Thể Tôn

Chương 422

Lôi Cương ngồi xuống, chưa tập luyện ngay, mà chờ tĩnh tâm lại theo lời Trận U Tuyết. Dần dần, Lôi Cương kìm nén toàn bộ suy nghĩ trong đầu. Đến khi đạt được trạng thái tĩnh lặng, hắn bỗng mở trừng mắt, tiên thạch xung quanh nhanh chóng bay lên, một hợp trận pháp phức tạp xuất hiện. Lôi Cương cùng lúc mặc niệm pháp quyết của cả ba trận pháp.

Một lát sau, Lôi Cương mở mắt, ba bóng người cao lớn dần hiện ra, thần hồn bị tiên thạch vây lấy khẽ động. Tiên thạch lần nữa bay lên, ba thân cũng dần biến mất. Lôi Cương chăm chú nhìn mặt đất, trầm tư. Nhớ tới lúc thần hồn bố trí trận pháp, lẽ ra nên bố trí ba trận pháp cùng lúc. Chẳng lẽ bởi vì pháp quyết hắn mặc niệm không cùng một lúc nên không thành công?

Cùng lúc gọi lên ba pháp quyết không giống nhau như vậy, làm sao có thể làm được? Lôi Cương hít một hơi thật sâu, lần nữa nhắm mắt lại, bình tâm. Bỗng nhiên, hắn lại mở mắt, nhìn ba bóng người sắp hiện lên, lại phá vỡ trận pháp. Một lần nữa hắn lại tĩnh tâm lại.

Cứ thế không ngừng tập luyện, nội kình cùng cương khí trong kinh mạch Lôi Cương tiêu hao rất nhanh. Cuối cùng, hắn phải dừng lại, chờ chúng khôi phục.

Nghĩ đến lời Trận U Tuyết, Lôi Cương thầm nghĩ: để tâm tĩnh lặng, thế nào là tĩnh lặng? Hắn đã bình tâm, thế nhưng vẫn như trước không thể cùng lúc niệm ra ba pháp quyết không giống nhau a. Lôi Cương hít một hơi thật sâu, cẩn thận suy xét, bỗng nhiên hắn nghĩ đến lúc chìm đắm trong cảnh giới Hư vô khi diễn luyện Khai thiên. Liệu khi đó tâm hắn có phải đang tĩnh lặng thật sự?

Tức thì, Lôi Cương tiếp tục nhắm mắt ngồi xuống, thần thức đi vào cảnh giới Hư vô. Lần này, hắn không ép buộc bản thân phải cùng lúc niệm ba pháp quyết, mà cứ chìm đắm trong Hư vô. Đến khi cảnh giới Hư vô gần tan biến, Lôi Cương bừng mở mắt, ba pháp quyết cùng lúc thoáng qua trong đầu. Thần thức hắn lúc này khẽ động, tiên thạch bên cạnh bay lượn, nháy mắt tập trung lại. Linh khí trong không gian đột nhiên rung lên, tập hợp lại bên trong trận pháp, một bóng người dần hiện lên trước mặt Lôi Cương. Hắn cảm thấy cương khí cùng nội kình trong kinh mạch nháy mắt tiêu hao, thoát ra trên mặt đất, hắn vui mừng nhìn dáng người cao lớn tương tự hắn, đang phục trước mặt. Lôi Cương liền điều tức, đứng lên, cẩn thận đánh giá người ba màu đỏ, vàng đất, nâu, tuy rằng có dáng người thế nhưng năm giác quan… Có điều, Lôi Cương cũng không quan tâm những chuyện này, khẽ niệm, ba trận pháp hợp lại ngưng tụ thành hình nhân phóng nhanh về phía trước, tốc độ nhanh như chớp.

"Ầm…" Một tiếng chấn động vang lên. Song quyền của hình nhân đánh vào một cây đại thụ, toàn bộ cái cây ầm ầm chấn động, nháy mắt sau hoá thành những mảnh vụn phiêu lãng khắp bầu trời.

Lôi Cương hít một hơi, vô cùng vui mừng, niệm lần nữa, hình nhân nhanh chóng xoay người tấn công hắn. Lôi Cương chỉ cảm thấy một trận cuồng phong kéo đến, một lực đạo mạnh mẽ truyền đến bụng. Hắn thối lui mấy bước, hít một hơi, tức thì, song quyền xuất kích, tấn công hình nhân. Hình nhân đơn giản chỉ thối lui vài bước, lần nữa song quyền Lôi Cương lại tấn công hình nhân, tăng lực đạo lên khiến nó bay ngược lại mấy chục thước. Lôi Cương khẽ chuyển động, bay đến chỗ hình nhân, chân phải như một mũi ánh sáng tấn công vào ngực hình nhân.

"Leng keng…" Mấy tiếng vỡ vụn trong trẻo vang lên, mấy trăm viên tiên thạch cùng lúc nổ tung. Hình nhân ba màu dần biến mất, hoà vào không gian.

