Tào Dũng nhìn anh hai đào hoa phong lưu, cau mày.
Thấy vậy, Tào Chiêu liếc mắt nhìn cậu em trai nghĩ, Anh hai này sao có thể làm chuyện xấu với em chứ?
Khó nói lắm. Anh hai này lật xe không ít lần rồi. Tào Dũng cảnh giác trong lòng.
Mọi người mời giáo sư vào nhà.
Phương quản lý nói về lý do hôm nay đến nhà Tào Dũng: “Tôi có một người bạn đến Quốc Hiệp khám bệnh."
Người cao tuổi có tỷ lệ mắc bệnh tim mạch cao hơn, hơn nữa bệnh tim mạch đã trở thành căn bệnh nguy hiểm hàng đầu trong nước.
"Nghe nói là mạch máu tim bị tắc nghẽn, không thể can thiệp." Phương quản lý nói.
Không thể can thiệp, chỉ có thể chọn phẫu thuật bắc cầu.
"Hỏi giáo sư khoa Tim Mạch. Ý kiến đưa ra là có thể làm được." Phương quản lý nói câu này với giọng điệu có chút chua xót.
Người cao tuổi không dễ bày tỏ, nhưng trong lòng thực sự mong muốn phẫu thuật xâm lấn tối thiểu hơn cả người trẻ, vì tổn thương lớn do phẫu thuật truyền thống gây ra thực sự không tốt cho người cao tuổi. Cô giáo Lỗ trước đây cũng lo lắng như vậy.
Giọng điệu của Phương quản lý cho thấy, giáo sư khoa Tim Mạch Quốc Hiệp có thể cho rằng ca phẫu thuật nội soi l*иg ngực này khó thực hiện, khả năng thành công không cao.
Ở đây cần phải nói rõ rằng, phẫu thuật nội soi l*иg ngực có phẫu thuật nội soi một phần và phẫu thuật nội soi hoàn toàn.
Như phẫu thuật bắc cầu tim, tên đầy đủ là phẫu thuật ghép nối động mạch vành, trước đó đã nói sơ qua các bước phẫu thuật, cần phải lấy một phần mạch máu khỏe mạnh khác trong cơ thể bệnh nhân, rồi ghép phần mạch máu này vào mạch vành cần tái tạo.
Bước đầu tiên tương đối đơn giản, có thể áp dụng nội soi, bước thứ hai tương đối phức tạp, không áp dụng nội soi, đây là cách làm của nhiều bệnh viện đối với các ca bệnh khó.
Bác sĩ khoa Tim Mạch Quốc Hiệp nói như vậy, gián tiếp phản ánh rằng hệ thống mạch máu tim của bệnh nhân này chắc hẳn khá khác biệt, nên dù là can thiệp hay nội soi l*иg ngực đều khó thực hiện.
Trong trường hợp như vậy, muốn phẫu thuật an toàn thì chỉ có thể mổ ngực.
Bệnh nhân chắc chắn không muốn.
Phải làm sao bây giờ? Tìm thầy thuốc khắp nơi để hỏi lại.
Phương quản lý nói: “Định mang bệnh án đến Quốc Trắc. Sau đó, vừa lúc đến tìm bác sĩ Tào Dũng để nói chuyện công việc, liền nghĩ đến cô."
Lời nói này của đại lão Hội Y học có hai tầng ý nghĩa, một là đại lão đã chú ý đến Tạ Uyển Oánh không phải là từ hôm nay, hai là, chuyện của cô và Tào sư huynh ngay cả đại lão Hội Y học cũng biết sao?
Mọi người nhìn vẻ mặt ngạc nhiên của Tạ Uyển Oánh.
Tào Chiêu vội vàng xua tay giải thích nghĩ, Anh tuyệt đối không dám tiết lộ chuyện của em trai và tiểu muội muội ra ngoài.
Tào Dũng không biết nên thở dài hay không.
Ai nói?
Phải nói rằng Phương quản lý là chuyên gia gây mê, là bạn thân của mẹ anh.
Ha ha. Phương quản lý cười lớn hai tiếng, nhớ lời dặn của Diệp nữ sĩ là không được tiết lộ, liền nói qua loa: “Tôi cũng nghe người ta nói, có lẽ là nghe người thân của bác sĩ Tào nói."
Vậy nên nói, những người này chỉ biết làm cho sự việc thêm mơ hồ. Tào Dũng muốn khâu miệng những người này lại.
Phương quản lý ngừng cười.
Tạ Uyển Oánh đi vào bếp rót nước nóng cho vị khách và Tào sư huynh vừa về.
"Cô ấy giờ đã coi nhà cậu là nhà của mình rồi." Tào Chiêu nhân cơ hội trêu chọc em trai.
Tào Dũng liếc anh nghĩ, Anh đến đây làm gì?
Tào Chiêu giả vờ như không thấy, mặt dày ở lại, quay sang nói với Phương quản lý: “Cô ấy ở Quốc Trắc, nếu có việc gì thì có thể hỏi cô ấy."
"Ừm ừm." Phương quản lý cũng nghĩ như vậy, khi đến tìm Tào Dũng thì biết thiên tài đang ở nhà Tào Dũng nên tiện đường đến hỏi.
Tào Chiêu nhớ đến chủ đề chưa nói xong với tiểu muội muội, liền thì thầm vào tai Phương quản lý.