Không nói hai lời, bác sĩ Quản bước lên cân.
Cái cân điện tử này có thể hiện số lẻ sau hai chữ số. Đứng vững, chờ giá trị ổn định.
Lần cân đầu tiên số hiện ra.
Mọi người nhìn con số trên màn hình nghĩ, Ái chà!
Đúng là 65.21.
Cô nói khoảng cũng không sai. Cân điện tử thay đổi theo mặt bằng, có điểm không ổn định thì giá trị đo được sẽ hơi dao động nhưng không chênh lệch quá lớn. Bác sĩ Quản im lặng.
Tạ Uyển Oánh tiếp tục nói làm ông ta đo cái này có liên quan đến đề tài của cô: “Chỗ khó làm của đề tài tôi, trước tiên là phải tìm ra chuột bạch phù hợp yêu cầu thí nghiệm. Yêu cầu đặc biệt này là tim của chuột bạch cần có cấu trúc khắc số gần như giống nhau để dễ dàng phân nhóm đối chiếu.”
“Ý cô là ...” Bác sĩ Quản hít một hơi.
“Tôi có thể đánh giá đo được vấn đề cấu trúc tim của ông, tâm thất trái của ông hẳn là vượt quá tỷ lệ dài rộng.”
Người bình thường tâm thất trái dài rộng hơn tâm thất phải gọi là dài rộng sinh lý, vượt quá phạm vi nhất định là bệnh lý. Đây là bởi vì bản thân tâm thất trái đảm nhiệm nhiệm vụ nặng hơn tâm thất phải rất nhiều, máu bơm ra là để đi vào hệ tuần hoàn nuôi dưỡng toàn thân.
Mọi người đang đoán cô nói đúng hay không thì đột nhiên thấy bác sĩ Quản loạng choạng hai bước xuống khỏi cân.
Bác sĩ cũng là người, cũng sẽ bị bệnh.
Dài rộng bệnh lý tâm thất trái cũng không hiếm gặp, bởi vì người bệnh cao huyết áp, mỡ máu cao thường có khả năng bị dài rộng bệnh lý. Vấn đề là nếu bệnh tình của người bệnh rất nhỏ cơ bản sẽ không có triệu chứng lâm sàng thể hiện ra, có lẽ chỉ có khám sức khỏe mới có thể phát hiện.
Mọi người từ đầu xem kịch không nhận thấy bác sĩ Quản có biểu hiện của người bệnh tim, chứng tỏ bệnh trạng này rất nhỏ đến mức mắt thường khó có thể quan sát. Vì vậy, mọi người lập tức có thể hiểu được biểu tình hoảng sợ trên mặt bác sĩ Quản.
Không cần nói cũng biết, bác sĩ Quản chắc chắn không thể nào nói trước kết quả khám sức khỏe của mình cho vị bác sĩ Tạ này, nên nói hai người căn bản trước đây không quen biết. Làm sao cô biết được kết quả khám sức khỏe của ông ta?
Trong mắt bác sĩ Quản ánh lên rõ ràng nghĩ, Cô ấy là người ngoài hành tinh sao?
Theo ông ta biết, đại lão Tào Dục Đông chắc chắn cũng làm không được điều này.
Mễ Tư Nhiên cười phá lên, sảng khoái chết cô rồi.
Sư tỷ Tạ làm cô bình tĩnh khi lo lắng cuối cùng được chứng thực là lo lắng thừa.
Sư tỷ Tạ hoặc là không ra tay, muốn ra tay là bá đạo nhất. Xem những đại lão khác nói xong người này vẫn không phục, chỉ có sư tỷ Tạ nói một câu làm người này hoàn toàn quỳ xuống cúi đầu xưng thần muốn gọi bệ hạ.
“Tôi ...” Bác sĩ Quản xua tay.
Nhận thua! Nhận thua!
Dám không nhận thua sao? Có tin bác sĩ Tạ có thể bóc tách toàn bộ cơ quan của ông ta không.
Bác sĩ Quản rùng mình một cái.
Quay đầu lại mọi người đọc lại luận văn, như thầy Đàm đã chỉ ra sáng sớm, bác sĩ Quản cũng không đọc kỹ bài báo. Ngay cả thầy Đàm của khoa Ngoại Tổng Quát cũng biết (không loại trừ thầy Đàm vì đọc hiểu bài của học trò mà đi bổ sung kiến thức Tim Mạch), muốn tạo ra mô hình chuột xơ hóa cơ tim có cơ chế trưởng thành cũng không khó, tiêm một mũi dị protein là được.
Trọng điểm khó khăn thứ nhất của thí nghiệm là ở việc chọn chuột bạch. Nếu tác giả luận văn tự thân không có năng lực đặc biệt này, từng con lựa chọn dùng máy móc quét tim chuột bạch đánh giá không biết mất bao nhiêu thời gian cũng không biết có thật sự tìm ra được hay không.
Bác sĩ Quản dùng ánh mắt khó tả nhìn lại cô, hôm nay sau khi biết người này chắc chắn đã thay đổi một số nhận thức của ông ta.
Cuộc tranh luận đến đây mới tạm lắng, đột nhiên có người hỏi bác sĩ Quản: “Người bệnh viện của ông tới rồi?”
Đúng là nữ bác sĩ bệnh viện của bác sĩ Quản đã lên báo.