Thể Tôn

Chương 539

Sau khi cặn kẽ hỏi thăm một phen, Lôi Cương chau mày, trầm tư hồi lâu, mình ở Khí Tháp tầng năm cũng không có đắc tội người nào a? Lôi Cương cũng không phải là sợ chín thế lực lớn đối với hắn có gì bất chính, mà là hắn căn bản không có trêu chọc người nào, vì sao phải tìm kiếm hắn? Chẳng lẽ là ba người kia? Lôi Cương trầm ngâm chốc lát, ánh mắt hóa thành lưỡi dao sắc bén bàn nhìn chằm chằm Hậu Thiên nói:

- Ba người lúc trước đuổi theo ngươi là người phương nào? Chẳng lẽ là bọn họ?

- Ngươi nói Hỏa Tử Lâm của Hỏa Kỳ Sơn? Không thể nào, tu vi của Hỏa Tử Lâm kia ở Hỏa Kỳ Sơn chỉ có thể tính là một nửa trưởng lão mà thôi, ở Hỏa Kỳ Sơn chỉ cần tu vi đạt tới Đạo Thánh liền trở thành trưởng lão thế nên Hỏa Tử Lâm kia mặc dù là trưởng lão, nhưng cũng không có thực quyền. Như thế làm sao có thể khiến cho chín thế lực lớn đồng thời tìm kiếm ngươi chứ?

Hậu Thiên cảm nhận được ánh mắt của Lôi Cương, trong lòng run lên, vội vàng giải thích.

- Ngươi nghe thấy tin đó ở đâu?

Lôi Cương gật đầu một cái, hỏi.

Hậu Thiên lấy ra một viên tinh thạch, đưa cho Lôi Cương. Lôi Cương nhận lấy, thần thức dò vào trong đó, hiện một hình ảnh chỉ có phần đầu giống hệt hắn cùng với mấy câu nói.

- Tìm được người này, tưởng thưởng Thượng Phẩm Tiên Thạch mười vạn, vĩnh cửu ở Hỏa Vũ Sơn.

- Tìm được người này, tưởng thưởng Thượng Phẩm Tiên Thạch mười vạn, vĩnh cửu ở Hỏa Lôi Sơn .

.................................................. ...........

Chín thế lực lớn toàn bộ đều ra giải thưởng giống hệt nhau, điều này ở Khí Tháp tầng năm chưa hề có qua tiền lệ, điều này không khỏi khiến Lôi Cương phải suy tính cẩn thận, người này rõ ràng chính là hắn không sai nhưng rốt cuộc là ai đang tìm hắn? Lôi Cương suy đoán, người tìm kiếm hắn thân phận tất nhiên bất phàm, có thể khiến cho chín thế lực lớn đồng thời xuất thủ, Lôi Cương vắt nát óc cũng không nghĩ ra ai có khả năng lớn như vậy. Hơn nữa, hắn ở Khí Tháp tầng năm căn bản cũng không có đắc tội với người nào cả cơ mà. Giải thưởng không thể giải thích được này khiến đầu óc Lôi Cương hoàn toàn mụ mẫm. Nguồn truyện: TruyenGG

- Thôi, không cần biết là ai đang tìm kiếm ta, khi nào hắn tìm tới cửa, nếu là địch nhân thì ta cũng không ngại giết chết hắn. Đi thôi, chúng ta đi Hỏa Phần Chi Địa trước.

Lôi Cương lẩm bẩm nói, nửa câu sau thì là nói với Hậu Thiên.

Hậu Thiên nghe được lời của Lôi Cương, sắc mặt thoáng run, đối mặt với việc chín thế lực lớn treo giải thưởng, người này lại vẫn có thể giữ vững được sự trấn định như thế? Chẳng lẽ hắn có nắm chắc có thể đối mặt được với công kích của chín thế lực lớn? Mặc dù Hậu Thiên lúc này muốn chạy trốn khỏi Lôi Cương, trước khi làm rõ lí do tại sao chín thế lực lớn muốn tìm kiếm Lôi Cương thì hắn không muốn có bất kì dính líu gì đến Lôi Cương cả, Lôi Cương không sợ, hắn sợ, hắn mặc dù đã đạt tới Đạo Thánh hoàng cấp, nhưng đối mặt với chín thế lực lớn thì cũng giống như một con con kiến hôi mà thôi. Nhưng lúc này, nhưng cũng không phải Hậu Thiên có thể tự mình quyết định được, trực tiếp bị Lôi Cương kéo bay đi theo hướng Hỏa Phần Chi Địa.

Hỏa Phần Chi Địa, nơi này là một mảnh hoang vu đất, theo lời đồn đãi, ở vô số năm trước nơi này vốn là một khu rừng rậm rạp, nhưng sau một cuộc đại hỏa hoạn đem nơi đây đốt cháy thì ở đây không còn lấy một ngọn cỏ, hơn nữa trên mặt đất xuất hiện những cái khe không ngừng có liệt hỏa toát ra, nơi đây hành hỏa Tiên Thú tụ tập nhiều không đếm xuể, thông thường mà nói, Tiên Thú càng cao cấp thì sẽ sinh sống ở những nơi càng sâu trong Hỏa Phần Chi Địa, sẽ không dễ dàng ra ngoài đi lại, thế nên tiên thú cấp thấp ở bên ngoài đã trở thành đối tượng cho đệ tử của Khí Tháp tầng năm săn giết.

