Thể Tôn

Chương 222

Nhóm Nửa ngày sau

Sâu trong cái khe mưa bão sấm chớp, có mười bốn bóng người xuất hiện. Trước mặt mười bốn người những tia chớp nhằng nhịt tạo thành Lôi Võng. So với cửa thứ nhất thì Lôi Võng cường bạo kinh khủng hơn. Với mật độ dày đặc như vậy thì chỉ có hai người có thể đi qua.

Huyền Mộc lão ma kia cho dù ghê gớm như thế nào thì mặt lão cũng phần nào đó bị biến sắc, hắn nghiêm giọng nói : " Phục hồi lại thật tốt, đi tiếp đi, nhưng hãy cẩn thận mạng sống của mình đấy!"

Nghe nói vậy, hơn mười vị cường giả đều gật đầu cam chịu, ngồi khoanh chân trong làn sương mù màu tím để hồi phục. Lôi Cương nhìn chăm chú những tia chớp dày đặc kết thành Lôi Võng ở phía trước. Trong lòng hắn bỗng loé lên một ý nghĩ lạnh lẽo, nếu như không cảm nhận được linh khí thuộc tính Lôi thì e rằng khó có thể đi qua được Lôi Võng. Mặc dù như vậy nhưng trong lòng Lôi Cương cũng cảm thấy bất an, Bạo Lôi ở đây mạnh và kinh khủng hơn gấp mười lần so với trước. Lòng Lôi Cương trầm ngâm, lập tức nhìn Ngu Đao nói : " Ngu Đao, làm thế nào để có thể vượt qua được cửa này?"

" Sư tôn! Lôi võng ở đây yếu cũng phải cẩn thận vài phần, tốt nhất đừng để chạm vào lôi võng, chỉ cần đụng tới thì sẽ có vô số lôi võng bao phủ chúng ta trong nháy mắt! Và chúng sẽ càng trở nên mạnh hơn" Thanh âm của Ngu Đao vang lên trong đầu Lôi Cương một cách nghiêm túc.

Lôi Cương gật đầu. Bạo lôi ở đây như thể có linh tính. Khi bọn họ xuất hiện vô số Bạo lôi lập tức tập trung ở trước mặt. Vô số những tiếng bạo lôi đinh tai nhức óc vang lên.

"Được rồi, để ta đi trước, chờ ta đi qua rồi các ngươi đuổi theo cho kịp!" Huyền Mộc lão ma quay đầu nhìn mắt mọi người nói. Lập tức than thể bay lên, trong khe hở lôi võng xuất hiện một người, lần thứ hai là lúc đã cách bên ngoài 500m. Dường như cảm nhận được Huyền Mộc lão ma xâm nhập, lôi võng trở nên cuồng bạo vụt lên, tập trung ở phía trước, toàn bộ bạo lôi hướng về phía Huyền Mộc lão ma mà tấn công.

" Ầm …" Một tiếng nổ lớn vang lên, bạo lôi dày đặc tấn công thẳng về phía Huyền Mộc lão ma, thế nhưng cơ thể Huyền Mộc lão ma như biến thành hư ảnh. Khi hiện lên thì đã vượt qua cửa thứ hai Lôi Võng. Bạn đang đọc truyện tại TruyenGG - www.TruyenGG

Lôi Cương hít sâu một hơi, ánh mắt hết sức trang nghiêm, không chỉ có Lôi Cương, mà những người còn lại cũng vậy. bọn họ nhìn về phía Huyền Mộc lão ma cũng có mấy nghìn phần kính nể. Những gì mà cường giả nhìn thấy như vậy có lẽ là cũng quá đủ rồi, sắc mặt bọn họ cũng thay đổi, ngưng trọng nhìn về phía cửa cửa hai.

Địch Thanh hít một hơi thật sâu, nói : " lão phu qua trước nhé!" Địch Thanh bỗng gần nhẹ, than thể vụt lên, nhảy vào đám lôi võng dày đặc.

" Ầm …" Lúc này lôi võng càng thêm mẫn cảm, lúc Địch Thanh nhảy vào trong, liền có vô số bạo lôi trong nháy mắt đổ về phía Địch Thanh. Nhưng Địch Thanh nhanh như cắt, lách người qua đám lôi võng rất nhanh mà không hề hấn gì. Còn Huyền Mộc lão ma đứng ở đó, nhìn về phía bên này.

