Buổi tự học buổi sáng ở trường cấp ba số 3 bắt đầu từ lúc 7h20 và kết thúc lúc 7h50.
Lục Lương đến lớp vào lúc tan học, lúc 7h50, không sớm cũng không muộn, vừa đúng lúc chuông reo.
Cậu mang một chiếc túi vải màu đen trên vai, nó trống rỗng trông chẳng có trọng lượng gì.
Cậu đi thẳng vào từ cửa sau, không ai để ý đến cậu ngoại trừ một vài người xung quanh cậu.
Vị trí bị thay đổi, bọn họ vẫn ở hàng thứ hai cạnh cửa sổ, mà nhóm bên cạnh hành lang bên ngoài đã trở thành nhóm trong cùng, nhưng những người ngồi cùng nhau vẫn như cũ.
Thấy cậu đến, một vài người bên cạnh chào hỏi rồi túm tụm lại buôn chuyện.
"Tớ đã nhận ra từ lâu rồi, mỗi lần nhìn tổ trưởng môn Toán thì ánh mắt khác hẳn.
""Có gì khác nhau hả? Sao tớ không thấy?""Đúng thế? Có gì khác nhau chứ? Không phải lớp phó học cũng như vậy à, không có biểu hiện ra ngoài, cười với mọi người hết mà.
Đâu giống cô họ Trương kia đâu, ngày nào trông cũng như ngồi tít ở trên cao ấy, nhất là lúc thu bài tập về nhà với vẻ mặt nghiêm túc ý, kém xa lớp phó học tập, không biết sau này ai sẽ xui xẻo kết hôn với cô ấy đây?""Yên tâm, cậu nhất định không có cơ hội đâu.
"Nam sinh ngồi bên cạnh Lục Lương trêu ghẹo, sau đó che miệng nói nhỏ: "Tớ nói cho các cậu biết, đừng thấy cô ấy lạnh lùng và không quan tâm đến người khác như thế, chứ thực ra là yêu thầm lớp trưởng đấy!""Đậu mé! Thật hay giả đấy?"Một số người bị tin tức này làm ảnh hưởng không nhẹ.
"Tớ lừa các cậu làm gì chứ? Các cậu không phát hiện ra hả? Chỉ cần chuyện liên quan lớp trưởng thì cô ấy hoặc là sẽ xem thường, hoặc luôn nói những điều khó nghe cố tình nhắm vào cậu ấy, một tí cũng có thể làm người ta dựng tóc gáy, nhưng thật ra là khó chịu muốn thu hút sự chú ý của lớp trưởng!"Sau khi Lục Lương ngồi xuống bên cạnh, cậu mở túi lấy sách ra.
Nghe đến đây, cậu đang lấy sách ra được một nửa thì hơi dừng lại.
Nam sinh nói tiếp: "Đáng tiếc, ai mà ngờ lớp trưởng lại thích tổ trưởng môn tiếng Anh.
""Không phải chứ?""Tớ tin điều này, tớ đã nhìn thấy lớp trưởng nhìn trộm tổ trưởng môn tiếng Anh vài lần, còn cố ý tìm vấn đề để thảo luận với cô ấy đấy, tớ còn biết tổ trưởng môn tiếng Anh thích ai cơ!" Nói xong cậu ấy nở một nụ cười dung tục với Lục Lương đang ngồi trước mặt, nhướng mày.
Ý là không nói cũng rõ.
Mấy người khác đã hiểu ra, nháy mắt và cười không ngừng.
Nam sinh bên cạnh cậu chợt nhận ra: "Thảo nào tổ trưởng môn tiếng Anh mỗi lần đi vệ sinh đều phải đi đường vòng từ đây.
""Đậu xanh, gây cấn quá rồi nha!""Để tớ nói cho các cậu biết, con gái mà thích ai đó thì sẽ rất dễ dàng nhận ra, hoặc là đỏ mặt xấu hổ không nói gì, hoặc là cố tình tỏ ra ghét cậu và nói những điều khó nghe để thu hút sự chú ý của cậu!"Nói xong cậu ấy còn lắc đầu bất lực, trông như một chuyên gia tình cảm.
Sau khi Lục Lương lấy sách ra thì nằm xuống bàn rồi tựa vào cánh tay, mặt hướng ra ngoài cửa sổ.
Những tiếng nói xung quanh lọt vào tai cậu, đặc biệt là câu nói cuối cùng khiến đôi mắt vốn dĩ đang đờ đẫn của cậu bỗng nhiên chuyển động.
Những tiếng nói đằng sau vẫn tiếp tục.
"Một cô gái lớp bên cạnh mỗi lần nhìn thấy tớ đều không có sắc mặt tốt, chẳng lẽ cô ấy cũng phải lòng tớ sao?""Nghĩ nhiều rồi người anh em à, với khuôn mặt đầy mụn này của cậu, người ta nhất định là ghét cậu đấy!""Biến đi!"! Trong tiết học cuối cùng vào buổi chiều, Lê Tuyết ôm sách đến văn phòng giáo viên Toán.
Văn phòng của giáo viên toán ở tầng ba của tòa nhà lớp 10, thầy là giáo viên chủ nhiệm lớp 10, cách hơi xa chỗ của cô nên mỗi lần tan học là thầy toàn ném sách lại cho cô rồi chạy mất hút.
Suy cho cùng địa vị của cô có một chút đặc biệt.
.