Sáng sớm dậy, rời cái thân hình ' quá khổ ' của bản thân vào nhà vệ sinh. Soi trong gương, thân hình này chỉ đc có làn da trắng mịn thôi, tóc cũng hơi thô nữa chẳng được mượt mà gì. Thở dài một cái cô bước xuông nhà.
Vì giảm béo nên buổi sáng cô chỉ uống một ly sữa tươi không đường. Nhớ đến ngày xưa chủ thể này buổi sáng ăn đến 2 bát mỳ thịt bò hay cháo thịt gà, một ly sữa có đường còn thêm 3 cái bánh tráng miệng nữa. Hỏi sau không béo, không tăng cân. Kiếp trước buổi sáng cô cũng chỉ ăn một chiếc bánh mỳ và ly nước trái cây là cùng. Uống hết ly sữa xong chẳng no tý nào, bụng vẫn ' reo hò vang dội ' à ~
KÍNH COONG ~
Tiếng chuông cửa vang lên, cô lập tức ra mở cửa. Là người giao hàng, hôm qua cô có đặt một máy chạy bộ qua mạng. Giảm béo nên cô sẽ chọn bơi lội và chậy bộ. Ở nhà này sân sau có một cái bể bơi rồi, mà chậy bộ thì cô không muốn ra đường đành phải đặt máy chạy bộ thôi. Lo gì chứ ~ Bây giờ cô giàu mà. Mua cái máy chắc cũng không sao.
Kí xong đơn hàng, cô lập tức khởi động máy chạy. Chạy hai tiếng đồng hồ mới dừng lại. Mồ hôi nhễ nhại làm cô cực kì khó chịu liền đi tắm. Cứ thế đã, sáng chạy hai tiếng, chiều hai tiếng, tối hai tiếng. Bơi thì sáng ba vòng, chiều năm vòng quanh bể bơi, tối thì miễn đi... Chạy xong uống một lý nước trái cây mới đi bơi. Híc ~ Sáng tới giờ được có hai ly nước vào bụng có dám ăn đâu.
Người ta xuyên vào toàn người đẹp không thì cũng thanh tú, còn cô thì lại xuyên vào nữ phụ béo mập vượt mức tiêu chuẩn đã thế gương mặt còn bị biến dạng vì béo quá nữa chứ. Bây giờ ăn cũng chẳng dám ăn. Thở dài một cái cô ra bể bơi bơi.
... 15 phút sau...
Cô quá coi thường rồi. Bơi từ nãy đến giờ còn chưa được hai vòng đừng nói năm. Lúc muốn lặn xuống thì cứ nổi mà lúc muốn nổi thì lại chìm (='.'=). Kiệt hết sức vận chưa quá 2 vòng. Đm ~ Bể bơi gì mà rộng thấy mồ.
Cuối cùng cũng xong năm vòng. Lên bờ cô thở hồng hộc, cô không ngờ lại khổ như vậy. Kiếp trước cô bơi cực kì giỏi chưa bao giờ bơi mà lận đận như hôm nay. Thở hắt một cái, cô ì ạch đứng dậy.
Vào nhà sửa soạn một chút định xuống bếp nấu cháo để buổi trưa ăn. Đang nấu thì chuông điện thoại vang lên ~ Là bà nội gọi. Lập tức bắt máy
“ Alo! Bà Nội ạ “
“ Ờ! Băng nhi! Dạo này con khỏe chứ? “
“ Dạ! Con khỏe! Bà gọi cho còn có việc gì không ạ???”
“ Ukm! Thế bà nói này. Con còn nhớ thằng nhok Ken ngày xưa hay chơi cùng con nữa không?”
“ Ken!?... Có ạ “ Theo trí nhớ của nguyên chủ thì cô nhớ rằng nguyên chủ hồi nhỏ có một người bạn rất thân là Ken Akira. Là người Nhật lai. Nghe nói anh chàng rất đẹp trai nhưng mà cũng chỉ là nhân vật quần chúng thôi. Xuất hiện có đúng một chương là ở đám tang chủ thể. Trong tiểu thuyết không hề ghi rằng Ken Akira sẽ ở cùng nhà vs chủ thể nha. Kì vậy ta
“ Ờ! Nó vừa về nước nên sẽ ở nhà con nhé. Dù sao hai đứa cũng biết nhau “
“ Ở cùng nhau ấy ạ!?... Dạ vâng “ Ở cùng cũng đc thôi bất quá cũng muốn xem Ken Akira như thế nào. Nghe nói đẹp trai bá nước hại dân, yêu nghiệt lắm, ở đám tang còn làm nữ chủ một hồi điêu đứng mà
“ Ờ thế bà cúp máy nhá “
Cúp máy, cô vứt cái điện thoại sang một bên rồi nằm ì lên sofa. Cái thế giới này đúng là đau đầu... Hết cái này rồi đến cái kia may đây còm là nghỉ hè. Không biết được rằng khi nhập học rồi sẽ còn bao nhiêu sóng gió nữa.
****************
Thông báo luôn đây là 1vs1 nhé ~ Vì ta muốn viết 1 quyển NP, 1 quyển 1vs1. Còn nam chính là Ken Akira, Đám nam chủ nữ chủ ta đem ra ngược