Thể Tôn

Chương 328

Lúc trở lại phủ đệ của mình, Lôi Cương phát hiện ra đã là sau nửa năm, nhớ tới chuyện tranh chức Đô thống, Lôi Cương ngồi không yên liền ra thành thao luyện

"Bảy ngày sau, sẽ tổ chức tranh chức Đô thống trước cửa lớn thành Phụng Thiên." đi dạo xung quanh. Lôi Cương biết được bảy ngày sau sẽ tranh chức đô thống liền thở phào nhẹ nhõm, thầm nghĩ mình đi ra rất đúng lúc. Trong lòng bình tâm, Lôi Cương đi vào cửa hàng trong thành thành Phụng Thiên. Tuy rằng không có nhu cầu mua gì cả, coi như giết thời gian.

Qua một canh giờ, Lôi Cương đi dạo qua hơn mười cửa hàng to nhỏ, những cửa hàng này chủ yếu buôn bán linh khí, linh đan, dược liệu, chỉ có mấy hàng bán tiên khí, mà đại đa số là lục giai tiên khí với giá quá đắt.

Lúc này, Lôi Cương đứng trước một cái cửa hàng, hai mắt nhìn cửa hàng này có chút nghờ vực. Trên cửa hàng là một tấm biển màu trắng đề chữ "Y", nhìn vào trong thấy cũng giống các đại phu trong thế tục. Lôi cương nhớ lúc còn bé bị bệnh, toàn thân đau nhức, khó chịu vô cùng, cuối cùng ca ca phải lên núi bắt được con lợn rừng nhỏ đem bán lấy tiền chữa bệnh. Nhìn chăm chú vào cái cửa hàng này Lôi Cương thấy tựa tựa như Lôi kiếm thôn, khẽ thở dài, Lôi Cương vứt bỏ suy nghĩ trong đầu, đi vào trong.

Đại phu trong giới tu luyện so với thế tục có gì khác nhau?. Ở thành Phụng Thiên người tu luyện có được cương khí thì không có bị bệnh tật. Mở một cửa hàng ở đây cũng rất khó làm ăn.

Vào bên trong, mùi dược liệu phát tán nồng nặc, hai bên cửa hàng bày không ít thảo dược. Lôi Cương nhìn kỹ thì trong đó đa số là các loại thảo dược thông thường. Một lão nhân tóc bạc nằm ở bên cạnh, trên tay cầm một quyển sách màu đen đang đọc rất chăm chú. Lôi Cương đến gần mà vẫn chưa phát hiện ra.

Lôi Cương không muốn làm phiền, liền quan sát bức tường phía sau lão nhân. Trên đó có treo một bản đồ hình người đang đứng, trên đó ghi các huyệt đạo trên cơ thể ở đầu, ngực, bụng, trên đó có ghi rõ bằng chữ. Lôi Cương vừa nhìn vừa đi tới, trên bản đồ đó chính là ngũ hành trong cơ thể.

Phế thuộc "Kim", gan thuộc "Mộc", thận thuộc "Thủy", tâm thuộc "Hỏa", tỳ thuộc "thổ". Nhìn vào chữ viết trên bản đồ, Lôi Cương lâm vào trạng thái trầm tư, về lục phủ ngũ tạng trong cơ thể Lôi Cương đã xem qua rất nhiều lần, thế nhưng chưa bao giờ đem lục phủ ngũ tạng phân thành ngũ hành. Một tia sáng kỳ dị chợt lóe lên trong óc Lôi Cương nhưng hắn không thể nào nắm được nó.

Nếu dựa theo những chỉ dẫn trên mặt tấm họa đồ, thì trong cơ thể mỗi người đều ẩn chứa sức mạnh ngũ hành hay sao? Có phải mỗi con người được cấu lên từ ngũ hành tương sinh tương khắc, từ những hợp chất đơn giản đến phức tạp?

"Ha ha…Chàng thanh niên, ngươi có gì không hiểu sao?" Đang nằm trên ghế, lão nhân đứng lên, nét mặt già nua cười cười, chăm chú nhìn Lôi Cương.

