Khương Tuệ Ninh nghe thấy hốc mắt không nhịn được nóng lên, sau đó nước mắt liền trào ra lăn trên trên mặt.
Cô duỗi tay ôm lấy mợ mình khóc “Ô, ô” lên rồi nói : “Mợ, con xin lỗi đã để cho mọi người phải lo lắng rồi.”
“Đứa nhỏ ngốc này, nói linh tinh cái gì đấy, là chúng ta vô dụng làm cho Ninh Ninh nhà chúng ta…” Ai, Từ Ngọc Trần thầm thở dài trong lòng, nếu không phải vì chuyện trong nhà thì họ nào đến nỗi phải cho cô đi làm mẹ kế của người khác.
Người ta chỉ thấy cô gả cho một người có thế lực vô cùng ghê gớm nhưng ai có thể biết được sự tình thực sự ở phía sau.
Cho nên đây cũng là lý do mà Từ Ngọc Trân cũng không đề cập đến thân phận của cháu rể ra bên ngoài, bởi vì nhắc đến chuyện này thì trong lòng bà nó vẫn luôn là một rào cản, vả lại cũng sợ Quý Thần Nham cảm thấy, nhà bà âm thầm lấy thân phận của anh ra bên ngoài kiếm lợi, rồi sẽ liên lụy đến Ninh Ninh, đồng thời anh sẽ coi thường cô.
“Mợ, người yên tâm đi, Quý Thần Nham đối xử với cháu rất tốt, Quý Tử Thư cũng không có làm gì nhằm vào cháu, dì Lưu cũng rất tốt, con ở nhà họ Quý cũng không có bị ai bắt nạt hết.”
Từ Ngọc Trần vỗ về ở sau lưng Khương Tuệ Ninh, giống như lúc còn nhỏ dỗ cô ngủ vậy, vỗ nhẹ từng chút từng chút, cũng không nói lời nào không vui cả.
“Được, chỉ cần Ninh Ninh nhà chúng ta vui vẻ là được.”
Nói đến chuyện vui vẻ, Khương Tuệ Ninh lập tức ngồi ngay ngắn, chỉ lo nói chuyện này mà chút nữa quên mất nói chuyện quan trọng.
“Mợ, bệnh viện của mợ có kiểm tra sức khỏe không?” Khương Tuệ Ninh cũng không rõ lắm thời đại này người ta có quan trọng việc khám sức khỏe hay không không nên hỏi trước một chút, sau đó lại đăng ký cho Quý Thần Nham một gói khám sức khỏe định kỳ.
Từ Ngọc Trân duỗi tay lau nước mắt cho Khương Tuệ Ninh rồi mới nói: “Có chứ, cháu muốn kiểm tra sức khỏe sao?” Hỏi xong thì bà như chợt nhận ra, kết hôn thì phải sinh em bé, nên hẳn là muốn khám kiểm tra sức khỏe một chút.
“Không phải là cháu, mà là cháu muốn để Quý Thần Nham đến kiểm tra sức khỏe.” Trước khi đến đây, cô đã từng bỏ ra một số tiền rất lớn để kiểm tra sức khỏe toàn diện rồi, nó chi tiết đến từng chân tơ kẽ tóc, cô rất khỏe mạnh, nên cô không cần kiểm tra lại.
Quý Thần Nham? Từ Ngọc Trân không nhịn được khẽ nhíu mày lại, nhưng mà nếu đây là chuyện mà Ninh Ninh nói, vậy bà ấy cũng không hỏi nhiều nữa, “Được, vậy định khi nào đến đây khám được ?”
Khi nào? Khương Tuệ Ninh cũng không biết, bây giờ cũng không phải thời gian tốt, nên phải làm thế nào để cho anh đến khám bệnh một cách hợp lý được.
Trong sách viết mỗi năm Quý Thần Nham đều đi khám sức khỏe, nhưng cũng không kiểm tra được ra bệnh này, vậy chứng minh khám định kỳ hẳn là không có tác dụng, cô còn muốn kiểm tra thêm nhiều hơn nữa.
“Mợ, hạng mục kiểm tra sức khỏe có thể thêm nhiều hơn một chút không?”
“Thêm hạng mục gì vậy?” Từ Ngọc Trân hỏi.
Thêm cái gì, chuyện này làm Khương Tuệ Ninh sững lại, trong sách chỉ nói là bệnh cũ, nhưng cũng chưa nói qua bệnh cũ là bệnh gì.
Bệnh cũ nào có thể dẫn đến mất mạng?