The Rise Of The Useless

Chương 4


--------------------

Vẫn còn nhạt về cốt chuyện mong mọi người bỏ qua hộ.

Vì mấy cái tựa sẽ làm ảnh hưởng tới nội dung và cảm giác của người xem nên mình xin bỏ, đương nhiên mình sẽ có spoil cho mọi người nội dung nhưng éo biết khi nào và ở phần nào ( Lười quá thì bỏ luôn :V).

À mình sẽ sửa tí ở phần mô tả nhá.

Tiếp tục thôi!

----------------------

Sau khi bị đuổi ra khỏi cung điện Sechi tiếp tục đi vào thủ đô.

Nơi đây những tòa nhà mọc lên sát nhau, đủ mọi loại buôn bán, người đi đường tắp nập.

"Giống như ở thế giới củ quá, như đang tham  gia một lễ hội ấy":Sechi

Cậu tự nói một mình khi nhìn thấy khung cảnh nơi đây, một khung cảnh quen thuộc với cậu khi còn ở thế giới củ

"Mình cần một bộ quần áo mới vì quần áo nơi này khác với ở Nhật Bản nhiều"[Sechi]

Trong khi đi trên đường cậu rất thu hút sự chú ý của người dân ở đây vì cách ăn mặc cũng như là một mái tóc đen óng.

"Ở đây khá nhiều biển hiệu của các cửa hàng để tìm một cửa hàng quần áo thì-"[Sechi]

"À đây rồi cửa hàng quần áo, à mà sao mình lại biết đọc chữ nhỉ?"[Sechi]

Cậu vừa nói vừa chỉ vào một cửa hàng có ảnh cái áo trên bảng hiệu

"Mà thôi kệ, chắc vì mình được triệu hồi nên sẽ có kỹ năng của ngôn ngữ nơi đây"[Sechi]

Cậu nhúng vai và đi tới cửa hàng quần áo đằng kia, cách cậu vài mươi bước.

"Chào quý khách"[Cô gái]

Mở cửa vào Sechi nghe dọng một cô gái khá chững chạt, thân hình đầy đủ không thiếu không thừa.

"Tôi muốn mua một bộ quần áo mới, cô có thể bán cho tôi không?"

Một giọng điệu lạnh lùng vang lên khiến cô bán hàng hơi kinh ngạc nhưng bình tỉnh trả lời lại

"Vâng, thế em muốn mua một bộ như thế nào??"

"Bình thường thôi!"

"Được rồi"

Sau một thời gian ngắn chờ đợi cô lấy ra một bộ đồ khá giống với phong cách ăn mặc của những người ngoài kia.

"Bộ này có giá 2 đồng bạc"

Hơi bối rối vì đơn vị tiền tệ cậu đưa cho cô gái ấy 1 đồng vàng

"Vàng chắc sẽ có giá trị hơn bạc" Cậu nghĩ

Gương mặc cô gái tỏ vẻ bối rối, luốn cuống chạy vào trong.

"Đây là 98 đồng bạc thừa ạ, em hãy kiểm tra lại"

Cậu khá ngạc nhiên, vì được trả lại tận 98 đồng nhưng gương mặt không biểu hiện gì khiến cô gái hơi sợ

Bước ra khỏi tiệm với một bộ đồ khác trên người, bộ đồ đồng phục của cậu thì đã được gấp lại trong túi.

"Thoải mái hơn rồi, giờ thì tìm một nơi để ở nào"

Sechi bước đi thoải mái, chợt cậu cậu dừng lại trước 1 tòa nhà lớn 

"Hội mạo hiểm??, Chắc đây là nơi được nhà vua nhắc tới nếu nhớ không nhầm thì mình có thẻ đăng kí thì phải, bước vào để xem có thông tin gì không"

Rồi cậu bước vào hội, mở cửa cậu thấy tầng này như là một phòng khách để bàn bạc, có diện tích khá rộng, có một quầy lể tân ở gần cửa vào. cậu bước đến đó.

