Cô bé 4 tuổi ngồi trên bàn mổ, nghe thấy bác sĩ anh phê bình, khuôn mặt nhỏ nhắn lập tức tỏ vẻ uất ức, oa oa khóc lớn.
Các bác sĩ y tá xung quanh đều muốn giơ tay đầu hàng. Cô bé này trước đó đã khóc thút thít không ngừng, khó dỗ hơn bé trai kia nhiều.
Ban đầu định gây mê trước phẫu thuật ở phòng bệnh, nào ngờ cô bé này lại cáu gắt với mẹ. Gọi người nhà đến là để dỗ dành bé con, cũng biết tính tình cô bé này không tốt. Không ngờ người nhà lại lo lắng bất an, không kiềm chế được cảm xúc mà quát mắng bé con. Khiến bé con khóc thút thít từ sáng đến giờ.
Ca mổ không thể tùy tiện đổi ngày. Cũng không phải vấn đề gì lớn, chỉ là bé con khóc thôi. Người nhà chắc chắn không hiểu, cứ nghĩ bác sĩ tiêm thuốc an thần cho bé ngủ rồi mổ là được.
Hệ thần kinh của trẻ nhỏ nhạy cảm với thuốc mê hơn người lớn nhiều. Biểu hiện là phản ứng rất nhanh với tác dụng của thuốc. Như vậy, nếu tiêm thuốc mê lúc bé đang khóc, nước mũi nước miếng tiết nhiều, bé rất dễ bị tụt lưỡi, sau đó dịch tiết chảy xuống chặn yết hầu, khí quản, thực quản, ca mổ không những không làm được mà còn phải cấp cứu ngay.
Hơn nữa đây lại là bệnh nhân tim.
Biết rõ có thuốc mê, nhân viên y tế vẫn cố gắng hết sức để bé con không khóc trước khi phẫu thuật, chính là vì lý do này.
Bé con không khóc, loại bỏ được dịch tiết mũi họng rồi mới gây mê, là an toàn và hiệu quả nhất.
Các bác sĩ y tá đều đang nghĩ xem phải làm sao bây giờ.
“Hay lại gọi người nhà của bé ấy đến?”
“Thôi. Nghe nói mẹ bé ấy còn khóc to hơn cả bé.”
Sao em gái này lại khóc nhiều như vậy? Bé Nhã Trí nằm trong vòng tay chú, nhíu mày nhìn cô bé đang khóc bằng đôi mắt không thấy rõ.
Cô bé đang khóc nhận thấy ánh mắt chê bai của cô chị 6 tuổi, ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn lên, nước mắt lưng tròng nghĩ, A, cô chị này đang cười nhạo mình à?
Chu Tuấn Bằng quay người lại, thấy người đến, gọi: “Thầy Tào, thầy Chu.”
“Thầy Phó của cậu vẫn chưa xuống à?” Chu Hội Thương hỏi.
Bây giờ vẫn chưa xuống, chờ bác sĩ bên dưới dỗ dành được rồi gọi điện báo, không lãng phí thời gian quý báu của mình ở đây.
Việc dỗ dành trẻ con như thế nào để bé không khóc không quậy, đối với bác sĩ trẻ là một loại rèn luyện. Để trở thành một bác sĩ giỏi, kỹ năng này cần phải tự mình luyện tập và trải nghiệm. Vì là bác sĩ điều trị chính của bệnh nhân, cuối cùng nếu mọi người đều không xử lý được thì chắc chắn sẽ tìm đến anh, nếu anh lại không xử lý được những vấn đề nhỏ như thế này, thì chắc chắn không xứng đáng là một danh y.
Biết tính tình của Phó Hân Hằng, Chu Tuấn Bằng gãi đầu.
“Cậu tự làm nhanh đi.” Chu Hội Thương nói với cậu ta, cũng không muốn nhúng tay giúp đỡ, đây quả thực là việc bác sĩ trẻ cần rèn luyện.
Vì vậy, hai vị thầy đến chỉ để xem xét tình hình.
Người đi tìm Tạ Uyển Oánh đến giúp thực ra là bác sĩ gây mê.
Lúc này, mọi người xung quanh nhận thấy cô bé 4 tuổi dần dần ngừng khóc.
Mọi người nhìn lại, thấy cô bé này và cô chị 6 tuổi vẫn đang nhìn nhau chằm chằm.
Cậu cười nhạo tôi làm gì? Cậu cười nhạo tôi? Cô bé 4 tuổi nóng nảy như một công chúa nhỏ, chưa từng bị đứa trẻ nào nhìn như vậy, tức đến mức không khóc nổi. Vì nếu khóc nữa, cô chị đối diện sẽ càng khinh bỉ mình hơn.
Vì vậy cô bé này không hiểu, không phải trẻ con đến bệnh viện đều khóc sao? Sao cô chị này lại không khóc?