“Mọi người trong trường nói hồ sơ của cô ấy là do cậu ấy đề cử. Cậu nói hai người họ không quen biết thì sao cậu ấy lại đề cử hồ sơ của cô ấy được.” Nhậm Sùng Đạt nói ra lý do nghi ngờ.
“Nói như tôi đi cửa sau cho ai đó vậy.” Tào Dũng rõ ràng không hài lòng với câu nói này, nói thẳng: “Hồ sơ đề cử của trường vốn dựa theo thứ tự điểm cao thấp. Cô ấy là thủ khoa khối tự nhiên, điểm cao nhất, tại sao không đề cử cô ấy?”
“Vấn đề là cô ấy là con gái. Cậu đề cử cô ấy vào ngoại khoa?” Nhậm Sùng Đạt lại nói ra nguyên nhân nghi ngờ.
“Cậu ấy đề cử hồ sơ của cô ấy vào ngoại khoa sao?” Chu Hội Thương nhớ lại dáng vẻ của Tạ Uyển Oánh: “Xinh xắn như vậy, làm bác sĩ nội khoa thì hợp hơn. Ngoại khoa bẩn thỉu và mệt mỏi không tốt cho con gái.”
Hai người kia căn bản không ngờ anh ta lại nói ra câu này!
Tào Dũng nhìn chằm chằm vào mặt Chu Hội Thương như thể lần đầu tiên quen biết người bạn học này nghĩ, Cậu thương hoa tiếc ngọc như vậy sao?
Nhận thấy ánh mắt của Tào Dũng, Chu Hội Thương cười trừ: “Cậu nhìn tôi bằng ánh mắt đó làm gì? Cậu biết tôi có người yêu rồi mà.”
Chu Hội Thương đang yêu. Hai người kia nhớ ra chuyện này.
“Nói thật, nếu cô ấy học ngoại khoa, ngoài sản khoa ra thì khoa nào cô ấy cũng không làm được. Ai bảo cô ấy là con gái chứ.” Chu Hội Thương lắc đầu nói, cảm thấy việc làm của người bạn học lúc này rất kỳ lạ: “Cậu muốn cô ấy vào sản khoa à?”
“Không phải.” Về điểm này, không cần Tào Dũng nói, Nhậm Sùng Đạt cũng khẳng định: “Sản khoa cũng giống như nhãn khoa, muốn học thì được tách riêng ra, ở trường là một ngành học riêng. Hơn nữa không nằm trong phạm vi tuyển sinh của lớp tám năm nay.”
“Vậy sao?” Chu Hội Thương không nắm rõ tình hình sau khi rời trường hỏi.
“Đúng vậy, nhãn khoa năm nay lớp tám tuyển hai người. Có lẽ sản khoa không thiếu người nên không tuyển.” Nhậm Sùng Đạt nói.
Việc tuyển sinh của trường dựa trên nhu cầu lâm sàng, để tránh sinh viên tốt nghiệp không có việc làm. Sản khoa trong nước không thiếu người, điều này các bác sĩ lâm sàng đều biết.
Nói về hệ thống đào tạo nhân tài, sản khoa là ngành phát triển sớm nhất trong nước, mức lương trong khoa ngoại thuộc hàng cao, là khoa có trình độ kỹ thuật gần với nước ngoài nhất. Vì môi trường đặc thù nên thích tuyển bác sĩ nữ, rất nhiều nữ sinh viên y khoa có nhiều lựa chọn nghề nghiệp lâm sàng tốt, nên sản khoa đã có rất nhiều người tài. Hơn nữa, sản khoa bây giờ cũng thích tuyển bác sĩ ngoại khoa nam, vì đàn ông luôn có lợi thế trên bàn mổ.
“Tôi nghe chủ nhiệm của họ nói, nếu tuyển thêm thì cũng là tuyển nam để mổ. Nếu cô ấy muốn cầm dao mổ thì không thể ở sản khoa.” Nhậm Sùng Đạt bổ sung câu này có thể nói là lại một lần nữa chặn đứng con đường lên bàn mổ của Tạ Uyển Oánh.
Vì vậy, hai người càng không hiểu tại sao người nào đó lại đề cử hồ sơ của cô ấy vào ngoại khoa.
Nghe cuộc đối thoại của hai người, Tào Dũng chỉ im lặng gắp thức ăn.
Hai người kia thấy anh im lặng, càng thêm tò mò nghĩ,
“Cậu ấy như đang giấu bí mật gì đó.”
“Không có bí mật. Có thể có bí mật gì chứ.” Tào Dũng cuối cùng cũng lên tiếng, dùng đũa gõ vào bát của họ: “Tôi đã nói rồi mà? Đề cử trúng tuyển của cô ấy đều dựa theo điểm số. Cô ấy là thủ khoa khối tự nhiên, điểm trúng tuyển cao nhất, không vào ngoại khoa lớp tám thì vào đâu?”
“Ý cậu là cô ấy thực sự có thể học ngoại khoa?” Hai người kia suy đoán ý nghĩ của anh từ lời nói của anh.
“Các cậu muốn tôi nói gì nữa!” Tào Dũng nổi giận, nghĩ hai người bạn học này thật là, người ta còn chưa bắt đầu học đã nghi ngờ người ta rồi.
Hot boy Tào được khen ngợi rộng rãi là có lý do.
Hai người kia nghĩ cũng đúng, không biết các sư muội, sư đệ học hành thế nào, đánh giá quá sớm thì không được.
Ra khỏi quán cơm, Tạ Uyển Oánh đi về phía bệnh viện, mấy nữ sinh đi ngang qua cô ở chỗ rẽ, nói với người trong quán cơm nghĩ,
“Chương Tiểu Huệ, sư huynh Tào và mọi người đến thật rồi, đang ăn cơm kìa.”