Lôi Cương chậm rãi ngồi xuống, xếp bằng trên mặt đất, khôi phục nội kình cùng cương khí. Qua lần thử nghiệm này, Lôi Cương phát hiện hình nhân do ba trận pháp hợp lại xét về cả sức mạnh lẫn phòng ngự, thậm chí là tốc độ đều tương tự với ba thành công lực của hắn. Nói cách khác, hình nhân này đủ để chống lại bất cứ kẻ tu luyện giả đạo hoàng, cương hoàng nào. Vận dụng thành công trận pháp hợp lại này khiến Lôi Cương vô cùng mừng rỡ.

Sau khi điều tức, nội kình cùng cương khí của Lôi Cương đã khôi phục hoàn toàn. Hắn tự hỏi nếu kết hợp các trận pháp với nhau, đem trận pháp ngũ hành cỡ lớn cùng kết hợp, có lẽ uy lực sẽ càng đáng sợ a. Hơn nữa, hình nhân này chỉ cần đến linh thạch, nếu như hắn có đủ số linh thạch, có thể bố trí ra một trận pháp với đại quân hình nhân a. Có điều, lúc này hắn còn chưa lĩnh ngộ được hành kim, hành thuỷ, nếu không có thể làm thử một phen.

Lúc này, một bóng người khoan thai xuất hiện phía cuối con đường nhỏ. Lôi Cương ngẩng đầu nhìn, khẽ cười nhìn Trận U Tuyết đang đi tới.

"Ngươi tu luyện thế nào rồi? Đã thử hợp trận pháp chưa?" Trận U Tuyết nhìn thấy ánh mắt khác lạ của Lôi Cương nhìn nàng, khuông mặt ửng đỏ, liếc nhìn, hỏi hắn.

"Ừ, đã kết hợp thành công." Lôi Cương gật đầu, nói.

"Cái gì??" Trận U Tuyết nghe xong chấn động, đôi mắt tròn xoe trừng lên, không thể tin được nhìn Lôi Cương. Lúc trước hỏi vốn chỉ là tuỳ tiện tìm một vấn đề để xoá tan bầu không khí ngượng ngập này, nàng không ngờ rằng hắn đã thực sự kết hợp được các trận pháp với nhau? Trận U Tuyết đột nhiên cảm thấy hơi choáng váng, dường như không thể tin được những gì nàng vừa nghe.

Mới có vài ngày qua? Trong quãng thời gian vài ngày này, hắn đã kết hợp được các trận pháp? Lúc này, Trận U Tuyết chầm chậm chạy đến trước mặt Lôi Cương, "hung dữ" nhìn chằm chằm Lôi Cương nói: "Ngươi nhanh làm cho ta xem, hừ, nếu như ngươi lừa ta, ta nhất định sẽ không thèm quan tâm đến ngươi nữa. Trận U Tuyết ta nói được là làm được."

Lôi Cương thản nhiên cười, gật đầu, nhìn đống tiên thạch nát bấy xung quanh, nói: "Chỗ ngươi có còn tiên thạch hay không? Tiên thạch ở đây chưa đủ."

Trận U Tuyết vội vã gật đầu, vung tay lên. Một ngọn núi lớn cao đến mười trượng hiện lên bên phải nàng, nàng nói: "Số tiên thạch ở đây đủ chưa? Ngươi nhanh lên một chút, mau làm cho ta xem."

Lôi Cương ngây dại nhìn đống tiên thạch chất thành núi, ánh mắt khác lạ nhìn Trận U Tuyết. Hắn không ngờ, nàng lại mang theo cả một núi tiên thạch bên người. Cảm nhận được ánh mắt của Lôi Cương, Trận U Tuyết gõ đầu hắn nói: "Ngươi nhanh lên một chút a. Ngọn núi này có cái gì mà đẹp? Trận tông cái gì cũng không nhiều, chỉ có nhiều núi tiên thạch thôi."

Lôi Cương bất đắc dĩ nhìn Trận U Tuyết vung đôi bàn tay trắng như tuyết, thầm cười khổ. Lúc này, hắn liền ngồi xuống, tâm đi vào cảnh giới Hư vô, rồi bỗng nhiên mở bừng mắt ra. Núi tiên thạch chồng chất đột nhiên rung chuyển. Mấy trăm khối tiên thạch vụn nhanh chóng rơi xung quanh Trận U Tuyết. Không đợi nàng kịp phản ứng, những khối tiên thạch này phát ra ánh sáng nhàn nhạt, một hình nhân ba màu cao hơn một thước hiện ra bên cạnh Trận U Tuyết. Hình nhân đột nhiên xuất hiện bên cạnh, khiến nàng hoảng sợ, thối lui vài bước, bất ngờ trừng đôi mắt tròn xoe nhìn nó, rồi lại khiếp sợ nhìn Lôi Cương, khuôn mặt kích động ửng hồng như một trái táo, nhìn vô cùng khả ái.

