Thể Tôn

Chương 265

"Rầm rầm…" Mặt đất rung chuyển khiến Lôi Cương vô cùng khiếp sợ. Vừa rồi hắn đã sử dụng một quyền gần như là toàn lực, cương khí cùng nội kình đều tích tụ trong song quyền. Hơn nữa, khoác lên cốt giáp còn phát huy năng lực của cánh tay lên mấy lần, đạt đến mực cực đại. Với đôi tay này, chỉ sợ một ngọn núi lớn cũng bị phá hủy a.

"Kim Cuồng Chiến rốt cuộc đã sử dụng toàn lực chăng?" Không ít cường giả trẻ tuổi lẩm bẩm nói.

Những gì vừa quan sát thấy khiến cường giả tại đại hội năm giới càng thêm kích động. Kim Cuồng Chiến ban đầu cũng bị Lôi Ma đẩy vào tuyệt cảnh, sau đó thực lực đột nhiên tăng vọt, đáng sợ vô cùng, lúc này… có phải hắn lại như thế nữa?

"Đại sư huynh lại định sử dụng chiêu đó sao? Không ngờ đệ đệ của Lôi Ma cũng mạnh đến vậy?" Các đệ tử của Kim Cương tông lẩm bẩm nói, trên mặt hiện vẻ ao ước. Tuy rằng Kim Cuồng Chiến bị ép đến bước đường cùng, nhưng bọn hắn cũng không xuất thủ. Không phải bọn hắn không muốn, mà là năm giới có một quy định bất thành văn, trong trận đấu một chọi một, nếu như không bất đắc dĩ không được ra tay tương trợ. Nếu làm vậy, e rằng còn chọc giận cả người được cứu. Mỗi một cường giả đều có ngạo khí.

"Khặc khặc…" Trong không gian vẫn vang lên tiếng long trời lở đất. Thế nhưng một tiếng cười âm trầm xen lẫn vào đó cũng khiến Lôi Cương kinh hãi, một luồng khí vô cùng cường đại đang bao phủ lấy hắn. "Có chuyện gì đang xảy ra?" Lôi Cương cả kinh hãi, hai mắt chăm chú nhìn chằm chằm mặt đất nhấp nhô, dường như muốn nhìn thấu những biến đổi khác thường dưới nền đất.

Cùng lúc đó, Lôi Ma bên cạnh Tiểu Phần phát ra ánh sáng ba màu rực rỡ. Tiểu Phần không ngừng rút lui, kinh ngạc nhìn Lôi Ma. Từ trong cơ thể Lôi Ma phát ra khí thế vô cùng mạnh mẽ. "Ca ca của ca ca hình như trở nên mạnh hơn?" Tiểu Phần thầm nghĩ.

"Ầm!!" Từ mặt đất một tiếng nổ vang như sấm sét phát ra. Một thân ảnh đen thùi uy mãnh từ mặt đất vọt lên.

Lôi Cương kinh hãi, nhanh chóng rút lui. Hai mắt phía dưới cốt giáp nhìn chằm chằm vào vị trí trước mặt, lòng thầm kinh hoàng, "Thật mạnh! Bị đánh đến trọng thương mà còn có thể trở nên mạnh như vậy… Chẳng lẽ hắn mượn lực từ đâu đó?" Lôi Cương nhanh chóng suy nghĩ.

Hơn mười vạn cường giả ngây ngốc nhìn thân ảnh đen thùi bay đối diện cách Lôi Cương trăm mét, đích thị là Kim Cuồng Chiến. Lúc này bộ chiến giáp vàng rực rỡ của hắn đã biến thành đen thùi, vô số tia sáng màu đen từ trong chiến giáp phát ra. Mà dáng người hắn cũng to lớn hơn vài phần, cao đến bảy thước, tóc đen xõa xuống vai. Lúc này, cả người Kim Cuồng Chiến tản ra luồng khí mạnh hơn trước mấy chục lần. Nhìn hắn đứng trên không trung, như chiến thần cổ xưa, khiến người khác muốn bái lạy.

Khóe mắt Lôi Cương co giật một chút. Hắn kinh hãi phát hiện, trên trán Kim Cuồng Chiến có một ấn ký hình vuông to bằng ngón tay cái. "Đây là làm sao?" Lôi Cương thầm nghĩ.

"Khặc khặc, không nghĩ tới ngươi lại có thể bức ta đến mức này. Các ngươi quả không hổ là hai huynh đệ. Có điều… kết cục của ngươi cùng ca ca ngươi mà thôi." Kim Cuồng Chiến đưa chân phải tới trước, lời nói ẩn chứa sự tự tin cùng cuồng ngạo vô thượng.

