Thể Tôn

Chương 590

Lôi Cương lẩm bẩm nói. Hắn muốn mượn Hỗn Kim Chi Nguyên để sử dụng áo nghĩa hành kim đột phá kim long lực, đến lúc đó hắn có thể luyện chế phân thân hành kim. Lôi Cương đứng trên đỉnh núi nhìn phía trước, thở dài. Các cao thủ Vô Thượng giới cuối cùng đã lại bắt đầu truy sát hắn, có điều, thực lực của hắn hiện tại đâu cần thiết phải để mắt đến bọn họ nữa. Lôi Cương khẽ nhếch miệng cười nhạt. Chỉ cần luyện chế tốt phân thân hành mộc, hành thuỷ, hành kim, lúc đó hắn sẽ có thể tung hoành khắp Vô Thượng giới, sẽ có thể trả thù gấp bội lần mối thù oán của Thể tu với Vô Thượng giới. Có vậy, Lôi Cương mới báo đáp được ân nghĩa của sư tôn Thái Huyền. Hắn biết, con đường hắn cần phải đi không chỉ có Vô Thượng giới, mà còn có thánh giới Hồng Hoang, nơi Tiểu Giác đã đến trước. Nhưng quan trọng nhất hiện tại là hắn cần phải gia tăng tu vi của bản thân đã, luyện chế phân thân ngũ hành chỉ là bước đi đầu tiên mà thôi.

Lúc này, Lôi Cương kiên định bay về phía trước, thần thức hắn lan ra tìm kiếm Hỗn Kim Chi Nguyên.

Không gian Hỗn Kim Chi Nguyên và không gian Đại Địa Chi Nguyên, Chân Hoả Chi Nguyên đều giống nhau. Thần thức Lôi Cương lan ra, cảm nhận được từng tiên thú ẩn nấp trong không gian. Đột nhiên, hắn nảy ra một ý định. Trầm tư một lúc lâu, Lôi Cương nhếch miệng cười, rồi vung tay lên. Toàn bộ kiến lửa và hoả giao trong U giới bay ra, số lượng lên đến hơn mười vạn con, ngập kín cả không gian Hỗn Kim Chi Nguyên. Đám tiên thú hành kim trong không gian bất chợt cảm nhận được nhiều luồng khí tức như vậy đều rít gào lên.

Không gian Hỗn Kim Chi Nguyên vốn đang vắng vẻ nhất thời liên tục vang lên tiếng rít gào. Không ít tiên thú bay về đây.

Lôi Cương nhanh chóng ra lệnh cho hoả giao và đám kiến lửa tuỳ ý thanh toán hết đám tiên thú hành kim này. Hắn muốn nhìn cách bọn chúng nuốt lên thú hạch của tiên thú hành kim, liệu bọn chúng có thể hoá thành tiên thú hai hành hoả và kim hay không. Vừa nhận được mệnh lệnh của hắn, đám kiến lửa và hoả giao ào ào tấn công bốn phía xung quanh. Lôi Cương cũng nhanh chóng bám theo, quan sát mọi chuyện.

Số lượng tiên thú hành kim đủ lên đến cả trăm cái đầu. Trong không gian Hỗn Kim Chi Nguyên, dĩ nhiên tiên thú giao chiến sẽ chiếm được thế thượng phong hơn so với hoả giao và kiến lửa, chỉ có điều, số lượng của đám hoả giao và kiến lửa quá đông đã bù lại được phần nào. Trận chiến giữa đôi bên nhanh chóng kết thúc, tiên thú hành kim tấn công tuy mạnh nhưng bọn kiến lửa cũng vô cùng mạnh, đặc biệt cái mỏ nhọn sắc bén của bọn chúng, chỉ cần cắn một nhát đã phá được hàng phòng ngự của đám tiên thú hành kim này. Đám hoả giao rít gào trên không nhưng không có bất cứ hành động nào, đám kiến lửa bên dưới quá mức bá đạo khiến bọn chúng không còn đất diễn nữa.