"Xin xuất trình thẻ guild của cậu"[Tiếp tân]

Vì thấy cậu lạ nên đã hỏi thẻ thành viên của cậu

Sechi đưa thẻ mạo hiểm giả ra cho tiếp tân xem xét

"Vậy tôi giúp gì được cho cậu"[Tiếp tân]

"Tôi muốn tìm một quán trọ để nghỉ lại vì mới tới đây nên tôi chưa biết được"[Sechi]

"Ồ, nếu là vậy cậu có thể ở lại nhà trọ Trăng Bạc cách Guild khoảng 100m về hướng Bắc"[Tiếp tân]

"Cảm ơn"[Sechi]

Bị mọi người nhìn chằm chằm vào cuộc nói chuyện của tôi với ánh mắt không mấy thân thiện khá là khó chịu nên tôi kết thúc cuộc trò chuyện

Giờ mới để í là chị tiếp tân có 1 thân hình khá chuẩn, gương mặt xinh tươi đặt biệt bộ ngực khá to, đúng là một người dẹp có thể nói xứng tầm mỹ nhân. Hèn gì mình lại bị những cái nhìn đó hướng vào nãy giờ, chắc cô ấy cũng không ít fan đâu nhỉ.

Nghe lại tiếp tân-san( Cô nghe già quá) đi về phía được chỉ định thấy một tòa nhà khá lớn với bản hiệu cái mặt trăng

Bước vào, cậu lại tiến về phía quầy có một người phụ nữ đang nhìn cậu

"Cho cháu một phòng ạ"[Sechi] ( cũng có dạy)

Người phụ nữ kia nhìn cậu rồi nói

"Tên cô là Milinda, hân hạnh gặp cháu. Vậy cháu muốn thuê một phòng?"[Milinda]

"Vâng!"[Sechi]

"Giá của một phòng một ngày là 2 đồng bạc nếu cháu thuê một tháng thì sẽ là 55 bạc/tháng, bửa ăn một lần sẽ là 5 xu đồng/ 2 bửa sáng và tối"[Milinda]

"cho cháu một đặt 1 tháng và chuẩn bị cho cháu một bửa ăn vì cháu khá đói"[Sechi]

Từ khi bị triệu hồi vào buổi sáng thì giờ nãy đã xế chiều rồi nên cậu đang rất đói.

 Cậu lấy trong túi ra 60 xu bạc để, đặt lên bàn. Vì không biết đơn vị tiền tệ ở đây nên cũng khá khó khăn trong trao đổi.

Milinda cầm lấy rồi lấy ra 5 đồng bạc trả lại cậu

"Vì đây là lần đầu cậu ở đây nên bửa ăn này sẽ miễn phí"[Milinda]

Cậu cảm ơn rồi ngồi vào bàn ăn được dọn ra

Sau khi ăn xong cậu bước lên căn phòng được chỉ định ở tầng 2. 

Căn phòng khá lớn có 1 một chiếc giường ở giữa phòng, vì đã thấm mệt sau một ngày nhiều biến cố cậu nằm lăn ra giường và ngủ thiếp đi đến tận sáng hôm sau.

Sáng nay, cậu dậy trễ hơn thường lệ, bước xuống tầng dưới thì bửa ăn đã được chuẩn bị sẵn.

"Chào Sechi-kun, bữa ăn cô đã dọn sẵn ở bàn cháu cứ ăn đi"[Milinda].

"Vâng ạ"[Sechi]

Sau khi ăn xong cậu ấy bước tới chỗ của cô Milinda

"Cô có thể cho cháu hỏi là có tiệm sách hay thư viện nào ở trong thủ đô không ạ, cháu muốn đi đọc sách 1 tí"[Sechi]

"À nếu cháu muốn đọc sách thì có 1 cái thư viện nằm ở phía đối diện của guild ấy"[Milinda]

Sau khi nghe cô Milinda chỉ chỗ, Sechi bắt đầu đi đến thư viện để tìm hiểu về thế giới này.

Bước vào, cậu đến một quầy nhỏ để hỏi đọc sách

"À sẽ tốn 5 xu bạc để vào đọc sách, nếu sách còn nguyên vẹn thì sẽ được hoàn trả 4 xu bạc nhé"

Tôi đưa cho bà ấy 5 xu bạc rồi bước vào trong

Sách có lẻ là một thứ khá xa sỉ cho người ở đây vì nó khá hiếm, vì thể nó mới tốn tiền để được vào đọc 

Sau một thời gian chọn sách thì tôi chọn cuốn nói về đời sống xã hội ở thế giới này.

Khoảng 3 giờ trôi qua, tôi gấp cuốn sách lại sau khi đọc xong toàn bộ

"Kĩ năng đọc có ích thật"[Sechi]

Thì ra tiền tệ được chia thành như sau

10 xu đồng= 1 xu bạc

100 xu bạc = 1 xu vàng

10 xu vàng = 1 xu bạch kim

100 xu bạch kim = 1 xu hoàng kim

Ước tính chắc khoảng 1 xu đồng = 100 yên của Nhật Bản, tức là nhà vua đã ban cho mình 1 triệu yên, một số tiền không hề nhỏ tí nào.

