Lôi Cương choáng váng, nhìn về phía chín người gây ra dị biến trong không trung, là Cửu Tinh Lôi trân? Lôi Cương trầm ngâm. Sáu đó, hắn cau mày lại nhìn về phía không trung giống như trăm sông đổ về một biển, mây đen tụ tập phía bầu trời. Hắn không hề do dư, mặc dù cửu tinh lôi trận này không biết là vật gì, nhưng lại khiến cho Minh Ngộ Tử này xuất ra, thì chắc chắn có thể tạo ra đe dọa với mình. Nhoáng một cái, Lôi Cương vọt tới chỗ Minh Ngộ Tử.
Khi Lôi Cương đang di chuyển, mây đen trong bầu trời như thể cảm thụ được sát khí của hắn, tiếng sấm liên tục vang lên, lôi quang lập lòe, một đạo lôi điện từ trên trời giáng xuống. Đạo lôi điện đó to chừng một trượng, hình dáng to lớn giống như Lôi Long, tấn công về phía Lôi Cương.
Lôi điện này cực kỳ kỳ lạ, như thể Lôi Cương chỉ có ở một phạm vi nào đó, cho dù hắn di chuyển nhanh thì trong nháy mắt lôi điện vẫn bắn trúng hắn. Nhưng điều làm cho hắn ngạc nhiên chính là, lôi điện này không chỉ không thể làm hắn bị thương, mà ngược lại còn làm cho hắn có cảm giác thư thái. Lôi điện này nhập vào trong người Lôi Cương, nhưng trong nháy mắt lại bị hút vào trong cung nê hoàn, điều này khiến cho hắn cau mày lại. Lúc này, Lôi Cương vẫn không rõ sau khi Hủy Diệt Lôi Linh hấp thụ đủ lực Lôi hệ thì sẽ như thế nào. Cho dù đúng như Hủy Diệt Lôi Linh nói là khiến cho hạt chậu đại viên mãn, nhưng có lẽ sự đe dọa sẽ càng lớn hơn. Lôi Cương không nắm được việc kiểm soát Hủy Diệt Lôi Linh thì sẽ không có một ít cơ hội nào cả.
Ngay lập tức, Lôi Cương gọi cốt giáp ra. Mặc dù lúc này, lôi điện còn chưa ảnh hưởng đến hắn, nhưng cũng không có nghĩa là sau này vẫn thế. Cơ thể Lôi Cương nhanh chóng di chuyển, mấy đạo lội điện bắn tới chỗ hắn. Lúc hắn và một trưởng lão ở phía trước cách nhau mười thước, thì nắm tay to lớn của hắn nhanh như tia chớp đánh về chỗ tên kia. Quyền kình mạnh mẽ cuộn trào mãnh liệt, gào thét, đánh về phía trưởng lão kia. Đang nhắm mắt, miệng đang lẩm bẩm, vị trưởng lão cảm thụ được mối nguy bỏ mạng, đột ngột mở choàng hai mắt. Nhưng lão còn chưa kịp phản ứng, thì trong nháy mắt, đã bị quyền kình nghiền nát.
Minh Ngộ Tử hoảng hốt, cao giọng quát:
- Cửu tinh Lôi Long, xuất hiện!!
Theo tiếng quát của Minh Ngộ Tử, trong nháy mắt mây đen trong bầu trời ẩn chứa lôi điện trở nên điên cuồng. Một lôi điện đánh về phía tám người Minh Ngộ Tử, trong nhất thời, mấy người Minh Ngộ Tử bị lôi điện chi chít bắn phá. Những lôi điện này ẩn chưa khí tức hủy diệt mạnh mẽ, khiến Lôi Cương vô cùng kiêng sợ, hắn không dám đến gần trong chốc lát mà lùi lại phía sau mấy chục thước. Lôi Cương nhìn tám người Minh Ngộ Tử chằm chằm, sắc mặt hắn cau lại.
Sắc mặt Thiên Uy ở phía trước hoang mang. Y nhìn đám người Minh Ngộ Tử, lầm bẩm nói:
- Đáng chết, cửu tinh lôi trận bị hủy diệt một người. Trận pháp này còn có thể phát huy được sức mạnh vốn có sao?
Khi lôi điện khắp bầu trời điên cuồng bắn phá tám người Minh Ngộ Tử, mấy nghìn lôi điện bắn vào tám người, khiến cho Đồng Chiến cực kỳ khiếp sợ. Hiện tượng như vậy khiến cho kẻ khác nghĩ tới độ kiếp, mà lôi điện lúc này so với độ kiếp lúc trước còn mạnh hơn vài phần. Những người tu luyện cương quân, đạo quân, sau đó sẽ không có độ kiếp, nhưng độ kiếp vẫn khiến mỗi một người tu luyện bọn họ sợ hãi.
