Thập Niên 90 Sau Khi Nghỉ Việc Ta Trở Thành Âm Sai

Chương 9


Bác gái kia nghe Tạ Vân nói vậy lập tức bật khóc: “Đều tại chúng tôi bất hiếu! Người ta khi còn sống có mẹ, chết cũng có thể tìm mẹ, còn dì thì khi còn sống lại không tẫn hiếu, chết cũng không tìm được…”Tiếng khóc của bác gái cực kỳ đau thương, làm cho các linh hồn khác cũng khó chịu theo.

Tạ Vân đang định khuyên bác gái nghĩ thoáng một chút, bà cụ nhà đã quên hết kiếp này cũng tốt, dù sao con trai con gái khốn nạn như vậy không đáng để luyến tiếc, nhưng những lời này lại có chút đau lòng.

Trong lòng cô đang giãy giụa thì bác gái kia đột nhiên ngừng khóc, lại giương mắt nhìn, hỏi Tạ Vân: “Mẹ của dì sau khi đầu thai sống có tốt không?”“Rất tốt ạ, là con một của cả gia đình, có phúc phận thượng lưu, cả đời có chút phú quý.

”Bác gái nhận được câu nói này của Tạ Vân, trong lòng lúc này mới có hơi yên tâm, sau đó ký tên vào “Thư thông báo định cư ở âm phủ”, tiếp theo lại dùng sách kỹ năng may vá trên người mình đổi lấy ba cây Hương báo mộng.

Bà ấy dự định, sau khi xuống dưới âm phủ thì sẽ báo mộng cho anh trai và chị dâu của mình, mắng chửi bọn họ không biết làm người.

Kế tiếp bà ấy sẽ báo mộng cho con trai, để con trai đốt thêm cho bà ấy vài thứ tốt, dù sao mấy thứ đó mua ở dương gian cũng không tốn bao nhiêu tiền.


Tạ Vân mất hơn ba giờ, mới đưa hết được những ông cụ bà cụ bị mắc kẹt trong nhà xác đến âm phủ, trên tài khoản cũng có thêm một khoản tiền.

Không hiểu sao cô lại có cảm giác mình giống như một nhân viên quản lý trật tự đô thị vậy, chỉ là không có những ông bà cụ hống hách vô lý quậy phá.

Nếu ai quấy rối thì chỉ cần lấy “Thư thông báo định cư ở âm phủ” ra đập vào mặt họ, sau đó cưỡng chế thi hành, phí công việc partime vẫn sẽ kiếm được chỉ là không có lợi ích khác mà thôiTrong hơn ba giờ, Tạ Vân không chỉ có thêm rất nhiều bạn bè lâu năm, mà còn nhận được bốn cuốn sách kỹ năng: “May vá”, “Kỹ năng giết heo”, “Phương pháp nuôi dạy con cái”, “Món ăn gia đình”.

Sách kỹ năng cùng loại sẽ được tự động hợp nhất, ví dụ như “Đan áo len” và “May vá”, cộng với “ Đóng đế giày” của một bà thím đóng góp, tất cả được hợp nhất thành một quyển “May vá thêu thùa”.

Trong lòng Tạ Vân thế mà lại lại có cảm giác, nhà xác này thích hợp với cô hơn nhà thuốc nhiều.


—Gần đến chập tối, nhà xác lại đưa đến một bà cụ không cứu được.

Tâm nguyện nửa đời sau của bà cụ chính là ôm cháu trai, vì ôm cháu trai mà thiếu điều muốn trói con trai và con dâu lên giường để tạo người luôn rồi, kết quả đến chết cũng không thấy được cháu.

Lúc đưa đến nhà xác, trong lòng bà cụ vô cùng phẫn uất, oán khí ùn ùn kéo tới, làm cho y tá đẩy cáng cứu thương đều cảm giác nổi da gà khắp người, cảm thấy cáng cứu thương nặng vô cùng.

Mọi người đều làm việc cùng một bệnh viện, có y tá nào lại không giao thiệp với bên nhà thuốc đâu? Y tá kia và Tạ Vân mặc dù không tính là thân nhưng quan hệ ngoài mặt cũng không tệ lắm, vì vậy cô ta đặc biệt dặn dò Tạ Vân một câu: “Tránh xa ngăn kéo của bà cụ kia một tí, nó rất đáng sợ.

”Tạ Vân tiếp nhận ân tình của người ta, chờ người vừa đi, cô lập tức lấy Thái Sơn Tiểu Ấn ra, thẳng thừng trấn áp chấp niệm và oán khí sinh ra từ chấp niệm của bà cụ.

Bà cụ một giây trước vẫn còn đang nổi điên, lúc này ánh mắt đã trở nên tỉnh táo, bật khóc thành tiếng.

Mặt Tạ Vân co giật, thế méo nào bà cụ lại khóc lóc sướt mướt như gió thảm mưa sầu nữa rồi?Bà không thể vui vẻ sảng khoái lên đường, tổ chức một tang lễ thích hợp cho mình được hả?.

Bình Luận (0)
Comment