Tiêu Thương Hải vừa bước vào tẩm điện đã thấy khắp phòng là hồng xinh đẹp ướt át. Dương Tĩnh cầm trong tay một bông hoa hồng đại biểu cho tâm ý của mình, mỉm cười:
“Thân ái, lễ tình nhân vui vẻ!”
Tiêu Thương Hải cười như không cười:
“Ngươi cho rằng ta là nữ nhân sao? Vài bông hoa hồng liền có thể theo đuổi ta?”
“Vậy ngươi muốn cái gì?”
Tiêu Thương Hải nâng cằm hắn lên:
“Ngươi!”
Dương Tĩnh ném một cái liếc mắt mị hoặc sang:
“Mặc ngài hái.”
Tiêu Thương Hải cười ha ha, đẩy ngã người.
Tắt đèn.