Lôi Cương nhìn chằm chằm tám người bị lôi điện vây quanh. Nhưng lôi điện này dĩ nhiên là bắn vào tám người bọn họ, mà mỗi một đạo lôi điện tấn công vào bọn họ, Lôi Cương lại cảm thụ được khí tức tăng vọt lên trong nháy mắt.
- Đây là đạo pháp gì?
Lôi Cương cau mày nói. Lúc này, khí tức tám người Minh Ngộ Tử điên cuồng tăng vọt lên gấp mười lần, toàn thân tụ tập đầy lội điện, lại như thể có long ảnh hiện ra. Lôi Cương đột nhiên nghĩ đến lúc trước Minh Ngộ Tử quát, là cửu tinh lôi long?
- Ngao…
Một tiếng long ngâm bỗng nhiên lấn áp tiếng sấm cuồn cuộn trong trời đất. Toàn thân Minh Ngộ Tử đầy sấm sét chợt phóng lên trời, thân thể lão cũng nhập vào trong lôi điện, hóa thành một Lôi Long. Lôi Long này không giống như lúc trước Minh Ngộ Tử gọi ra, mà hai mắt nó dũng mãnh nhìn Lôi Cương chằm chằm, từ trong mắt nó dĩ nhiên có thể nhìn ra vẻ tức giận và sát khí nồng đậm khiến cho người ta có một ảo giác rằng, đây là thần thú Lôi hệ thực sự.
- Ngao…!!
- Ngao…!!
Một tiếng long ngâm lại vang lên, bảy vị trưởng lão còn lại cũng nhảy lên bầu trời, hai mắt nhìn chằm chằm vào Lôi Cương, tất cả tám lôi long. Điều này khiến cho Đồng Chiến chết lặng, ánh mắt lộ ra vẻ kinh hãi. Tiếng sấm trong bầu trời vẫn liên tục không ngừng, từng tia chớp từ mây đen vẫn đánh xuống tám Lôi Long như trước. Theo từng lần lôi điện đánh vào, hình dáng của tám Lôi Long này lại càng lớn hơn.
Lúc này, Lôi Cương cũng khiếp sợ không hề kém so với Đồng Chiến, tám Lôi Long này giống như vật sống, nhưng lại càng lớn thêm khiến cho hắn không thể tin được. Khí tức của tám Lôi Long này khiến cho Lôi Cương có dự cảm không lành, đây là đạo pháp gì? Thế gian vẫn còn có đạo pháp mạnh mẽ mượn lực Lôi hệ trong trời đất nhập vào mình như vậy, lấy thân hóa thành long sao? Không đợi cho Lôi Cương kịp phản ứng, tám thần long cũng rít lên lao về phía hắn. Từng lôi cầu cỡ cái bàn ẩn chứa khí tức mạnh mẽ từ trong miệng tám Lôi Long phun về phía Lôi Cương.
Lôi Cương chỉ cảm thấy da đầu tê dại, hắn khẽ quát một tiếng, lớp bàn thạch liền bao phủ toàn thân hắn. Ánh mắt hắn lóe lên, đánh ra tám quyền, tám đạo quyền kình quay đầu về phía lôi cầu tấn công. Lúc này, tám con Lôi Long đã bám theo lôi cầu, con lớn nhất gầm lên một tiếng, rồi phun ra một lôi cầu lớn hơn. Bảy con Lôi Long còn lại cũng theo đó mà phun ra lôi cầu. Tám đạo quyền kình đánh tan lôi cầu. Nhưng tám lôi cầu mạnh mẽ hơn lại tới gần, khiến Lôi Cương phải rút lui.
Tám con long công kích khiến cho Lôi Cương không ngừng rút lui, hắn gần như rơi vào trong tuyệt vọng.
- Được, lực Lôi hệ nồng nặc, tiểu tử, với lực Lôi hệ này, sức mạnh của ngươi sẽ càng mạnh hơn.
Trong đầu Lôi Cương lại vang lên tiếng của Hủy Diệt Lôi Linh, nhưng lúc này, hắn cũng không thèm đếm xỉa. Lôi cầu này khiến cho hắn có cảm giác nguy hiểm, hắn sẽ không ngu ngốc mà chống lại lôi cầu lúc này, e rằng lúc đó, cơ thể hắn sẽ tê liệt trong nháy mắt. Trong nháy mắt mà tám con long lao tới, thì hắn thục sự đối mặt với chúng thì chỉ có rơi vào bước đường cùng. Đối với Hủy Diệt Lôi Linh, trong lòng Lôi Cương có chút nổi giận. Lúc này, hắn cho rằng Hủy Diệt Lôi Linh chắc chắn không có ý tốt.
