Chương sư trưởng và Chương Năm sớm đã thức dậy, hai người thậm chí đều đi ra ngoài tập thể dục buổi sáng và đã trở về, nhưng mà hai cha con rất ăn ý với nhau, không hẹn mà cùng chờ Chương Dạng thức dậy, sau đó người một nhà cùng nhau ngồi trên bàn cơm, cùng nhau ăn cơm.
Khung cảnh như vậy, không chỉ có Chương Năm mà ngay cả Chương sư trưởng kỳ thật cũng đã mong đợi nhiều năm.
Trong quá trình ăn sáng, Chương Dạng cảm thấy có một ánh mắt bên cạnh hết lần này đến lần khác dừng lại trên người mình, cô buông chiếc thìa trong tay ra rồi quay đầu lại nhìn ba của mình, hỏi: “Ba, ba có chuyện gì muốn nói với con sao?”Trên mặt Chương sư trưởng có chút rối rắm, quả thực tối qua ông đã đồng ý với Chương Dạng là hôm nay liền đi Qúy gia từ hôn rồi, nhưng mà cả đêm qua ông đã suy nghĩ cặn kẽ, trong đầu ông lại xuất hiện một vấn đề khác.
Mà vấn đề này so với việc đi tới Qúy gia từ hôn còn làm ông trằn trọc lo âu bất an hơn nhiều.
“Hạ hạ à ….
.
” Khó có được Chương sư trưởng co quắp không biết mở miệng như thế nào, Hạ hạ là nhũ danh của Chương Dạng, bởi vì cô sinh ra là khi hạ chí.
Chương Dạng nhìn Chương sư trưởng.
“Chuyện là, nếu mà con không kết hôn với thằng bé nhà họ Qúy, vậy thì sau này con còn có tính toán nào khác sao? Còn tòa soạn báo kia thì sao, con đang chuẩn bị đi xem phải không ?”Kỳ thật thì Chương sư trưởng muốn hỏi một chút Chương Dạng có thể ở lại hay không, rốt cuộc thì lúc trước khi Chương Dạng nói phải về, nhưng mà cũng không có đề cập qua việc từ đây cô định cư luôn trong nước, không bao giờ đi nữa.
Lúc trước Chương sư trưởng chưa từng suy xét đến vấn đề này, đó là bởi vì ông nghĩ rằng dù sao thì Chương Dạng cũng sẽ kết hôn với Qúy Hành Tung.
Kết hôn, điều này đồng nghĩa với việc cô sẽ ở lại, không có khả năng tiếp tục rời đi.
Nhưng mà hiện tại ông mang theo con gái đi từ hôn, vậy thì có phải hay không đây là cái cớ mà con gái nghĩ ra để không cần ở lại?Cứ nghĩ đến chuyện có khả năng con gái sẽ rời đi, cả đêm hôm qua Chương sư trưởng đều không thể an ổn mà ngủ được.
Đầu Chương Dạng vừa chuyển, chống lại ánh hai mắt không dấu được sự lo lắng của Chương sư trưởng, liền lập tức hiểu rõ đối phương đang lo lắng cái gì.
Kỳ thật trước khi thấy ba vào lúc tối hôm qua, trong lòng cô còn có một chút không xác định, nhưng mà hiện tại….
Cô không có tình cảm gì với người mẹ đang ở nước ngoài, cho dù là cô đã sinh sống ở đó mười mấy năm, nhưng mà như cũ không cảm nhận được sự ấm áp mà quê hương mới có.
.