"Đây là… Người này đã xảy ra chuyện gì? Làm sao có thể trở nên mạnh như vậy?" Khuôn mặt Đan Thần tái nhợt, khiếp sợ nhìn Kim Cuồng Chiến biến đổi khác thường mà lẩm bẩm. Hai người Luyện Hư cùng Ngu Đao lo lắng nhìn Lôi Cương trên không trung. Bọn họ đều cảm nhận được, Kim Cuồng Chiến so với trước mạnh lên mấy chục lần a.

"Nghe đồn đó là tuyệt chiếu tối hậu của Kim Cuồng Chiến đã chiến thắng Lôi Ma? Quả nhiên không tầm thường, không rõ đây là tiên khí gì, có thể khiến Kim Cuồng Chiến gia tăng công lực gấp năm mươi lần!" Tên thanh niên áo xanh thần bí lẩm bẩm nói.

Trên không trung tại cửa của thành Đạo Nghĩa, một gã thanh niên áo trắng đột nhiên xuất hiện trên cửa thành, hai mắt lạnh nhạt nhìn về trận đại chiến phía trước. Thấy Lôi Cương cùng Kim Cuồng Chiến, ánh mắt thanh niên áo trắng kinh ngạc: "Cốt giáp? Không ngờ ở chỗ này lại có thể gặp một kỳ tài như vậy. Không rõ đây là nhân vật nào? Trước đây cũng chưa từng nghe qua. Mà người nọ e là mượn sức mạnh từ cái gì đó mới có thể so ngang tài với người mặc cốt giáp?" Thanh niên áo trắng liếc mắt dường như nhìn thấu tất cả. Dừng lại chừng nửa khắc, hắn nhìn về phía đông thành Đạo Nghĩa, thân thể hóa thành một luồng sáng vọt đi.

Thanh niên áo trắng xuất hiện và rời đi, không có mấy cường giả chú ý thấy. Lúc này, ánh mắt tất cả bọn họ đều tập trung ở trận đại chiến phía trước.

"Bây giờ đến phiên ngươi hưởng thụ cho đã đi! Khặc khặc!" Kim Cuồng Chiến cười một tiếng, hướng phía Lôi Cương đánh tới. Khuôn mặt của Lôi Cương được cốt giáp bao phủ run lên, nhưng hắn vẫn đứng yên. Kim Cuồng Chiến tấn công tới làm hắn có một cảm giác rất kỳ dị, dường như dù hắn có trốn ở đâu cũng sẽ bị đánh tới. Lập tức, Lôi Cương hít một hơi thật sâu, khẽ gầm một tiếng, cương khí cùng nội kình mạnh mẽ phát động toàn thân.

"Ầm!!" Một tiếng chấn động thật lớn lần nữa cuốn bay tất cả. Vòng phòng ngự của các cường giả trẻ tuổi phải chịu một cơn chấn động vô cùng đáng sợ. Thế nhưng tường thành cao lớn của thành Đạo Nghĩa đã ầm ầm đổ sập, cơn chấn động khủng khiếp mang tất cả thành Đạo Nghĩa cùng phân nửa kiến trúc phá hủy toàn bộ.

Lúc này Tiểu Phần không có tâm trạng xem trận chiến, hai mắt trừng trừng nhìn Lôi Ma. Cơn chấn động khủng khiếp cuốn đến Lôi Ma mà thân thể hắn không chút mảy may động đậy. Tiểu Phần tận mắt thấy cơn chấn động đập vào cơ thể Lôi Ma nhưng hắn không có chút động tĩnh nào. Tiểu Phần hít một hơi.

"Rống!" Trong cơ thể Lôi Cương phát ra một tiếng rống, lực lượng mạnh mẽ khiến lục phủ ngũ tạng hắn xém chút nữa rời khỏi vị trí, "Sao có thể? Làm thế nào hắn có thể có sức mạnh to lớn như vậy?" Lôi Cương kinh hãi. Lúc này, một đòn tấn công toàn lực của Kim Cuồng Chiến không kém hắn là bao, thậm chí so với hắn còn mạnh hơn.

Không tốt, Lôi Cương kinh hãi. Lực đạo tuôn trào mãnh liệt của Kim Cuồng Chiến thâm nhập vào cơ thể của Lôi Cương. Tuy rằng tuyệt đại bộ phận đều bị song chưởng của Lôi Cương ngăn chặn, thế nhưng có một cỗ sát khí đen thùi tiến vào trong cánh tay Lôi Cương, đi vào trong cơ thể, tiến vào sâu trong đan điền.

Đây là!! Lôi Cương rúng động.

Ngay lúc Lôi Cương còn đang kinh ngạc, ánh mắt Kim Cuồng Chiến cũng lộ ra vẻ vô cùng kinh ngạc, dường như là vì công lực mạnh mẽ của Lôi Cương. Lập tức, hắn nhe răng cười vài tiếng, lần nữa điên cuồng tấn công. Lúc này, Kim Cuồng Chiến cũng sử dụng tay trần, một quyền ngầm mang theo công lực không hề thua kém Lôi Cương. Hơn nữa, lực đạo còn ẩn chứa sát khí quỷ dị.