Lôi Cương nhìn thẳng lão nhân, chần chừ một lát, rồi hỏi: "Lão nhân gia, nếu như phân chia cơ thể như trên đây thì không phải là cơ thể con người ẩn chứa sức mạnh ngũ hành sao? Giống như ngũ hành trong trời đất à?" Lôi cương khuôn mặt thản nhiên giống như một tú tài vậy.

Lão nhân cười hiền hòa, hai mắt nhận xét Lôi Cương nói: "Vạn vật trong trời đất trước sau không ra khỏi ngũ hành, con người là một phần trong vạn vật do đó con người cũng không ra khỏi quy luật ngũ hành."

"Theo như Lão nhân gia nói, thì trong cơ thể mọi người đều có sức mạnh ngũ hành sao? Vậy con người vì sao vẫn phải theo quy luật sinh lão bệnh tử?" Lôi cương nhíu trán, nghi hoặc nói.

" Ha ha… Đó là vì một nhóm ngũ hành trong cơ thể bị mất đi, cũng có thể một nhóm chống đỡ không được dẫn đến mất sự cân đối về ngũ hành sẽ dẫn đến sinh lão bệnh tử, mà người tu luyện là làm tăng thêm sức mạnh của ngũ hành, thông qua tu luyện để cảm thụ sức mạnh ngũ hành trong trời đất, do đó trong chính cơ thể sản sinh ra sức mạnh ngũ hành cộng hưởng, nhờ đó mà mượn sức mạnh ngũ hành." Lão nhân ánh mắt sáng ngời, nhìn Lôi cương giải thích.

Lôi Cương chau mày suy nghĩ, Lão nhân gia nói không phải là không có lý. Người tu luyện đúng là không ra khỏi quy luật ngũ hành, nâng cao thực lực của chính mình sau đó mượn sức mạnh ngũ hành của trời đất. Lẽ nào trong cơ thể mỗi người cường độ ngũ hành sẽ quyết định thể chất của người đó sao? Lập tức Lôi Cương vội vã hỏi: "Lão nhân gia, theo như lời lão thì chúng ta có thân thể hệ Hỏa đó là do hệ Hỏa từ ngũ hành trong cơ thể chúng tăng lên?

"Cũng có thể nói như vậy. Như trong cơ thể ngươi thì chẳng hạn có môt hệ mạnh hơn bốn hệ khác thì như vậy thân thể của ngươi sẽ có một hệ, đồng thời sự cảm thụ với bốn hệ kia sẽ yếu hơn. Điều đó là điều quyết định đối với người tu luyện." Lão già chậm rãi cười nói, trong ánh mắt sáng lên vẻ kinh ngạc vô cùng, thấy Lôi Cương phản ứng nhanh như vậy lấy làm kinh ngạc.

"Nếu như lão nhân gia đã nói như vậy, thì điều chúng ta làm không phải là biến đổi ngũ hành trong cơ thể sao? Nếu chưa được, chúng ta không thể dung nạp thêm một nhóm nào vào trong đó? Ví như Hỏa thuộc tính tiên thú hạch nhập vào cơ thể như vậy thể chất không phải đã bị biến đổi hay sao?" Lôi Cương tiếp tục nói ra những câu hỏi trong lòng.

" Ha ha.. Thể chất mỗi người đều do ông trời quyết định. Chỉ có nỗ lực tu luyện, cảm thụ ngũ hành trong trời đất thì mới phát triển được ngũ hành trong cơ thể. Theo như lời ngươi thì ngươi cũng đã hiểu, thế nhưng trước tiên ngươi không thể phá hỏng trái tim khi biến đổi hệ hỏa, chỉ biết hoàn toàn ngược lại, nếu trong cơ thể của ngươi có thêm một cục đá sẽ làm cơ thể ngươi mạnh thêm không? Chỉ có thể phá hỏng cấu tạo ban đầu của cơ thể ngươi mà thôi." Lão nhân cười ha hả nói, ánh mắt hàm ý nhìn Lôi Cương, rõ ràng đối với Lôi Cương hiểu được vấn đề này rất là mừng rỡ.