Lôi Cương lấy ra thanh kiếm tiên, nếu không thể ngăn được, hắn chỉ có thể tấn công để chống lại. Chợt trong đầu hắn hiện lên một chiêu, một chiêu không sử dụng đã lâu, là tử hồn thí thần trảm! Lúc trước khi có được tử hồn thí thần trảm ở phái Kiếm Đỉnh, Lôi Cương rõ ràng còn nhớ, tử hồn thí thần trảm là cương kỹ không có phẩm cấp, mà chỉ có một thức.
Khi lôi cầu phóng tới còn cách mười trượng, hai mắt Lôi Cương đột nhiên phát ra ánh sáng. Ánh sáng trong mắt hắn nhanh như chớp quét xuống, hắn khẽ gầm gừ:
- Trảm!!
Trong đầu hắn nhớ lại chiêu thức tử hồn thí thần trảm, kiếm tiên trong tay hắn nhanh như chớp chém ra một kiếm.
- Ngao…!
Một tiếng long ngâm vang tới chín tầng mây, một kiếm của Lôi Cương chém ra hình thành một đầu Lôi Long khổng lồ. Đầu Lôi Long này vừa xuất hiện, thì miệng của nó mở rộng hướng về phía tám lôi cầu để nuốt. Đầu Lôi Long thôn phệ Tám lôi cầu, nhưng không có bất cứ chấn động nào, trái lại nó còn lớn vọt lên. Vốn đầu của Lôi Long chỉ có cỡ trăm trượng, vậy mà đã tăng vọt lên gấp đôi trong nháy mắt. Khi tám lôi cầu tấn công Lôi Long, sắp chạm tới vào nó, thì một kích tử hồn thí thần trảm của Lôi Cương biến thành Lôi Long, bộc phát trong nháy mắt.
- Rầm, ầm…!
Một sóng chấn động kinh khủng khuếch tán ra bốn phương tám hướng, phá hủy toàn bộ mặt đất của thành Phụng Thiên trong nháy mắt. Mặt đất cuộn lên thành những con sóng đất. Những sóng chấn động này khiến cho Lôi Cương phải lùi lại vài trăm thước. Ở bốn con lôi long ở giữa trực tiếp bị nghiền nát, còn bốn con ở hai bên thì nổ tung . Nhưng vẫn chưa biến mất hẳn, mà có bốn bóng người bay ra từ đó. Lúc đó lôi long mới biến mất. Mây đen trong bầu trời cũng ngừng hết lại, có dấu hiệu tan đi.
Thiên Uy đứng ở chỗ xa, sau khi chống lại sóng chấn động này sắc mặt y trắng bệch. Thấy bốn người Minh Ngộ Tử bay ngược ra, sắc mặt hoảng hốt, cửu tinh lôi trân cũng không còn cách nào để giết hắn sao? Hơn nữa, một chiêu lúc trước của hắn là…cũng ẩn chứa lực Lôi hệ kinh khủng như vậy sao? Minh Ngộ Tử ầm ầm rơi xuống đất, ba người còn lại cũng rơi xuống cách chỗ lão không xa. Sắc mặt bọn họ đều trắng bệch, máu chảy khắp người. Tu vi của Minh Ngộ Tử là cao nhất trong số chín người, sau khi bị thương nặng, lão từ từ ngồi dậy nhìn ba vị sư đệ, thì phát hiện ra không thấy ba vị lão giả còn lại đâu cả. Sắc mặt lão không những trở nên dữ tợn, mà lão còn không cảm thụ được khí tức của ba lão giả còn lại. Nhớ lại cái đầu đại long lúc trước, sắc mặt của Minh Ngộ Tử trở nên vô cùng dữ tợn.
"Tám sư đệ của mình, thì năm người đều chết trong cuộc chiến này sao? Điều này làm sao mình có thể nói với sư tôn?" Minh Ngộ Tử đột nhiên nhớ lại một kích của Lôi Cương lúc trước, toàn thân lão như bị sét đánh, đứng im tại chỗ.