Mặc dù trước đây không lâu Thượng Phẩm Tiên Thú cấp tám Hỏa Hùng ra vào bên ngoài Hỏa Phần Chi Địa, nhưng sau khi bị cao thủ của Hỏa Lôi Sơn cùng Hỏa Kỳ Sơn tiêu diệt thì Hỏa Phần Chi Địa lại trở thành thiên đường của đệ tử ở Khí Tháp tầng năm, Tiên Thú cấp thấp bình thường ẩn nặc trong lòng đất, hơn nữa công kích của chúng thì những đệ tử bình thường đều có thể chịu đựng được, cho nên thợ săn nhiều không đếm xuể.

Khi Lôi Cương cùng Hậu Thiên tới Hỏa Phần chi địa thì thấy gần trăm đệ tử cũng đang tiến vào nơi đó, do biết rằng chín thế lực lớn đang lấy hắn làm giải thưởng nên Lôi Cương hơi biến đổi dung mạo một chút rồi mới tiến vào Hỏa Phần Chi Địa

Lôi Cương nhìn lửa đỏ hừng hực dưới mặt đất, cả vùng đất bằng phẳng cuồn cuộn hơi lửa bốc lên nóng cả mặt mày, điều này khiến Lôi Cương không khỏi nhớ tới không gian Chân Hỏa, chần chờ chốc lát Lôi Cương thầm nghĩ không biết có nên thả đàn kiến lửa ra không, bọn chúng ở trong giới chỉ trữ vật đã lâu, không có linh khí, sợ rằng đã yếu đi nhiều, lần này Lôi Cương tới Hỏa Phần Chi Địa đích mục đích chủ yếu là để cho bầy kiến lửa và hỏa giao tu luyện, muốn trong bầy tiến hóa ra một con làm vương, điều này cần cắn nuốt một lượng tiên thú thú đan cường đại cực kì lớn, Lôi Cương hiểu rõ nếu làm được điều đó thì bầy kiến lửa cùng hỏa giao sẽ trở thành một trợ lực cực kì lớn của hắn, chỉ tiếc rằng trên người phân thân chỉ có một nửa số, không đủ để hoành hành ở khí tháp tầng năm này.

Nghĩ đến đây, Lôi Cương tăng nhanh độ hướng đến mật khu trong Hỏa Phần Chi Địa, tốc độ nhanh như điện xẹt, xé không gian mà bay đi, khiến cho đám đệ tử Khí tông đang khổ chiến rối rít ngẩng dầu tra xét nhưng chỉ thấy một đạo trường hồng bay vào sâu vên trong, khiến bọn họ trong lòng cực kì rúng động, đồng thời vô cùng sùng bái người vừa bay vào trong mật khu của Hỏa Phần chi địa, ngoại trừ cường giả trên bậc địa thánh địa cấp ra thì cũng sẽ chẳng ai có được can đảm đó cả. Mặc dù tiên thú bên ngoài đều là tiên thú cấp thấp nhưng khó tránh khỏi sẽ gặp những con cỡ như Hỏa Hùng từ bên trong chạy ra ngoài, dù sao phi hành trên không trung rất dễ bị tiên thú chú ý.

Hỏa Phần Chi Địa rất lớn, rốt cuộc có bao nhiêu tiên thú tụ tập ở chỗ này cũng không biết được, đếm không hết, điều này khiến vô số cao thủ thấy mà sinh thán, không cách nào dọ thám ra được, qua nhiều năm như vậy, số đệ tử chết ở Hỏa Phần Chi Địa cũng không phải là số ít, nhưng người có thể thành công tiến vào sâu bên trong Hỏa Phần Chi Địa thì từ trước tới nay không quá ba người.

Tương truyền, sâu bên trong Hỏa Phần Chi Địa có thần thú tồn tại, điều này khiến cường giả Đạo Thánh thiên giai không dám mạo muội.

Thấy đã gần tới thâm khu của Hỏa Phần Chi Địa mà Lôi Cương không hề có ý dừng lại, trong lòng Hậu Thiên cơ hồ run rẩy lên, nắm chặt tay Lôi Cương, cao giọng nói:

- Tiền bối, nơi đây đã đã là trung bộ trong Hỏa Phần Chi Địa rồi, nếu như còn tiếp tục đi tới, sợ là chúng ta sẽ trở thành mục tiêu cho tiên thú, đến lúc đó Tiên Thú phía dưới cũng sẽ vây công chúng ta.

Lôi Cương chậm rãi ngừng lại, ngắm nhìn bốn phía nói:

- Nơi này là trung bộ của Hỏa Phần Chi Địa?

