Chúng ta vẫn thường nghe: “Phía sau một người đàn ông thành công luôn có bóng dáng của một người phụ nữ hiền lành lặng lẽủng hộ anh ta.”
Tiễn Phiêu Phiêu căn cứ vào kinh nghiệm của bản thân, tự tổng kết được một câu nói khác: “Phía sau một người phụ nữ thành công, chắc chắn sẽ có bóng dáng của một người đàn ông cay nghiệt không ngừng chê bai cô ấy.”
Chuyện kể rằng, khi Tiễn Phiêu Phiêu đang viết cuốn tiểu thuyết trên mạng đầu tiên của cô: “Ly hôn xong vẫn có thể quay về tìm em” (1) thì, Lý Miêu đã dùng nhiều phương thức để đả kích tinh thần cô…
(1)Tác giả để tên này cho hài hước thôi, thực ra đây là tác phẩm đầu tiên của cô, nằm trong top 100 tác phẩm ngôn tình kinh điển “Khách qua đường vội vã”.Nam chính cuốn này có má lúm đồng tiền giống anh chồng Lý Miêu đây.Mọi người có thể tìm đọc, sách đã được xuất bản ở VN mình rồi.
“Mau đi rửa bát đi!”Lý Miêu nói.
“Tránh ra, em đang viết tiểu thuyết!”
“Viết tiểu thuyết thì không cần rửa bát à?”
“Anh nói to tiếng thế làm gì? Em không thèm so đo với đồ vô học, giờ em đã là nhà văn mạng rồi!”
“Xin em đừng xỉ nhục hai từ “nhà văn” được không?Em có mà làm ô nhiễm tài nguyên mạng ấy!”
“Theo em phân tích, thì truyện của em có khả năng xuất bản trên 5%.Xin hãy tôn trọng em!”
“Không phải anh xem thường em, nhưng truyện của em mà được xuất bản thì heo nái cũng biết leo cây.” Lý Miêu cực kỳ khinh thường quay đi.
Sau đó, quả thực có mấy nhà xuất bản coi trọng tiểu thuyết “Ly hôn xong vẫn có thể quay về tìm em”…
Sau khi chính thức ký kết, Tiễn Phiêu Phiêu vung vẩy hợp đồng trước mặt Lý Miêu: “Thấy không? Heo nái leo lên cây rồi đấy!”
Lý Miêu kinh ngạc nói: “Rốt cuộc nhà xuất bản nào mà không biết thưởng thức như thế!”
Khi Tiễn Phiêu Phiêu viết tiểu thuyết thứ hai “Lớn lên em muốn lấy anh” (2), chính cô không cũng không nghĩ tiểu thuyết này sẽ được xuất bản. Lý Miêu lại càng tin là không thể: “Được rồi được rồi, em đừng viết nữa, vận may của em đã hết rồi, không có lần sau đâu.”
(2)Vẫn là tên hài hước thôi ạ =)) Thực ra đấy là cuốn “Mua dây buộc mình”, cũng rất nổi tiếng và đã được xuất bản ở VN rồi. Nam chính cuốn này ghét mèo, hẳn là mèo liên quan tới anh chồng Lý Miêu này đây.
Thế như rồi, “Lớn lên em muốn lấy anh” cũng được xuất bản…
Lý Miêu đấm ngực dậm chân: “Ôi cái xã hội sa đọa này, ngưỡng cửa văn học sao có thể thấp đến vậy!”
Sau đó, khi Tiễn Phiêu Phiêu bắt đầu viết tiểu thuyết thứ tư: “Ly hôn không phải chuyện em thích thì làm”(3), đồng thời đã được ký hợp đồng xuất bản từ rất sớm. Tác phẩm mới của hai người bạn nhà văn của Tiễn Phiêu Phiêu cũng vừa được mua bản quyền truyền hình.
(3)Cuốn này hẳn là “Đồng sàng dị mộng”, cũng nổi tiếng nốt, nhưng hình như chưa được xuất bản tại VN thì phải.
Tiễn Phiêu Phiêu nói với Lý Miêu: “Không chừng cuốn tiểu thuyết mới này của em cũng được mua bản quyền truyền hình đấy.”
Lý Miêu nhìn trời: “Em á? Đừng nằm mơ giữa ban ngày!”
Kết quả, cuốn “Ly hôn không phải chuyện em thích thì làm” là tiểu thuyết đầu tiên của Tiễn Phiêu Phiêu được mua bản quyền truyền hình.
Lý Miêu im lặng hồi lâu: “Ạnh cảm thấy mình không thể hiểu nổi thời đại này nữa.”
Thế nhưng từ đó về sau, Lý Miêu đột nhiên nhìn cuộc đời viết văn nghiệp dư của Tiễn Phiêu Phiêu bằng con mắt khác, tới khi Tiễn Phiêu Phiêu bắt đầu viết tiểu thuyết mới nhất, thì Lý Miêu liên tục cổ vũ thúc giục cô.
“Đừng nghịch cái này nữa, nghịch nữa cũng không ra tiền.Mau viết tiểu thuyết đi!”
“Đừng xem TV nữa, thứ này không cho em chút cảm hứng nào đâu.Mau viết tiểu thuyết đi!”
“Đừng ngồi đờ ra thế, đờ ra làm sao có thành quả tốt được.Mau viết tiểu thuyết đi!”
Từ khi Lý Miêu chuyển thái độ từ chê bai sang cổ vũ Tiễn Phiêu Phiêu viết tiểu thuyết, cuộc đời của cây bút nghiệp dư Tiễn Phiêu Phiêu hoàn toàn chìm đắm trong bi kịch, cô lâm vào trạng thái sau: Vừa mở máy tính đã thấy mệt mỏi rã rời, vừa mở mục lục truyện đã thấy đầu quay cuồng, viết một câu một tình tiết cũng thấy đau đầu…Thế nên, cuốn tiểu thuyết được Lý Miêu ký thác hi vọng, liên tục động viên cổ vũ ấy, tới nay vẫn chưa hoàn thành…
“Cầu xin anh, xin anh hãy tiếp tục khinh bỉ em đi, tiếp tục chê bai em đi, tuyệt đối đừng khen em nịnh em coi trọng em.Thì ra cuộc đời nhà văn nghiệp dư của em có thể tiến bộ, đều là nhờ phúc được anh đả kích mà thành!”Tiễn Phiêu Phiêu cực kỳ thành khẩn nói với Lý Miêu.