Thất Hiệp Truyện "Phong Hoa Kiếm"

Chương 27

Còn 4 ngày trước khi đại lễ sắc phong tân đế, tân hậu diễn ra..Vương Trọng hắn ta đang lên một kế hoạch gì đấy..

Lão ta đưa Trư Tam Giới đến một hang động nhìn bên ngoài có vẻ cũ kỹ, ít ai quan tâm đến...nhưng bên trong thật khiến người ta kinh ngạc! Đây đích thực là một nơi đút luyện binh khí, nuôi dạy binh lính một cách trá hình, Trư Tam Giới hắn ta trừng mắt ngạc nhiên mà ngắm nhìn.....

-" Thấy sao hả?"- Ông ta hãnh diện với công sức và thành quả của mình.. trong suốt nhiều năm qua.

-" Không thể tin nổi.. cho dù là Dạ tộc cũng không thể nào được như vậy!"- Trong đôi mắt sắc lạnh có sự khâm phục.

-" Chỉ 4 ngày nữa thôi! Ta sẽ cho bọn chúng một bất ngờ nho nhỏ!"- Vuốt vẻ bộ râu của mình.

-" Vậy đến khi nào ông mới đưa cho tôi Nhất Liên ngọc..?"- Trư Tam Giới bắt đầu đánh vào vấn đề chính Trư Tam Giới hắn đến đây.. không phải là giúp ông ta phục thù hay vì cả, mà là vị bảo ngọc kia!


-" Đến khi ngươi giúp ta báo được thù!"- Không một chút suy nghĩ, có thể nói Vương Trọng ông ta đã tính trước tất cả, một mình đôi quân này của mình thì chưa chắc có thể giành được chiến thắng..nhưng nếu ông ta lấy Nhất Liên ngọc ra làm cái cớ khiến Dạ tộc giúp đỡ ông ta..không phải rất tốt sao?....đúng là một lão cáo già ranh mãnh.

—————————————————————————————-

Thất hiệp ở Khai Phong quốc cũng đã được một thời gian nhưng vẫn chưa có một chút tung tích nào của thứ họ muốn tìm, không hề có một chút manh mối để tìm kiếm... nhưng dù sao Đại Mọc cũng muốn giữ họ ở lại đến lễ sắc phong, cũng không có lý do nào từ chối, các vị thiếu hiệp của chúng ta quyết định ở lại.. hôm nay là ngày thử lễ phục, mấy vị nam nhân đều theo đến chỗ của Đại Mọc nhưng thật chất chỉ có Hồng Miêu và Đạt Đạt đi thôi.. còn 3 người kia thì ngồi ở chính phủ vừa chờ đợi vừa ăn uống. Lam Thố, Lục Nhi,Sa Lệ, Tiểu Cơ giúp Ngọc Nhi thử y phục..


  -" Nhìn nè! Bộ phục sức này đẹp quá đi thôi..!"- Nhìn vào đống trâm cài, hài và trang sức ..Lục Nhi hai mắt sáng rực ngắm thật kỹ.

  -" Người ta là tân hậu đó! Trang sức dĩ nhiên phải tinh xảo và đẹp hơn rồi..!"- Sa Lệ đang giúp mặc chiếc áo ngoài cho tân hậu của chúng ta! Y phục có màu đỏ giống với hỷ phục, chỉ có điều nó kỳ công và lỗng lẫy hơn rất nhiều, phần cổ có lông vũ vô cùng mịn màng, tà áo sau dài tầm hơn 1 thước, hoa văn trên y phục được thêu một cách tỉ mỉ, tinh tế không quá  cầu kỳ cũng không quá đơn giản, đặc biệt là hai con phượng hoàng lớn màu vàng được thêu hai bên thể hiện được quyền quy của bậc mẫu nghi thiên hạ.

-" Ngọc Nhi à..cô mà mặc bộ y phục này còn thêm trâm cài chắc chắn sẽ rất đẹp!"- Lam Thố vừa chỉnh váy cho nàng ta, vừa cười nói..


