Lúc này, cô ta giống như đã biết sợ, liền nhẹ giọng nói với Tiền Tình: “Tiền Tình, là lỗi của tôi, tôi đã không kiểm tra lại tính chính xác của tin đồn mà đã đi nói bậy bạ.
Nhưng cô xem tôi vì nghĩ cho cô nên mới kể, tôi vừa mới kết hôn nên mong cô nương tay, một khi cuộc điện thoại này được gọi đi, sau này mẹ chồng tôi sẽ hành hạ tôi đến chết mất.”Tiền Tình còn chưa kịp nói điều gì, Lý Hồng Mai đã trợn to mắt lên nhìn: “Đồng chí Vạn, chúng ta đang ở một thời đại mới, hơn nữa nhà máy của chúng ta có không ít công nhân nữ.
Nếu chuyện này không liên quan đến cô thì mẹ chồng cô đương nhiên sẽ không thể nói gì.
Sau khi điều tra rõ ràng, tôi cũng sẽ nói chuyện với mẹ chồng cô, tiện thể giải quyết chuyện nhà cô cho xong.”Một giây trước, Vạn Chân Chân còn suy nghĩ, mọi thứ có thể tồi tệ đến mức nào? Kể từ giây phút này, Vạn Chân Chân đã biết rằng không có giới hạn nào cho sự xui xẻo của một con người.Nghĩ đến vẻ mặt khó chịu của mẹ chồng, Vạn Chân Chân cảm thấy tương lai của cô ta trở nên thật u ám.Sự việc đến mức này, cho dù cô ta có nói gì đi chăng nữa, Lý Hồng Mai cũng sẽ không bỏ qua.Cuộc điện thoại nhất định phải được thực hiện và nhà của Vạn Chân Chân cũng phải ghé.Lý Hồng Mai làm chủ nhiệm nhiều năm như vậy, làm sao bà ấy lại không nhìn ra rằng Vạn Chân Chân là một con người rất gian xảo?Nhưng dù có gian xảo hay không, tung tin đồn về vụ tai nạn ở mỏ dầu, xúi giục hàng xóm đến đây gây sự.
Nói cái sau thì được, nhưng cái trước lại liên quan đến rất nhiều vấn đề.Thấy mọi thứ đang đi theo hướng cô muốn, Tiền Tình cảm thấy vui vẻ.Thật lòng mà nói, cô cảm thấy khá sợ khi giấc mộng thành hiện thực, bởi vì nhìn thấy “bản thân” trong mộng tựa hồ như đang bị một đôi bàn tay to lớn vô hình kéo đi.Cho dù có là một người ngu ngốc đến đâu thì cũng sẽ nhận ra sau khi bị Vạn Chân Chân tính kế vài lần.
Cô không nghĩ bản thân lại ngu ngốc tới mức tiếp tục đâm đầu vào chỗ chết như vậy.Nhưng trong mộng lại xảy ra như thế, cô liên tục bị Vạn Chân Chân lừa hết lần này đến lần khác.
Mỗi khi cuộc sống của cô sắp trở nên tốt đẹp hơn thì Vạn Chân Chân lại được nước “vô tình” phá đám.Cuộc sống của cô dần trở nên tệ hơn theo thời gian.Nghĩ đến những chuyện xui xẻo mà cô gặp phải trong mộng, Tiền Trình không cam lòng chút nào.Sau khi chào tạm biệt chủ nhiệm Lý, mắt thấy đã đến bốn giờ, Tiền Tình vội vã quay về nhà, cô phải quay lại nói chuyện với Chu Hạo một chút.Cô đang đi nhanh thì giọng nói tức giận của Vạn Chân Chân vang lên từ phía sau: “Tiền Tình, cô đứng lại cho tôi.”Hừ, ai mà rảnh quan tâm đến cô ta chứ.Tiền Tình tiếp tục đi không ngừng, Vạn Chân Chân thở hổn hển chạy tới trước mặt Tiền Tình để ngăn cô lại, hai mắt nhìn chằm chằm vào cô.Vốn dĩ Vạn Chân Chân chỉ ghen tị với Tiền Tình, nhưng giờ đây từ tận đáy lòng cô ta nổi lên một làn sóng căm hận.Cô đối tốt với cô ta như vậy, tại sao cô ta lại có thể hãm hại cô, muốn Chu Hạo vừa mất đi một cơ hội thăng chức rồi có thể thản nhiên có được một khoản tiền để thay đổi vận mệnh sao!?Ông trời thật có mắt như mù khi để một người như vậy sống trên đời này.“Tiền Tình, tôi và cô có thù oán gì với nhau hay sao? Sao cô lại có thể vu khống tôi như vậy?”.