Lôi Cương gật đầu, coi như khi dung nạp tiên thú hạch hệ hỏa vào cơ thể, cho dù là tốt nhưng cũng phá hỏng sự cân đối. Lúc này Lôi Cương lại hỏi: "Như vậy, nếu như ta đem không khí và linh khí hệ hỏa ngưng tụ cùng một chỗ, thổi vào trong trái tim, như vậy có thể cảm nhận được một mồi lửa hay không?"

Lão nhân sửng sốt, liền thản nhiên cười nói: "Sức mạnh ngũ hành trong trời đất rất rồi rào. Ngươi cho rằng một người dùng cái chén có thể múc được hết nước ở biển hay không? Không cần biết ngươi múc nhiều ít thế nào nhưng cái chén vẫn có dung lượng cố định, nhiều ít thì cũng vậy quan trọng là cái chén đó lớn bao nhiêu. Mà người tu luyện thông qua tu luyện mở rộng thêm dung lượng của cái chén, đương nhiên cũng có thể dùng thiên tài địa bảo để làm việc đó nhưng cũng chỉ tăng trình độ đến cấp nhất định. Chỉ có tu luyện mới là con đường đi đến thực lực cường đại"

Lão nhân hình như cho rằng Lôi Cương muốn tìm con đường ngắn nhất để nâng cao tu vi, nên thâm trầm nói.

"Như vậy, theo lão nhân gia, người tu luyện thể tu có sức mạnh rất lớn là sao? Bọn họ tu luyện cũng không cảm ngộ sức mạnh ngũ hành trời đất à." Lôi Cương chần chờ một lát, lại hỏi. Bạn đang đọc truyện được lấy tại T.r.u.y.e.n.y.y chấm cơm.

Ánh mắt lão nhân sáng ngời, nhìn Lôi cương, cuối cùng nói: "Mở rộng dung lượng cái chén không phải chỉ qua cảm ngộ sức mạnh ngũ hành trời đất mà người tu luyện thể tu thăng tiến chính bởi có ngũ hành mới có được thân thể. Thông qua tu luyện thể tu nâng cao mức độ thân thể do đó mở rộng được dung lượng cái chén. Giống như vậy, người tu luyện thể tu có một nguồn lực lớn vô cùng đó là do sức mạnh ngũ hành trong cơ thể chuyển hóa. Thể nhưng tu luyện thể tu làm cho thực lực của bản thân tăng lên là điều rất khó nhưng thực lực so với ngang cấp lại mạnh hơn. Bởi vì ngang cấp chính là mượn một nhóm hoặc hai nhóm sức mạnh chính trong cơ thể, những sức mạnh này được quyết định bởi thể chất của người tu luyện, mà Thể Tu giả thì trong cơ thể lại có đủ lực lượng của ngũ hành.

Lôi Cương nghe hiểu lơ mơ, tuy rằng vẫn chưa rõ ràng nhưng Lôi Cương đem lời của lão nhân ghi nhớ, ngày sau suy nghĩ, rồi lập tức Lôi cương chắp tay nói: "Đa tạ tiền bối đã chỉ bảo." rồi quay người ra đi.

Lão nhân tươi cười nhìn thân hình Lôi Cương đang đi xa dần. Không lâu sau có một nữ nhân áo trắng và một nữ nhân áo đen đi tới, nữ nhân áo trắng nói: "Ông nội, đã lâu không thấy người cười, vì sao hôm nay lại cười vui vẻ như vậy?"

Nữ nhân áo đen không thản nhiên như nữ nhân áo trắng, khuôn mặt thể hiện vẻ kính nể.

Lão nhân nhìn mắt nữ tử cưng chiều nói: "Ha ha, ông nội gặp một tiểu tử rất thú vị hai người các ngươi không ở Vạn Tượng các làm việc, đến nơi đây làm gì?"

Bình Luận (0)
Comment