Một người bình thường ở đây sẽ kiếm được khoảng từ 1 đến 7 xu vàng trên năm. Vậy số tiền này sẽ đủ cho cậu sống bình thường trong khoảng 10 năm trừ các chi phí khác.

Có khá nhiều chủng tộc sống ở thế giới này như là: con người, elf, người lùn, quỷ nhân, người thú,...

Chiếm phần lớn vẫn là con người, các chủng tộc cũng được chia thành nhiều quốc gia khác nhau vì họ cũng không thống nhất hòa thuận cho lắm.

Sau khi tìm hiểu một phần lớn về xã hội con người thì tôi cũng đã bắt đầu đọc những cuốn sách tiếp theo và cũng biết được rất nhiều thông tin quan trọng như:

-Cấp độ mạo hiểm giả: F,E,D,C,B,A,S,SS,SSS. Hiện giờ tôi đang ở rank F vì mới gia nhập.

-Cấp độ trang bị:

+ Cấp thường: Rất phổ biến do những người thợ rèn ra hoặc rơi từ quái vật

+Cao cấp: Được dùng khá phổ biến trong quân đội, mạo hiểm giả cấp cao,.. Được rèn từ các thợ rèn có tay nghề cao hoặc rơi từ quái vật cấp cao.

+Huyền thoại: Trang bị rất hiếm được rèn từ số ít các thợ rèn huyền thoại hoặc rơi ra từ các con boss trong dugeon.

+Truyền thuyết: Trang bị cực kì hiếm chỉ được tạo ra từ sức mạnh của các vị thần, trang bị mang sức mạnh hủy diệt có thể giết cả thần như Thánh Kiếm ấy.

+Mộng ảo: Không có thông tin

Truyền thuyết đã mang sức mạnh hủy diệt và có thể giết thần mình không biết cấp Mộng ảo nó sẽ như thế nào nữa.

Còn cả cấp quái vật nữa: F,E,D,C,B,A,S,SS,SSS. Hình như cấp quái vật dựa vào cấp mạo hiểm giả thì phải.

Có những con cấp SSS có sức hủy diệt cả một quốc gia trong thời gian ngắn nhưng trong lịch sử thì chúng rất ít khi xuất hiện được gọi là những đại quái vật hay là thánh thú vì sức mạnh của nó có thể gần bằng với thần linh, tiêu biểu như tứ đại thánh thú trấn giữ tứ phương : Bạch Hổ, Huyền Vũ, Chu tước, Thanh Long.

Èo may là bọn nó mỗi đứa một hướng ấy chứ mà bọn nó tập hợp lại chắc tiêu.

Bỗng chốc trời đã xế chiều, thời gian trôi nhanh như thổi ấy. Cậu nhận lại 4 xu bạc và về phòng trò của mình.

Sau khi ăn tối xong cậu bước lên phòng của mình.

"Thức ăn do chồng cô Milinda nấu ngon thật, vài hôm chắc phải ra chào hỏi chú đó mới được"[Sechi]

Nằm lăn ra giường cậu nghĩ về ngày hôm nay, trong lòng cậu vẫn khá tức giận khi đọc nhớ lại lúc cậu đọc những trang sách về anh hùng.

"Tại sao cuộc sống lại thành ra như thế này nhỉ?"[sechi]. Cậu hỏi bân quơ giống như một lời than thân trách phận.

"Mà thôi kệ đi"[Sechi]

Tự an ủi mình rồi cậu lại nghĩ

"Chắc từ mai mình sẽ đến hội mạo hiểm giả để làm nhiệm vụ kiếm tiền, Dù tiền có chất thành núi thì nếu cứ ăn sài thì nó cũng hết"[Sechi] (thanh niên chăm chỉ của năm)

"Với lại mình chẳng có việc gì làm trong thời gian này cả"[sechi]

Cậu ngồi lẫm nhẫm một mình rồi chợt ngủ thiếp đi

Từ ngày mai cuộc sống của cậu sẽ chính thức bắt đầu

-----------------

Lần đầu làm nên mình nhận thấy là mình còn khá non nớt thiếu kinh nghiệm cũng như là khá bối rối trong ngôi kể mong mọi người cố gắng hiểu và bỏ qua cho mình.

Phần củ chuối đã dần lên phần thân chuối tuy nó vẫn là chuối nhưng nó có thẻ sẽ bớt nhạt hơn.

Spoil : Còn nhọ một lần nữa nhé, lần này sẽ dại gái

7/11/2017




Bình Luận (0)
Comment