Thập Niên 90: Cô Là Bác Sĩ Ngoại Khoa Thiên Tài Siêu Hot

Chương 3591

Độc miệng thì độc miệng, nhưng cách nói chuyện của Trương đại lão mang chút hài hước, thú vị, được khá nhiều người yêu thích.

Ông lão mỉm cười, gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.

Mọi người sau đó đưa bệnh nhân đến phòng bệnh để tiếp tục điều trị.

Sau khi trấn an bệnh nhân, Trương đại lão không quên nhiệm vụ chính, liếc nhìn cấp dưới.

Thân Hữu Hoán làm theo chỉ thị của cấp trên, ở lại phòng chụp CT đốc thúc việc in phim nhanh chóng. Trong lúc chờ đợi, anh ta cân nhắc có nên gọi điện thoại nhắc nhở tiểu sư muội hay không, sợ cô ấy bận việc khác mà quên mất thời gian.

Nghĩ lại, không biết cô ấy đang bận gì, e ngại làm phiền cô ấy làm việc, nên gọi điện thoại đến trạm y tá của khoa Cấp cứu hỏi thăm tình hình trước.

“Hỏi bác sĩ Tạ phải không?” Y tá Lý nhận điện thoại của anh ta và trả lời: “Cô ấy vừa giúp bác sĩ Lâm cấp cứu một bệnh nhân, gọi bác sĩ Ngoại L*иg ngực xuống. Bây giờ đang đi khám cho bệnh nhân khác.”
  Bị con quỷ Trương đại lão “ám” trúng, chỉ có tiểu sư muội này, đi đến đâu cũng bị lôi kéo đi cứu hỏa. Chút nữa phải bảo tiểu sư muội kiềm chế lại, đừng nóng vội mà hỏng việc.

Đầu dây bên kia, vang lên tiếng nhân viên của khoa Ngoại L*иg ngực II xuống khoa Cấp cứu.

“Sao vậy, bệnh nhân đâu?”

Bác sĩ Từ Húc quay đầu nhìn thấy giáo sư tự mình dẫn đội xuống khoa Cấp cứu, giật mình, đáp: “Là, là ở bên kia.” Anh ta sợ rằng báo cáo của mình lúc nãy có sai sót gì không.

Bác sĩ Lương Vũ Siêu đi cùng Hàn Vĩnh Niên xuống, vỗ vai chàng trai trẻ, hỏi: “Bác sĩ Tạ đâu?”

“Cô ấy đi khám cho bệnh nhân khác.”

Bác sĩ Tạ quả nhiên là người bận rộn. Hàn Vĩnh Niên sờ sờ kính mắt, mỉm cười, đã đoán trước được điều này.

Lương Vũ Siêu nhận bệnh án và đưa cho giáo sư xem.
  Hàn Vĩnh Niên nói không vội, đến bên giường bệnh quan sát tình trạng hiện tại của bệnh nhân trước.

“Bây giờ có cần đưa đi chụp CT không?” Từ Húc nhỏ giọng xin chỉ thị: “Họ nói, bệnh nhân cần phải giữ nguyên tư thế này, nếu không sợ máu tràn vào khí quản.”

“Ai đặt tư thế này?” Lương Vũ Siêu nhìn tư thế nằm nghiêng đặc biệt của bệnh nhân này, mắt sáng lên.

“Bác sĩ Tạ.”

Ồ, quả nhiên lại là bác sĩ Tạ làm.

“Đang dùng thuốc cầm máu, nhưng không biết có kiểm soát được xuất huyết không?” Nghe nói cần phải giữ nguyên tư thế, Lương Vũ Siêu nhìn túi dịch truyền treo trên đầu giường hỏi.

“Vâng, tôi vừa hỏi, ý kiến của bác sĩ Tạ là nội soi l*иg ngực để cầm máu. Giáo sư, thầy xem có cần hội chẩn nội khoa không?” Từ Húc nói ra băn khoăn của mình nghĩ, Cứ cấp bách như vậy, không thử các phương pháp khác trước sao?
  Bác sĩ Tạ rất quyết đoán, anh ta thừa nhận, vấn đề là sự quyết đoán vượt mức quy định này khiến người ta lo lắng.

“Lấy phim chụp của bệnh nhân ra.” Hàn Vĩnh Niên chỉ đạo.

Phim chụp trước đó của bệnh nhân được mang đến, đặt dưới đèn huỳnh quang. Hàn Vĩnh Niên quan sát phim dưới ánh đèn, xung quanh ông là một nhóm bác sĩ trẻ, vươn cổ, nhón chân nhìn.

“Ừm.” Giáo sư Hàn Vĩnh Niên lên tiếng.

Những người khác nghe thấy, đoán xem giáo sư “ừm” là có ý gì.

Hàn Vĩnh Niên quay lại hỏi ý kiến cấp dưới: “Mọi người nghĩ sao?”

Mọi người đều đã xem phim chụp, liệu có thể đưa ra ý kiến cao siêu như bác sĩ Tạ hay không.

“Cái này…”

Về cơ bản, ý kiến của mọi người đều giống với bác sĩ Từ Húc, kết quả CT mới nhất còn chưa có, vội vàng quyết định như vậy có phải quá hấp tấp không.

Thấy mọi người ấp úng, giáo sư Hàn Vĩnh Niên nhíu mày, chợt nhận ra đôi khi sự chênh lệch này của các bác sĩ trẻ, trình độ kỹ thuật và nhận thức chưa theo kịp thực sự rất nguy hiểm.

 
Bình Luận (0)
Comment