhưng kết quả đều chẳng ra gì.
Đi đến bốn nhà, có ba bạn nữ xác định xuống nông thôn, hơn nữa địa điểm xuống nông thôn cách Bắc Thành tương đối xa. Còn bạn nữ kia điều kiện gia đình tương đối tốt nên cuối cùng được đưa đến một nhánh của xưởng dệt làm nhân viên tạm thời.
Sau khi nghe được các thông tin, cô đi thẳng đến khu chung cư tìm bác gái Phùng.
Lúc này bác gái Phùng mới lôi kéo mấy bác gái khác nói rằng đang tìm người yêu cho con trai mình. Nhìn thấy Hà Ngọc Yến đến, bác gái Phùng lập tức cười hỏi: "Có tin tức gì sao?"
"Vợ Lập Đông, cháu muốn tìm người yêu giúp anh em Tào Đức Tài sao? Đúng lúc quá, con trai thứ ba nhà bác vẫn chưa có người yêu nữa."
Hà Ngọc Yến còn chưa mở miệng nói chuyện thì bác gái Khổng đã xen miệng vào.
Trong các bác gái ở khu nhà chung, Hà Ngọc Yến ghét bác gái Trịnh nhất. Sau bác gái Trịnh chính là bác gái Khổng này. Vì thế cô chỉ cười cười qua loa: "Không có, cháu không phải là bà mối, làm gì có đối tượng cho cháu giới thiệu chứ."
Lúc này bác gái Phùng mới phản ứng được bản thân mình quá vội vàng nên nhanh chóng hòa giải: "Được rồi Xuân Hoa. Đừng ồn ào dọa cô dâu mới nhà người khác nữa. Đúng rồi, không phải vừa rồi bà đang nói vợ Kiến Thiết giúp con trai thứ ba nhà bà tìm người yêu hay sao?"
Lâm Hà Hương gả đến khu nhà này được hai ngày, mỗi ngày đều ít giao tiếp với người trong khu nhà nhưng vẫn không chịu nổi bác gái Khổng dai như đỉa này. Thấy điều kiện của Lâm Hà Hương tốt, hơn nữa đối phương lại làm cán bộ trong xưởng kế bên nên bà ta cân nhắc nhờ đối phương tìm người yêu cho con trai mình.
Vừa nghe được điều này, bác gái Khổng nhịn không được mà phổng lỗ mũi lên trời: "Ha ha, tôi nói nè, vợ Kiến Thiết quen biết không ít đồng chí nữ độc thân có điều kiện tốt. Nhà máy của tôi là xưởng hàn, đồng chí nữ cũng ít. Nhưng mẹ vợ Kiến Thiết lại là cán bộ làm ở xưởng dệt, mà mấy bà biết xưởng dệt rồi đó…"
Vừa nói bác gái Khổng dùng biểu tình ‘mọi người hiểu rồi đó’ để nhìn mấy bác gái xung quanh.
Con trai đến độ tuổi thanh niên trong khu nhà cũng không chỉ có mỗi con trai của bà ấy. Trừ Cố Lập Đông và Đổng Kiến Thiết vừa mới kết hôn chưa được bao lâu thì còn có con trai nhà họ Triệu. Nhà bác gái Phùng có hai đứa là Tào Đức Tài và Tào Đức Học.
Hai nhà Cố Lập Đông và Đổng Kiến Thiết có sự đối lập rõ ràng sau khi kết hôn. Bác gái Khổng không nghĩ rằng con trai nhà mình lại thua kém con của bác gái Phùng. Đặc biệt là hai người còn là quản lý khu nhà nữa. Hai người vẫn luôn bị người ta ngầm đưa ra so sánh.
Bác gái Phùng nhìn dáng vẻ như con trai cưới được một người vợ tốt của bác gái Khổng bỗng nhiên cảm thấy tắc nghẹn. Bà ấy lấy một cái cớ linh tinh rồi lôi kéo Hà Ngọc Yến quay về nhà.
"Thế nào rồi?" Thoát khỏi bác gái Khổng, bác gái Phùng gấp đến nỗi không đợi được mà hỏi Hà Ngọc Yến.
Hà Ngọc Yến nói thẳng: "Mấy bạn học có quan hệ tốt với con đã xác định xuống nông thôn. Cũng có người tìm được công việc, trước mắt không có ý định tìm người yêu." - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng tყt.