"Ngươi…Ngươi….Ngươi là người sao?" Trận U Tuyết nhìn chằm chằm Lôi Cương, lắp bắp hồi lâu, cuối cùng thốt ra mấy chữ này, khiến hắn thiếu chút nữa ngã lăn ra đất. T.r.u.y.ệ.n.Y.Y.c.o.m

Thấy Lôi Cương cứng đờ người ra, Trận U Tuyết bỗng nhiên nghĩ tới cách dùng từ của mình, xấu hổ cùng hối hận. Nàng đi tới trước mặt Lôi Cương, kiễng chân lên, đôi mắt đẹp nhìn thẳng vào mắt hắn, hơi áy náy, nói: "Ta…Ta quá kinh ngạc, xin lỗi ngươi."

Thấy nét mặt khả ái không chút tì vết của Trận U Tuyết, Lôi Cương bỗng nhiên cảm thấy ấm áp, ngẩng đầu, nhẹ nhàng vuốt mái tóc đen tuyền của nàng, nói: "Không sao."

Cảm nhận được sự dịu dàng của Lôi Cương, thân thể mềm mại của Trận U Tuyết khẽ run, khuôn mặt ửng đỏ, nàng trừng mắt nhìn hắn, lắp bắp nói: "Ngươi…Ngươi sờ tóc ta làm chi?"

Lôi Cương ngượng nghịu, xấu hổ cười, tức thì hỏi: "Trận U Tuyết, ngươi biết cách kết hợp các trận pháp chứ?"

Nói đến trận pháp, ánh mắt Trận U Tuyết sáng lên, vẻ ửng hồng trên má từ từ biến mất, nàng nói: "Đương nhiên, ta có thể mạnh hơn ngươi a. Ta sẽ đem toàn bộ Huyễn trận ngũ hành kết hợp lại thành một Huyễn trận. Uy lực của Huyễn trận này ngươi đã từng thử qua a."

Lôi Cương nghe nàng nói, thất kinh, toàn bộ Huyễn trận ngũ hành kết hợp lại? Hắn từng thử qua? Bỗng nhiên hắn nhớ tới Huyễn trận lần trước Trận U Tuyết đi cùng Bát sư huynh tới, liền kinh ngạc nhìn nàng. Chần chừ một lát, Lôi Cương có chút không tin, nói: "Ngươi nói….Ngươi có thể đem toàn bộ Huyễn trận ngũ hành kết hợp lại?"

"Đương nhiên." Trận U Tuyết thừa nhận nói. Thấy hắn có vẻ không tin, cái miệng nhỏ nhắn của nàng nhẩm một quyết, vung tay lên, gần hai trăm khối tiên thạch cùng lúc bay lượn trong không trung, cuối cùng lấy Lôi Cương làm trung tâm, tạo ra một trận pháp phức tạp. Lôi Cương chỉ cảm thấy trước mắt biến đổi, nhìn bốn phía xung quanh, hắn phát hiện mọi thứ đều như thật, một luồng ánh sáng năm màu nhàn nhạt toả ra trong không trung. Nếu như không phải bởi vì không thấy Trận U Tuyết, Lôi Cương còn tưởng rằng mình vẫn đang ở hiện thực.

Đột nhiên, không gian vang lên tiếng chấn động. Lôi Cương nghe được một âm thanh vỡ vụn rất nhỏ. Trận U Tuyết dần xuất hiện, tươi cười nhìn hắn, nói: "Huyễn trận ngũ hành này gần như giống với hiện thực, hơn nữa khả năng phòng ngự rất mạnh. Với thực lực của ngươi rất khó để ra khỏi Huyễn trận ngũ hành của ta, cho dù ngươi có phá vỡ được một tầng thì vẫn còn bốn tầng canh giữ ngươi."

Ánh mắt Lôi Cương trở nên nghiêm trọng, nhìn chăm chú vào Trận U Tuyết, hắn nói mà không tin tưởng lắm: "Ngươi….Lẽ nào đã lĩnh ngộ áo nghĩa thuộc tính của cả năm hành?"

Trận U Tuyết mỉm cười, nói: "Không có, ta chỉ là có thể cảm nhận được linh khí ngũ hành, thế nhưng không thể vận dụng."

Lôi Cương chấn động, không khỏi cười rộ lên, núi cao còn có núi cao hơn, không ngờ rằng, nữ tử thuần khiết như vậy lại đáng sợ đến thế. Cảm nhận được linh khí ngũ hành, nói cách khác, Trận U Tuyết là thân thể ngũ hành? Làm sao có thể?

"Ngươi đừng đoán mò, sư tôn nói ta không phải là thân thể ngũ hành, bởi vì có chút nguyên nhân, nên ta mới có thể cảm nhận được a." Trận U Tuyết thấy vẻ mặt khiếp sợ của Lôi Cương, đoán được suy nghĩ của hắn, nàng không khỏi bật cười nói.

Lôi Cương nhìn chằm chằm Trận U Tuyết. Tuy rằng nàng nói như thế nhưng hắn lại nghĩ, chỉ một chút nguyên nhân là có thể cảm nhận được linh khí ngũ hành sao? Nếu quả thật là như vậy, e rằng cường giả ngũ hành và giới tu luyện đều đầy đường a.

Bình Luận (0)
Comment