Lôi Cương nhìn đám cường giả cường giả, trong lòng có chút gì đó lo lắng. Trong số những vị cường giả này ngoại trừ Huyền Mộc lão ma, ngay cả sắc mặt của Địch Thanh cũng tái nhơt, lộ rõ vẻ lo lắng. Chẳng lẽ lão với tu vi cương đế Huyền Giai cũng không chắc chắn qua được cửa thứ ba "sấm chớp hủy diệt" này hay sao? Nghĩ đến đoạn đó, Lôi Cương cất tiếng hỏi : " Ngu Đao, muốn qua cửa thứ ba thì chúng ta nên làm như thế nào?"
Ngu Đao nghe thấy vậy bước chân bỗng khựng lại, nói : " Sư tôn! cửa ba ... cũng không phải là khó, chỉ cần có cơ hội, coi như một người có thể qua. Thế nhưng, nếu như không có cơ hôi,, thì tất cả đều không qua được."
Lôi Cương ngẩn người, hạ giọng hỏi : " Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra? " Lôi Cương không nghĩ rằng cửa thứ ba lại kỳ quặc như vậy? " Cửa thứ ba cách đó không xa, ánh sáng tím của bạo lôi trải rộng ở khắp mọi nơi, bạo lôi phủ kín tất cả các khe hở, không như cửa thứ hai còn có khoảng cách! Hơn nữa cửa thứ ba lại được gọi là sấm chớp hủy diệt chứng tỏ nó mạnh hơn bạo lôi ở cửa thứ hai gấp chục lần." Ngu Đao chậm rãi phân tích, hai mắt nhìn phia trước đầy vẻ lo lắng.
Lôi Cương bỗng chột dạ, xuống giọng hỏi : " Thế phải vượt qua như thế nào?" Khồng hề có một kẽ hở? Mà bạo lôi ở cửa thứ hai đã kinh khủng như vậy? Quả thực, e rằng ngoại trừ Huyền Mộc lão ma thì khó lòng có đến một người có thể qua được cửa thứ ba.
" Đi thẳng vào!" Tiếng Ngu Đao vang lên trong đầu của Lôi Cương.
Bước chân Lôi Cương bỗng dừng lại, quay đầu nhìn về phía Ngu Đao, hai con mắt lộ rõ vẻ ngạc nhiên không giải thích nổi.
" Mặc cho số phận! những tia chớp hủy diệt đó cũng đều không phải là trí mạng, nếu như một người có cơ hội, như vậy những tia chớp hủy diệt đó cũng không giống nhau.. Nếu ý trời như vậy thì bất kể là ai cũng có thể bị những tia chớp đó đánh nát!" Ngu Đao chậm rãi nói : " Lúc trước Ngu Đao với tu vi Cương Hoàng thiên giai đi vào cũng chẳng có cách nào. Khi tiến vào cửa thứ ba, những tia chớp hủy diệt đó lại như không tồn tại, không gây ra bất cứ một sự thương tổn. Có thể nói cái khe mưa bão sấm chớp vô cùng quái dị, khiến người ta không thể nào đoán được."
Lôi Cương nhíu mày, suy tư. Nếu đúng như lời Ngu Đao nói thì cửa thứ ba muốn vượt qua được thì phải phó thác cho số phận? cái khe sấm chớp mưa bão quả thực rất quái dị, rốt cuộc chủ nhân của tiên phủ đang toan tính điều gì đây? Vì sao phải bày ra một cửa như vậy? Lôi Cương lặng im suy nghĩ.
Lúc Lôi Cương tỉnh ngộ, toàn bộ những cường giả còn lại hiện đang đứng tại chỗ, hai mắt chăm chú nhiì về phía trước. Lôi Cương xoay người, ngẩng đầu nhìn về mà nhíu mày.
" Bạo lôi thật là khủng khiếp!" Lôi Cương nhìn bạo lôi dày đặc đang bay tứ phía trong lòng bống lóe lên một ý nghĩ, với bạo lôi dày đặc hung hăng như vậy, chỉ e rằng Huyền Mộc lão ma cho dù có vượt qua được thì cũng không lành lặn.
" Những tia chớp hủy diệt ở đây cho chủ nhân tự mình thiết lập nhằm mục đích Che giấu kho thàng. Nhiều năm trôi qua, các vị cường giả cũng muốn nghiên cứu xem cửa thứ ba rốt cuộc phải làm sao, thế nhưng tất cả đều nhận chung một kết quả đó là thất bại, hàng ngàn vị cường giả đã chết ở cửa thứ ba. Nếu như có thể dễ dàng vượt qua cửa thứ ba, lão phu hứa sẽ giải quyết con tiên thú bảo vệ ở đó. Các ngươi chờ mà lấy kho báu!" Huyền Mộc lão ma quay đầu, mỉm cười.
Tầng thứ ba! Ngay cả hắn cũng khó vượt qua được.
Huyền Mộc lão ma nói khiến cho gần mười vị cường giả cùng chấn động. Trước đây họ có mệnh tốt nên mới vượt qua được cửa thứ ba, thế nhưng cửa Tiên phủ được bảo vệ rất kĩ lưỡng bởi một con tiên thú, sau cùng phải mở đường trở lại phủ. Mà lúc này điều Huyền Mộc lão ma nói ra, khiến cho họ ngoài chút vui vẻ, cũng có vài phần lo lắng, rốt cuộc mục đích của người này là gì? Bọn họ không tin Huyền Mộc lão ma lại tốt bụng chia sẽ kho báu với mình.