Khi nói những thông tin này, Hà Ngọc Yến chỉ nói mơ hồ mà thôi. Lúc cô theo bạn học để nói chuyện phiếm có đề cập đến chuyện làm mai, đối phương cũng cho cô câu trả lời rõ ràng, nhưng cô không định nói chi tiết cho bác gái Phùng nghe.
Bác gái Phùng vừa nghe thì vẻ mặt đầy thất vọng.
Hà Ngọc Yến thấy thế nên lấy lý do rời đi rồi về nhà chuẩn bị cơm tối.
Đợi Cố Lập Đông tan làm quay về nhà, Hà Ngọc Yến mới kể những chuyện xảy ra vào ngày hôm nay cho anh nghe.
Nghe đến đoạn mẹ vợ có ý để cho mình bánh quy sữa bò, Cố Lập Đông rất cảm động.
Lúc nghe nói Hà Ngọc Yến tìm người yêu cho anh em Tào Đức Tài, anh nói thẳng: "Bác gái Phùng không vui, em cứ xem như chưa có chuyện gì là được rồi."
Hà Ngọc Yến gật đầu. Cô cũng chỉ giúp bác gái Phùng hỏi thăm đôi câu nhưng người ta không có ý gì nên chuyện này cũng bỏ qua thôi.
Trong lúc Hà Ngọc Yến đang ăn cơm và nói chuyện này cho Cố Lập Đông nghe thì phía bác gái Phùng cũng đang ăn cơm, nói vấn đề tìm người yêu rất gian nan cho chồng mình nghe.
"Đức Tài, Đức Học nhà chúng ta, một đứa 22 đứa kia 20, đều là những thanh niên trẻ tuổi, tìm bạn gái đâu có gì khó đâu? Em nhờ người ở khu nhà tìm bạn gái cho nó, vợ của Lập Đông cũng không xem là trò đùa. Khổng Xuân Hoa kia đúng là kẻ trộm, vậy mà lại nhờ vợ Kiến Thiết tìm đối tượng giúp cho. Ôi, chồng à, anh nói thử xem em có nên đi tìm vợ Kiến Thiết để nhờ hay không…"
"Mẹ…" Tào Đức Tài về muộn hơn bố, vừa nghe thấy mẹ mình nhắc đến vợ của Đổng Kiến Thiết, vẻ mặt anh ta lại không được tự nhiên.
Lúc trước Đổng Kiến Thiết và Lâm Hà Hương thiếu chút nữa chia tay nhau chỉ vì anh ta nhiều chuyện, chuyện này cũng khiến cho Tào Đức Tài cảm thấy ngượng ngùng. Bây giờ mẹ mình lại nhờ người ta tìm người yêu cho, sao có thể thành được chứ?
"Mẹ cái gì, đừng gọi mẹ là mẹ! Đã 22 tuổi rồi, lại còn là thợ rèn, tiền lương cũng đủ. Cũng là người to cao có tay có chân, sao tên nhóc thúi như con lại không có bạn gái chứ? Con nhìn Lập Đông nhà người ta mà xem, lại nhìn nhà Kiến Thiết nữa!"
Tào Đức Tài bị mẹ mình lải nhải nên không chịu nổi. Anh ta cũng sốt ruột chứ! Anh ta cũng muốn tìm người yêu mà! Nhưng không phải tìm được lại không thấy thích sao?
Ngay lúc này, Thẩm Thanh Thanh nhà họ Thẩm ở kế bên mang theo hai hộp cơm đi đến. Hộp cơm kia rất thơm, đó chính là cơm nhân viên của tiệm cơm nhà nước.
Nhìn vẻ mặt mẹ mình rất sốt ruột, lại nhìn Thẩm Thanh Thanh nhàn nhã, một suy nghĩ hiện ra trong đầu.
"Mẹ, con muốn tìm người yêu cho Thẩm Thanh Thanh!"
Lúc Tào Đức Học trở về nhà thì thấy ba mẹ và anh trai cùng nhau thì thầm to nhỏ. Anh ta cũng không để ý, gần đây xưởng thực phẩm thứ 3 nơi anh ta làm việc rất bận. Anh ta lại là công nhân nên càng không dám chậm trễ một giây phút nào.
Thấy ba mẹ và anh trai có việc cần bàn bạc, anh ta bưng đồ ăn đã được chừa phần lên bàn cơm rồi ngồi ở ghế nhỏ trên hành lang ăn.
Lúc này Thẩm Thanh Thanh từ nhà kế bên đi ra, trong tay mang theo quả dưa hấu lớn. Chân cô ấy vừa mới bước ta ngưỡng cửa thì đã thấy Tào Đức Học liền vui vẻ hớn hở đến tiếp đón: "Tào Đức Học, sao giờ mới ăn cơm thế!"