" Ngu Đao, ngươi hãy đi trước, dường như lôi võng càng lúc càng thêm cuồng bạo, ngươi không cần lo lắng cho ta, ta sẽ vượt qua được!" Lôi Cương truyền âm nói. Lôi Cương cảm nhận được, Địch Thanh đi qua lôi võng khiến cho Bạo lôi thì càng lúc càng thêm cuồng bạo hơn, sợ rằng tới lúc cuối cùng, cơ hội vượt qua càng ít đi.

"Được rồi, sư tôn, ngươi nên cẩn thận một chút!" Ngu Đao quay đầu lại, lập tức quát khẽ : " Để lão phu đi vào trứoc!" Thân thể lão biến thành một cái bóng nhảy vào bên trong. Nhanh chóng di chuyển. Trong nháy mắt, vô số bạo lôi di chuyển về phía Ngu Đao, Lôi Cương nắm chặt tay, hai mắt chằm chằm nhìn về phía Ngu đao.

Tu vi của Ngu Đao cũng không phải tầm thường, lại còn tu luyện thêm " Thể Tu quyết " khiến cho cơ thể càng thêm nhanh nhẹn. Có thể xem như là đã vượt qua cửa thứ hai Lôi Võng. Tới nơi Địch Thanh, Huyền Mộc lão ma đứng, Ngu đao vừa chạm đất, mấy người tu luyện cũng lập tức di chuyển, thế nhưng Uy Chấn cũng vượt lên đầu nhảy vào lôi võng.

" Ầm ầm … " Bạo lôi ầm ầm đổ về phía Uy Chấn. lần này bạo lôi cuồng bạo hơn so với trước, có mấy lần thiếu chút nữa đánh trúng Uy Chấn. Đến cuối cùng lão cũng đi qua được lôi võng.

" Khục khục, lão phu đi trước đây!" thấy Uy Chấn rơi xuống đất, từ phía xa, một lão nhân nhảy vào trong lôi võng, trong lúc này, ở một chỗ khác cũng có cường giả nhày vào lôi võng, hai người cùng nhau tiến vào lôi võng.

" Ầm …! " Sấm sét liên tục nổ ra, toàn bộ bạo lôi trở nên cuồng bạo, khiến cho rung chuyển cả mặt đất. Bạo lôi điên cuồng lao thẳng vào hai kẻ vừa nhảy vào lôi võng.

" Ngu xuẩn! " Huyền Mộc lão ma đứng ở đối diện nhìn hai cường giả đang đối mặt với sấm chớp mưa bão mà nói lạnh lùng.

" A …. " Một tiếng hét thảm thiết vang lên, lão nhân vào trước bị bạo lôi bao phủ, kể cả tên cường giả vào cùng cũng hét lên 1 tiếng thảm thiết. Hai cường giả Cương Đế hoàng giai cùng đã bị bạo lôi tiêu diệt. Đột nhiên bạo lôi trở nên như vậy khiến cho chín người chết điếng, sắc mặt trở nên tái nhợt sợ hãi.

Lôi Cương khiếp sợ nhìn bạo lôi bạo loạn. Sau khi Lôi Cương chứng kiến hai gã lão nhân và cường giả bị bạo lôi tiêu diệt, hắn cảm nhận được linh khí thuộc tính Lôi càng lúc càng thêm cuồng bạo, phần nào cũng cảm thấy kinh hãi. Lôi Cương cũng đã nắm chắc rằng xông vào Lôi võng cũng dễ như cửa thứ nhất vậy.

Hai vị cường giả ngã xuống đất, khiến cho chín vị cường giả còn lại đều khống dám cùng nhau tiến vào lôi võng.

" Lão phu đi trước!" Địch Ngược ngước mắt nhìn mấy người hạ giọng nói. Lập tức thân thể bay lên nhảy vào lôi võng. Lúc này lôi võng cuống bạo gấp mấy lần lúc Huyền Mộc lão ma tiến vào. Càng thêm dày đặc, lúc đó có một người xuất hiện trong khe hở ở phía trước, toàn bộ lôi võng cuồn cuộn mạnh liệt lao tới. Nhưng Địch Ngược khẽ động lần thứ hai trong nháy mắt mấy người liền xuất hiện bên cạnh Ngu Đao.

