Thập Niên 70 Sống Lại Trước Khi Bỏ Chồng Bỏ Con

Chương 32


Thẩm Y Y thấy nét mặt của anh như thường thì thở phào một hơi, lại nhìn ba đứa con, mỗi đứa đều đang cầm một miếng thịt gà gặm, ăn đến dầu mỡ đầy miệng, đầy tay, giống như ba con mèo hoa nhỏ.

“Ăn chậm chút.

” Thẩm Y Y cầm một miếng vải sạch sẽ, lau miệng cho Tiểu Bảo trước, lại lau tay nhỏ của cậu.

Tiểu Bảo ngoan ngoãn ngồi im, mặc cho mẹ lau tay cho mình, còn ngửa đầu mỉm cười: “Mẹ, ngon!”“Mẹ, con cũng muốn lau.

” Nhị Bảo nhanh chóng gặm xong một miếng thịt gà, lấy lòng vươn tay tới, còn cong miệng lên.

Ngốc nghếch đáng yêu.

Thẩm Y Y buồn cười, cầm vải đang muốn lau cho cậu, một bàn tay to vươn tới, lấy vải trong tay cô đi, trực tiếp ném lên tay Nhị Bảo.

Giọng nói của Lý Thâm rất uy nghiêm: “Chuyện của mình tự mình làm!”Nhị Bảo bị cha cậu bé giáo huấn, cắn môi nhìn cha, tức giận hừ một tiếng, cầm vải tự lau.


Lý Thâm không chiều cậu bé, gắp một miếng thịt đùi gà bỏ vào trong bát của Thẩm Y Y, tuy gương mặt cương nghị lập thể không có biểu cảm gì, nhưng có thể cảm nhận được sự che chở của anh: “Em ăn phần em, không cần lo cho chúng.

”Thẩm Y Y: “…”Tuy cô có chút thương con trai của mình nhưng cô lại rất vui là sao?Lý Thâm gắp thịt gà vào trong bát cô liền hối hận, cô vốn dĩ không thích sự tiếp cận của anh, càng huống hồ là anh dùng đũa mình đã dùng qua gắp thịt cho cô?Lại thấy cô ngẩn ra, trong lòng Lý Thâm càng run sợ, nhưng phản ứng trên mặt lại có chút âm trầm, anh vừa muốn đưa đũa ra gắp miếng thịt đó đi…Có một đôi đũa nhanh hơn anh một bước, gắp miếng thịt gà đó lên.

Lý Thâm sững người, nhìn thấy cô đưa thịt gà vào trong miệng, quai hàm phình lên, không nhìn ra chút khó chịu nào, còn cười híp mắt nói: “Cảm ơn anh Thâm.

”Trong lòng Lý Thâm nhẹ nhõm, mơ hồ ừm một tiếng.

Bữa cơm này, mọi người ăn vô cùng thỏa mãn.

Đương nhiên, ăn cơm xong vẫn là Lý Thâm giành dọn bát.

Thẩm Y Y không giành lại anh, đành thôi.

Tối nay ba đứa nhỏ ăn no, bụng căng tròn, đặc biệt là Tiểu Bảo, lúc đi đường tư thế đều là hình chữ bát, còn xoa bụng nhỏ của cậu, giống như người phụ nữ có thai phiên bản đáng yêu.


Thẩm Y Y nhìn thấy buồn cười lại lo lắng, xem ra sau này vẫn phải khống chế lượng cơm của ba đứa con một chút.

Vốn dĩ muốn dẫn mấy đứa nhỏ ra ngoài dạo bộ, nhưng bây giờ trời đã tối nên không đi nữa.

Thế là đi vài vòng trong sân, ba đứa nhỏ rập khuôn bước phía sau cô, khung cảnh đó giống như gà mẹ dẫn theo một bầy gà con.

Lý Thâm rửa bát xong, đi ra nhìn thấy cảnh này, con ngươi vốn lạnh lẽo không có chút nhiệt độ đã nhu hòa lại.

Nhặt cây củi hơi thô to trong nhà bếp ra sân, cầm rìu bổ nhỏ lại một chút.

Lý Thâm ở bên này làm, Thẩm Y Y và ba đứa con tiêu cơm xong, bèn thúc giục họ đi tắm.

Kệ bếp trong nhà có hai cái nồi, cô dùng cái phía ngoài nấu cơm, bên trong thì nấu nước, đã sớm sôi rồi.

Cô lấy ra một ít dùng làm nước uống, còn lại đều là dùng để tắm rửa.

Thẩm Y Y múc nước vào trong chậu tắm lớn của Đại Bảo Nhị Bảo, Nhị Bảo rất khó hiểu: “Mẹ, không phải buổi trưa chúng con đã tắm rồi sao?”“Bởi vì lại bẩn rồi.

” Thẩm Y Y nói.

“Nhưng trước đây chỉ tắm một lần!”“Mẹ lấy cho con một ví dụ nhé, có phải buổi trưa con đã ăn cơm rồi không? Nhưng buổi tối con đói, vẫn phải ăn cơm đúng không?” Thẩm Y Y dịu dàng khuyên nhủ: “Tắm cũng giống như vậy!”Nhị Bảo như hiểu như không gật đầu, còn muốn nói gì, bị cha cậu từ phía sau xách lên: “Đừng hỏi đông hỏi tây nữa, mẹ con bảo con tắm thì con mau tắm đi!”.

Bình Luận (0)
Comment