Tào Đức Học nghe được giọng nói của Thẩm Thanh Thanh thì sợ đến mức một tay run run, thiếu chút nữa đã đánh rơi chén cơm trong tay.
Thẩm Thanh Thanh nhìn thấy dáng vẻ tay chân luống cuống của anh ta thì vui tươi hớn hở mà trêu chọc: "Bị chị dọa sợ rồi sao!"
Nói xong, Thẩm Thanh Thanh tung tăng nhảy nhót xách quả dưa hấu đi vào nhà họ Cố.
"Đây là…"
Thẩm Thanh Thanh quen biết Hà Ngọc Yến, lúc trước chính nữ đồng chí này đã nói chuyện hẹn hò ở tiệm cơm nhà nước cho người trong khu nhà nghe. Nghe nói tuổi tác của đối phương cũng đã lớn tầm Cố Lập Đông.
Trong khoảng thời gian gả qua đây, Hà Ngọc Yến cũng chưa nói chuyện với đối phương được mấy câu. Hiển nhiên đối phương xách quả dưa hấu vào nhà cô không phải là đến tìm Hà Ngọc Yến mà là tìm Cố Lập Đông.
"Cố Lập Đông, ba em bảo mang dưa hấu đến cho nhà anh này. Đúng rồi, ba em bảo cảm ơn anh đã giúp ông mang đồ về."
Nói xong, Thẩm Thanh Thanh đặt quả dưa hấu to lên trên bàn, cười cười với Hà Ngọc Yến rồi đi ra ngoài.
"Cô gái này đúng là rất đặc biệt."
Cố Lập Đông cười gật đầu: "Đúng vậy. Cô gái này chính là hòn ngọc quý trên tay chú Thẩm và thím Phạm đấy."
Tình huống của gia đình Thẩm Thanh Thanh cũng được xem là đặc biệt trong thời này.
Ba cô ấy là chú Thẩm giữ chức vụ phó trưởng bộ phận an ninh của nhà máy, năm nay 52 tuổi. Lúc còn trẻ đã tham gia chiến trường, sau đó rút về cưới thím Phạm kém hơn ông ấy 10 tuổi. Đến năm 30 tuổi mới có một đứa con gái là Thẩm Thanh Thanh.
Trong nhà chỉ có duy nhất một cô con gái, khác với những gia đình khác, nhất định sẽ bị những bác gái lắm mồm truyền ra ngoài rằng bọn họ không có người nối dõi tông đường.
Nhưng chú Thẩm là binh lính đã xuất ngũ được người kính trọng, hơn nữa đối phương lại là phó trưởng bộ phận an ninh của nhà máy nên đương nhiên không ai dám trêu chọc vào lông con hổ già này.
Mà Thẩm Thanh Thanh 22 tuổi vẫn chưa có bạn trai cũng có nguyên nhân trong đó.
Vào năm Thẩm Thanh Thanh 18 tuổi đã có bạn trai là bạn học, kết quả đối phương im hơi lặng tiếng đi xuống nông thôn. Sau lại nghe nói cưới con gái của bí thư thôn dưới đó. Dù sao bị một lần trì hoãn này khiến cho cô ấy trì hoãn đến năm 22 tuổi.
Cố Lập Đông và Hà Ngọc Yến nói chuyện nhà họ Thẩm, cuối cùng cũng nghĩ nên lấy công bằng cho cô ấy: "Năm trước thím Phạm muốn trêu chọc anh và Thẩm Thanh Thanh. Chẳng qua hai bọn anh cũng chưa từng có ý đó."
Hà Ngọc Yến nghe thế thì kinh ngạc, tiếp theo khóe miệng cô cong lên: "Biết rồi, em sẽ không hiểu lầm anh đâu." Lúc cô chưa nói ra những lời này, đôi mắt anh còn đang mang vẻ thấp thỏm.
Đừng nói chỉ là trêu chọc, nếu hai người trở thành người yêu của nhau thì cô cũng sẽ không nói gì cả. Đó đều là chuyện của quá khứ.
Sau khi Cố Lập Đông nghe xong, ánh mắt thấp thỏm của anh cũng biến mất, ngay sau đó lửa nóng dần dần bùng lên.
Hai người trẻ tuổi đang yêu đương nồng cháy nên ngọn lửa bùng lên cũng rất dày đặc.