"Tấn công thần hồn?" Lôi Cương kinh hãi, thầm nhìn sát vụ điên cuồng tấn công Nê hoàn cung, muốn tấn công thần hồn của hắn? Lôi Cương rốt cuộc hiểu rõ, vì sao ca ca bị Kim Cuồng Chiến phế đi. Lúc này, Kim Cuồng Chiến không hề mượn tiên khí gì cả, tự mình công kích lực thần hồn, lẽ nào, thân thể tam thuộc tính của ca ca bị phế đi như thế sao? Lôi Cương càng nghĩ càng thấy có khả năng, thế nhưng thời gian cũng không cho phép hắn suy nghĩ nhiều. Đợt uy hiếp thứ hai vô cùng mãnh liệt đã bao phủ lấy toàn thân hắn.

"Ầm!" Lôi Cương khó khăn chống đỡ đợt tấn công điên cuồng của Kim Cuồng Chiến, càng lúc càng có nhiều sát vụ theo lực đạo tiến vào trong cơ thể Lôi Cương.

Kim Cuồng Chiến càng đánh, ánh mắt càng kinh ngạc. Hắn đã mượn lực tấn công thần hồn của tiên khí cũng không thể tác động đến Lôi Cương? Chuyện gì đang xảy ra? Kim Cuồng Chiến không thể giải thích được.

Nếu như gặp phải người khác, sợ rằng chết mà không hiểu vì sao. Trong thất giới cấm chỉ người tà đạo. Ở thất giới căn bản là không có người tà đạo. Mà tấn công thần hồn ngoại trừ lão quái vật này, cũng không có mấy người vận dụng. Thế nhưng Lôi Cương lại khác, hắn tu luyện "Đoạt hồn đạo pháp" vẫn khống chế thần hồn như thường. Lôi Cương không nuốt trọn thần hồn của kẻ khác, mà kẻ khác vọng tưởng thanh toán được Lôi Cương ngoại trừ lão quái vật ra, sợ rằng chẳng có mấy người có thể thành công. Sát vụ đen thùi tuy rằng khiến Lôi Cương kinh ngạc, thế nhưng cũng không uy hiếp được hắn. Lúc này, Lôi Cương mở cửa Nê hoàn cung, khiến sát vụ xâm nhập vào phải đối mặt với bốn con thần long điên cuồng.

"Dừng tay!" Một tiếng quát đột nhiên vang lên. Thân thể Lôi Cương kìm lại, ngừng chống đỡ, mà Kim Cuồng Chiến cũng dừng lại, quay đầu, nhìn về phía sau, khó có thể tin được.

Một gã thanh niên áo đen bay trong không trung, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm Kim Cuồng Chiến. Người này dĩ nhiên là Lôi Ma. Lôi Ma lúc này cùng lúc trước khác nhau rất nhiều. Toàn thân hắn phát ra khí khiến người khác không thể hiểu được. Hơn nữa, cả người dường như rực rỡ hẳn lên, tạo ra một áp lực vô hình.

"Ca…" Lôi Cương thấy Lôi Ma lúc này, mừng rỡ, kinh hô.

"Tiểu Cương…Chuyện này để ca tự giải quyết. Hơn nữa, có vài thứ, huynh cũng muốn đòi lại!" Hai mắt Lôi Ma chuyển hướng nhìn Lôi Cương vô cùng ôn hòa, sâu trong đáy mắt hiện lên vẻ kích động cùng cưng chiều. Bạn đang đọc truyện tại TruyenGG - www.TruyenGG

Lôi Cương gật đầu, nhìn chăm chú vào mắt Kim Cuồng Chiến, cốt giáp toàn thân nháy mắt thu hồi, lộ ra nguyên dạng. Chớp mắt hắn xuất ra bộ hắc y mặc trên người, hướng phía Lôi Ma đi đến. Khuôn mặt kích động co giật, nói: "Ca, huynh không việc gì chứ?"

Lôi Ma gật đầu, thấy Lôi Cương đứng trước mặt, thân thể hắn khẽ run, bước một bước lớn, ôm chặt lấy Lôi Cương.

"Tiểu Cương, ở đây giao cho ca ca. Những năm gần đây, ca ca không khi nào không đi tìm đệ. Giờ nhìn thấy đệ, ca ca cuối cùng cũng nhẹ lòng." Lời nói của Lôi Ma vang vọng bên tai Lôi Cương.

Đám đông cường giả trẻ tuổi thân thể khẽ run, đám khác nín thở, nhìn thanh niên áo đen trên không, Lôi Ma… Lẽ nào hắn đã khôi phục thực lực ban đầu??

Bình Luận (0)
Comment