Trong lòng Lôi Cương không còn mảy may khiếp sợ Thiên Uy. Sau khi hắn học được tử hồn thí thần trảm căn bản là nó chưa từng phát huy tác dụng, nhưng lúc này dùng một chút, Lôi Cương chỉ là muốn lấy lôi công lôi, chứ không nghĩ tới uy lực của nó lại mạnh mẽ như vậy. Hắn hít một hơi thật sâu, chợt hiểu rằng, lúc trước mình đã quá xem thường Tử Hồn Thì Thần Trảm, hắn hơi cười ngượng. Lôi Cương dự định sau đó sẽ giành thời gian để nghiên cứu Tử Hồn Thí Thần Trảm. Còn lúc này, hắn cười nhạt, bước chân phải về phía trước một bước, biến mất trong nháy mắt, rồi lại đã xuất hiện trước mặt khoảng Thiên Uy mười trượng.
- Vực chủ, bây giờ, có thể cho Cương mỗ một sự công bằng hay không? Phái Ma Cương của ta đã đắc tội Phụng Thiên của ngươi sao? Làm cho ngươi muốn diệt phái Ma Cương ta.
Lôi Cương lạnh lùng nhìn Thiên Uy chằm chằm, nói.
Sắc mặt Thiên Uy tái nhợt, nhưng vẻ cuồng ngạo trên khuôn mặt vẫn không hề giảm như thể chẳng hề lo lắng đến tính mệnh mình sẽ rơi vào tay Lôi Cương. Nhưng điều này lại khiến cho Lôi Cương trầm ngâm, lẽ nào, hôm nay Thiên Uy còn có thể tiến thoái sao?
- Nói gì? Phụng Thiên ta muốn thôn tính phái Ma Cương của ngươi mà lại phải khai báo sao? Hơn nữa, ngươi có tư cách đến chất vấn ta sao?
Thiên Uy lạnh nhạt nói. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyenGG
- Muốn chết!
-
Lôi Cương lạnh lùng quát, một quyền từ tay phải hắn hướng về phía Thiên Uy.
Thiên Uy không hề né tránh, mà nhìn chằm chằm vào Lôi Cương, khóe miệng hiện lên vẻ coi thường.
- Được rồi!
Một âm thanh tang thương đột nhiên vang lên từ trong hư không. Trong nháy mắt, sắc mặt Lôi Cương đại biến, quyền kình của hắn cũng bị một lực kinh khủng đánh tan, hắn kêu lên một tiếng đau đớn. Khi cơ thể bay ngược ra đến một ki-lô-mét, thì hắn cũng mãnh mẽ ổn định trên không trung.
Trên bầu trời chợt hiện ra một vòng xoáy, một bàn tay khổng lồ từ vòng xoáy trong không trung chìa ra, chộp tới chỗ Lôi Cương. Sắc mặt Lôi Cương vừa mới ổn định thì lại đại biến, khi bàn tay to chộp tới, thì cốt giáp của hắn cũng có dấu hiệu tan vỡ. Đây là điều mà sau khi đột phá ngũ hành thể tu chưa từng xảy ra.
- Dư nghiệt Thể tu?
Trên không trung lại vang lên một tiếng tang thương. Trong giọng nói ẩn chứa sự kinh ngạc.
- Đừng giết hắn!
Thiên Uy nhìn bàn tay khổng lồ, cao giọng quát, sau đó nhìn về phía Lôi Cương, nói:
- Cương Ma, lần này sẽ không giết ngươi, hi vọng chúng ta vẫn còn có cơ hội tái kiến, khi đó ta sẽ cho ngươi sự ngạc nhiên.
Sau đó y nhìn về phía không trung, cao giọng quát:
- Hãy mang bọn hắn theo!
Thiên Uy nhìn Kỳ Minh.
Bàn tay khổng lồ bao phủ vạn thước xung quanh. Khi nó dần biến mất, thì tất cả bốn người Minh Ngộ Tử, Thiên Uy, Thiên Linh, Kỳ Minh, Sinh Vân cũng biến mất.
Sắc mặt Lôi Cương tái nhợt, đứng ở trên không trung nhìn bàn tay khổng lồ từ từ biến mất, vòng xoáy trên không trung cũng trở về vẻ yên lặng. Trong lòng Lôi Cương vô cùng khiếp sợ, tu vi của người này là gì? Bỗng nhiên, Lôi Cương lại biến sắc, âm thanh tang thương kia lại vang lên:
- Thể tu dư nghiệt!
Trong nháy máy, lời Thái Huyền khi xưa vang lên trong đầu Lôi Cương, chưa đến thể tu ngũ hành thứ tư, không nên để lộ. Mình tu luyện thể tu ngũ hành, mà lúc này…chẳng nhẽ lại để lộ sao?