" Tất cả mọi người chuẩn bị cho tốt, lần này tất cả sẽ cũng nhau vượt qua!" Huyền Mộc lão ma cao giọng nói. Câu nói của lão khiến cho đám cường giả kinh ngạc. Nhìn mọi người do dự, Huyền Mộc lão ma trợn mắt đằng đằng sát khí, lạnh lùng nói : " Lão phu đã nghiên cứu cửa thứ ba nhiều năm, nên tất cả cùng nhau vượt qua thì khả năng thành công là cao nhất!"
Nhìn mọi người bán tín bán nghi, Huyền Mộc lão ma nhắc lại: " Hừ, lão phu cho các người suy nghĩ trong thời gian mười nhịp hô hấp, nếu đồng ý cùng lão phu tiến vào, không muốn thì ở lại, đợi sau khi chúng ta đi vào hãy đi!"
" Một " Huyền Mộc lão ma cất tiếng quát.
Kể cả Lôi Cương cùng mười vị cường giả đều giật mình. tất cả nhìn nhau khiện rõ vẻ lưỡng lự. Huyền Mộc lão ma quá mức thần bí, theo như lời hắn thì chưa ai thứ qua, nhưng biết đâu lại thành công, mà lần này ai có số mệnh tốt như vậy? "Hai" Huyền Mộc lão ma lần thứ hai quát.
" Ta " Tà lang quátt một tiếng đứng ở bên cạnh Huyền Mộc lão ma. Huyền Mộc lão ma vừa ý nhìn vào mắt Tà Lang, gật đầu rồi nhìn về phía các vị cường giả.
" Ba "
" Ta – Uy Chấn " Uy Chấn cũng hét lên một tiếng rồi bước ra. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyenGG
....." Bảy "
Lúc Huyền Mộc lão ma đếm đến bảy thì chỉ còn lại bồn người Lôi Cương, Ngu đao cùng với Địch Ngược, Địch Thanh. Ngu Đao đứng ở đằng sau Lôi Cương không nói gì thêm, còn Địch Ngược và Địch Thanh hai người không ngừng trao đổi, có vẻ như đang bàn bạc.
" Tám" Huyền Mộc lão ma nói to hơn một chút.
Địch Ngược và Địch Thanh nhìn nhau, cùng bước ra
Chỉ còn lại Lôi Cương và Ngu Đao. Ánh mắt Huyền Mộc lão ma đầy vẻ chế giễu nhìn Lôi Cương chằm chằm nói : " Tiểu tử, lẽ nào ngươi vẫn chưa tin lão phu?"
Trong lòng Lôi Cương rất hỗn loạn, Lôi Cương không thể tin Huyền Mộc lão ma, Lôi Cương có cảm giác Huyền Mộc lão ma đang có âm mưu gì đó, nghĩ tới lời Huyền Mộc lão ma đã nói, Lôi Cương ảm thấy lão ta đang có dã tâm rất lớn. Cho dù là Huyền Mộc lão ma biết nhiều, cũng đi với nhau không nhiều lắm nhưng Lôi Cương cũng biết Huyền Mộc lão ma đa phương quỷ kế, căn bản là không thể đoán được là lão ta đang âm mưu gì.
" Chín " Huyền Mộc lão ma đếm tiếp, rồi nói : " Tiểu tử, trước khi lão phu hô đến mười, ngươi vẫn còn cơ hội, không thì .... "
" Mười " Huyền Mộc lão ma đếm một tiếng thật dài và rõ to, hai mắt lão nhìn Lôi Cương chăm chú, Lôi Cương vẫn như thờ ơ. Ánh mắt Huyền Mộc lão ma hiện lên một vẻ đầy phẫn nộ.
" Tiền bối, các người đi trước đi!" Lôi Cương chế nhạo nói. Nhìn ánh mắt Huyền Mộc lão ma có vẻ không hài lòng, trong lòng Lôi Cương bỗng thở phào nhẹ nhõm. Xem ra Huyền Mộc lão ma đúng là đang có một âm mưu gì đó.
" Tiểu tử, cửa thứ ba nếu không cẩn thận sẽ bị hồn phiêu phách tán, lão phu nghĩ ngươi sẽ không qua nổi, lão phu chỉ muốn cứu mạng ngươi mà thôi" Tiếng nói của Huyền Mộc lão ma bổng trầm xuống, nhìn Lôi Cương lạnh lùng nói.
" Tiền bối, Lôi Cương tự biết mình nên làm gì, tiền bối cứ yên tâm" Lôi Cương nhất định không cùng Huyền Mộc lão ma tiến vào.
" Tiểu bối, vậy còn ngươi? " Huyền Mộc lão ma nhìn thẳng vào Ngu Đao đang đứng phía sau Lôi Cương mà hỏi.
Gương mặt Ngu đao co lại, hơi do dự, lắc đầu nói : " Ngu Đao sẽ cùng sư tôn tiến vào "
Khuôn mặt Huyền Mộc lão ma bỗng cau có, rồi gắt : " Ngươi đã muốn chết, lão phu không cản "
" Đi!" Huyền Mộc lão ma quát. Cả chín người cùng tiến về phía cửa ba
Để lại hai người Lôi Cương và Ngu Đao.