-" Ta chỉ sợ muội ấy sẽ bị trẹo cổ, mỏi người chết mất!" - Lục Nhi vẫn mãi mê với mớ trang sức.

-" Lục Nhi, sao cô lại nói vậy!"- Lam Thố quay sang nhìn cô ta ngơ ngác.

-" Lam Thố cô là cung chủ mà không hiểu nổi khổ này sao! Bộ đồ của Ngọc Nhi nhìn thôi đã thấy muốn xỉu rồi cộng thêm với đống trâm cài, bông tai... không trẻo cổ đau lưng thì là gì?"- Lục Nhi nói xong, Lam Thố chỉ biết cười rồi lắc đầu từ xưa đến nay Lam Thố nàng ta luôn ăn mặc giản dị không cầu kỳ hoạ tiết, làm sao hiểu được thứ cảm giác mà Lục Nhi kể chứ...

-" xong rồi! Muội mà ra ngoài chắc chắn Mọc Mọc sẽ nhìn không chớp mắt!"- Tiểu Cơ nãy giờ không quan tâm câu chuyện của những người khác chỉ lo chỉnh phần trước của lễ phục..

Đại Mọc đã xong trước thê tử mình từ lâu, chàng ta đứng chờ từ nãy đến giờ hai chân cũng sắp gãy..lễ phục của Đại Mọc cũng giống như Ngọc Nhi chỉ có điều hoa văn lấy rồng làm chủ đạo, không có quá nhiều thêu hoa, nhưng ở nó vẫn toát lên cái uy quyền của mình....
Ngọc Nhi bước ra, mọi ánh mắt đều hướng về nàng, bước chân nhẹ không tiếng động,  điểm trang vẫn giống bình thường kiểu tóc cũng không thay đổi nhưng cái làm nổi bật lên nét thanh tú của nàng ta là bộ lễ y kia! Nở nụ cười nhẹ nhàng lại không biết sẽ làm bao nhiêu con tim yếu lòng đây. Được một lúc lại đổi sự tập trung sang vị thái tử kia, chàng ta cứ nhìn mãi mà không chớp mắt, người thì cứ đứng im bất động...

-" Xem kia.. Đại Mọc quả nhiên không chớp mắt lấy một cái!"- Sa Lệ thì thầm nhỏ..

-" Đại Mọc! Đại Mọc! ĐẠI MỌCCCCCCC....!!"- Đậu Đậu lay lay con người đang mơ màng kia mà chàng ta vẫn không hề tỉnh, cố gắng hét lớn hết cỡ vào tai..

-" Aaa.. muốn điếc hết cả tai!"- Đại Mọc bịt tai lại.

-" Đồ mê sắc....!"- Đột nhiên mọi người đồng thanh nhẹ..khiến y có chút lúng túng cậu Ngọc Nhi thì nhịn không nổi mà cười..
Sau khi để thợ may xem thử có sai sót chỗ nào hay không thoải mái xong, phu thê hai người họ lại cùng bên nhau đi dạo hoa viên..phải nói là Đại Mọc rất chiều thê tử nàng ta muốn gì đều cho...kể cả đã từng đồng ý sẽ không lấy thiếp cả đời chỉ có một thê tử duy nhất! Thấy Đại Mọc đối với Ngọc Nhi như vậy trong lòng ngũ hiệp cũng thở dài.. phải chăng Hồng Miêu chịu cam đảm hơn một chút, dám thổ lộ trước mặt Lam Thố thì giờ trong trong thất kiếm đã có được một đôi phu thê, để cho họ có cớ để chọc ghẹo rồi.....!

Hồng Miêu cùng với Lam Thố định đến phòng của bạch y nữ tử có chút việc.... thì vô tình bắt gặp một cô nhân..

  -" Lục Quân tiên tử!"-

——————————-hết————————————————————————

Bình Luận (0)
Comment