Chỉ còn lại tám vị cường giả.

Thời gian trôi qua,chỉ còn lại ba người, trong đó có Lôi Cương. Không phải Lôi Cương không muốn đi vào, mà mỗi một vị đi qua, ngay lập tức sẽ có người khác nhảy vào, để hai vị cường giả đi trước, Lôi Cương lại lần nữa nhường. Lúc này lôi võng đã nóng cháy, không ngừng vang lên những tiếng sấm sét đinh tai nhức óc.

Còn lại ba người sắc mặt đều tái nhợt, Ngu Đao đứng ở phía trước thoáng chút lo lằng nhìn về phía Lôi Cương, Huyền Mộc lão ma cũng chăm chú nhìn vào Lôi Cương với một sự mong đợi.

Sau vị thứ mười, Thân thể lôi Cương vút lên, trầm giọng nói : " Ta đi vào trước!"

" Chờ một chút !" Một tiếng nói vạng lên, khiến cho Lôi Cương phải dừng lại, Người nói chính là Tà Lang. Lúc này trong lòng Tà Lang không ngừng kêu khổ, hắn làm sao nhìn không ra một vị đã bị tiêu diệt trong sấm chớp mưa bão? Thế nhưng căn bản là không đến phiên hắn chạy vào, sẽ có người nhảy vào ngay.

Ngay lúc này, trong nháy mắt Tà Lang và một người khác cùng nhảy vào lôi võng.

" Chết tiệt !" Tà Lang gầm nhẹ nói dừng lại sát lôi võng, hai mắt thâm độc nhìn về bóng người phía trước.

Lôi Cương thừa dịp tên cường giả của Thâm Uyên giành nhảy vào trước, vội vàng nói : " Tà Lang tiền bối, ta có một thoả thuận với ngươi? "

Khuôn mặt tà Lang run lên, quay đầu căm giậin nhìn lôi cương lạnh lùng nói : " Tiểu tử, lão phu không đi cùng ngươi!"

" Tiền bối, nếu như không đồng ý, như vậy Lôi Cương sẽ liều mạng cùng ngươi tiến vào lôi võng " Lôi Cương không thay đổi sắc mặt chậm rãi nói. Hai mắt cũng kiên định. Lôi Cương nói làm Tà lang chấn động, khuôn mặt nhất thời có chút giận dữ, nhìn chằm chằm Lôi Cương nói : " Tiểu tử, ngươi muốn chết sao? "

" Tiền bối nếu không tin lời tại hạ thì cứ thử coi!" Lôi Cương không sợ hãi nói, hắn vẫn nhớ tới mấy Thiết quyển trên người Tà Lang.

Tà Lang hai mắt hung ác nhìn gã cường giả Thâm Uyên đang di chuyển rồi lạnh lung nhìn Lôi Cương nói : " Có chuyện gì nói mau !"

" Chỉ cần tiền bối giao ra thiết quyển có được ở gần Tiên phủ, Như vậy Lôi Cương sẽ không cùng tiền bối đi qua lôi võng. Nhưng lại có thể nhường tiền bối đi trước?" lôi Cương chậm rãi nói

" Ngươi dám uy hiếp lão phu sao? Hơn nữa lão phu đã sớm phá huỷ Thiết quyển" Tà Lang lạnh lung chằm chằm nhìn Lôi Cương nói.

" Tiền bối, như vậy quả thật là … như vậy … như vậy … tại hạ chỉ có thể cùng tiền bối đến chỗ chết!" Lôi Cương cương quyết nói.

" Ngươi … " Tà Lang mặt biến sắc, hai mắt đỏ rực toé lửa nhìn chằm chằm Lôi Cương.

" Ầm … " Một tiếng sấm sét vang lên, tên cường giả nhảy vào trong lôi võng cũng đã bị tiêu diệt.

Tà lang run người, hai mắt càng hiện rõ sự lo lắng.

" Tiền bối, thời gian không còn nhiều nữa! Người cùng thấy đấy, càng đến mức cuối, lôi võng lại càng thêm cuồng bạo" Lôi Cương thúc giục Tà lang.

Bình Luận (0)
Comment