Lôi Cương trong lòng vẫn nghĩ đến làm thế nào đem một con trong bầy kiến lửa tiến hóa thành kiến vương, cũng không có chú ý, lúc này nghe được lời của Hậu Thiên, Lôi Cương mới tỉnh ngộ lại, liếc nhìn phía dưới, cảm nhận được vài cỗ khí tức không nhỏ, Lôi Cương rất là kinh ngạc, Tiên Thú phía dưới đại đa số là trên cấp tám cả, ngay cả cấp tám thượng phẩm cũng có nữa, bất quá, khí tức mà chúng phát ra còn mạnh hơn so với cường giả Đạo Thánh hoàng cấp, ngẫm nghĩ một phen, Lôi Cương nhận định, Tiên Thú nơi đây cấp bậc không hề đồng nhất với bên ngoài, dù sao thì độ dày của linh khi nơi đây cũng quá lớn đi, Lôi Cương mơ hồ cảm giác được linh khí thuộc tính hỏa này là từ lòng đất tản ra.

- Là thời điểm để cho kiến lửa và hỏa giao đi ra rồi.

Lôi Cương thầm nghĩ, lúc này, giới chỉ trữ vật trên tay phải phất lên. Trong không gian đột ngột vang lên tiếng "Ông ông" vang dội phía chân trời, từng đạo long ảnh khổng lồ bay ra.

- Graoooo graooooo ................

Hỏa Giao vừa ra khỏi giới chỉ trữ vật thì liền rối rít kêu lên, trong khoảng thời gian ngắn, thiên địa chấn động, tựa như vạn cổ trỗi lên, những năm gần đây, ở trong giới chỉ trữ vật có thể nói khiến bọn chúng sắp điên luôn rồi, một không có linh khí, không gian lại không lớn, cơ hồ không thể nhúc nhích, lúc này vừa ra, bọn chúng kích động không thôi, đặc biệt là cảm nhận được linh khí thuộc tính hỏa nồng đậm ở đây khiến bọn chúng mừng rỡ như điên, điên cuồng hấp thu linh khí trong không gian.

Trong khoảng thời gian ngắn, linh khí thuộc tính hỏa trong không gian nhanh chóng giảm bớt, Hậu Thiên ở bên cạnh Lôi Cương cả người run rẩy, khuôn mặt tái nhợt, mồ hồi toát ra đầm đìa, hoảng sợ nhìn đám kiến lửa và hỏa giao khổng lồ đang tán xuất ra khí tức vô cùng kinh khủng kia.

Lôi Cương thần niệm vừa động, hạ lệnh cho kiến lửa và hỏa giao hướng vào bên trong thâm khu của Hỏa Phần chi địa bay đi.

Lúc này, đám tiên thú khổng lồ dưới mặt đất lũ lượt bò ra nhìn bầy tiên thú chi chít che kín bầu trời, cất tiếng gào rền rĩ mà kinh hãi, nhìn đám tiên thú ngoại lai này xong có không ít Tiên Thú trực tiếp chui luôn vào lòng đất.

Nhìn hết thảy những điều đó, khuôn mặt Lôi Cương hiện lên nụ cười, ánh mắt tựa như lưỡi dao sắc bén nhìn về phía trước, khóe miệng nhếch lên một nụ cười lạnh lùng, lẩm bẩm nói:

- Hỏa Phần Chi Địa, nơi này sẽ trở thành xuất phát điểm cho thực lực chân chính của Lôi Cương ta.

Lôi Cương ra lệnh một tiếng, kiến lửa cùng hỏa giao liền cùng đám tiên thú dưới mặt đất triển khai giao tranh kịch liệt.

Hậu Thiên mắt thấy hết thảy, ngây ngây ngốc ngốc nhìn về phía Lôi Cương, lẩm bẩm nói:

- Tiền ............. Tiền bối, đây là ..........

Hậu Thiên lúc này hiểu, ý tưởng của hắn lúc trước trẻ con cỡ nào, còn sợ gì nữa chứ? Có mấy chục vạn Tiên Thú còn sợ gì? Hậu Thiên cả người run rẩy, sắc mặt cung kính đứng ở bên cạnh Lôi Cương. Mắt nhìn phía trước, nội tâm hắn có chút khổ sở, không nghĩ tới việc hắn giá họa ban đầu, làm cuộc sống của hắn lại phát sinh biến hóa như thế này, nhìn Lôi Cương, Hậu Thiên nội tâm cơ hồ muốn nhận hắn làm chủ, có chủ nhân như vậy, chính là vinh hạnh của Hậu Thiên.

Bên ngoài Hỏa Phần Chi Địa, những đệ tử Khí tông vẫn đang khổ sở chiến đấu cùng với đám tiên thúc cấp thấp nghe được tiếng hống truyền ra từ trong thâm khu thì ai nấy sắc mặt hoảng hốt, phần lớn đệ tử trực tiếp nhặt lấy Tiên Thú, thoát khỏi nơi đây, dị tượng như thế trong thâm khu, chỉ sợ là bên trong Hỏa Phần Chi Địa sinh động loạn, nếu quả thật thực như thế sẽ có Tiên Thú cao cấp đi ra bên ngoài.

Trong khi đó ....

Bình Luận (0)
Comment