Lôi Cương thấy thế, bèn ra lệnh cho đám hoả giao bay ra bốn phía, đến phía đối diện kiến lửa cùng chém giết tiên thú.

Thần thức bao vây một khoảng chu vi rộng nghìn dặm, hắn nhận ra xung quanh không có tiên thú nào mạnh cả. Nhân lúc tiên thú đang bị đám hoả giao và kiến lửa chém giết, Lôi Cương liền bay về phía trước đi tìm Hỗn Kim Chi Nguyên. Dù sao đã đi qua không gian Đại Địa Chi Nguyên và Chân Hoả Chi Nguyên, dĩ nhiên hắn hiểu rõ càng đến gần Hỗn Kim Chi Nguyên thì đám tiên thú càng mạnh. Sử dụng thần thức cảm nhận một lúc, Lôi Cương nhanh chóng bay về phía bắc.

Càng bay về phía bắc, Lôi Cương càng tin rằng tiên thú nơi đây mạnh hơn nơi trước. Ở nơi này có tiên thú hành kim cấp cửu giai. Lôi Cương càng bay nhanh, tiên thú hành kim ở đây càng rít gào, giận dữ, có nhiều con còn trực tiếp khiêu khích, tấn công hắn. Lôi Cương thoáng trầm ngâm, thú hạch của tiên thú cửu giai này cũng ẩn chứa linh khí thuộc tính kim nồng nặc. Hắn dự định sẽ thu lấy đám thú hạch của tiên thú hành kim, biết đâu ngày sau sẽ dùng đến. Lôi Cương liếc mắt nhìn về phía tiên thú hành kim đang khiêu khích mình, chậm rãi rơi xuống.

Tu vi của tiên thú cửu giai sánh ngang với cường giả cương thánh, đạo thánh, cũng không gây được chút uy hiếp nào với Lôi Cương. Hắn thu lấy thú hạch của tiên thú hành kim còn nhanh hơn cả bọn kiến lửa, đòn tấn công vừa mạnh vừa nhanh như chớp. Lôi Cương trực tiếp đoạt thẳng lấy thú hạch trên trán của tiên thú tấn công hắn.

Hắn càng bay về phía bắc, sức mạnh của hắn càng tăng lên rõ rệt. Không gian Hỗn Kim Chi Nguyên yên bình vô số năm giờ vì Lôi Cương mà dấy lên một trận gió tanh mưa máu. Bao nhiêu tiên thú không biết đã tu luyện bao nhiêu năm tháng mới đạt đến cấp thần giai đều bị hắn bóp chết ngay tức khắc.

Khi Lôi Cương đến bên ngoài kết giới của Hỗn Kim Chi Nguyên, thú hạch của tiên thú trong tay hắn dù không đến một nghìn cũng đạt đến tám trăm. Mấy ngày nay, sức mạnh của Lôi Cương tăng lên đáng kể, kinh nghiệm chiến đấu của hắn ngày càng phong phú. Tuy rằng hắn đã đạp lên xác đám tiên thú mà thăng tiến sức mạnh, nhưng không phải các cường giả đều luôn đạp lên xác kẻ khác mà bò lên đến đỉnh cao tu luyện sao? Mọi chuyện chỉ đơn giản là một quá trình ai cũng phải trải qua mà thôi. Lôi Cương đã không còn cảm xúc nữa, đối mặt với kẻ địch và những kẻ muốn giết hắn, hắn luôn lạnh lùng, luôn sẵn sàng ra tay giết chóc. Dần dần, nhờ trải qua rất nhiều cuộc chiến đẫm máu, Lôi Cương đã trở thành một cường giả, hiểu được cách nhìn của một cường giả.

Người lúc nào cũng chỉ biết xót thương cho kẻ khác sẽ mãi mãi trở thành đối tượng bị kẻ khác thương hại, vĩnh viễn không thể trở thành cường giả, mà chỉ có thể làm hòn đá kê chân cho kẻ khác mà thôi.

Lôi Cương nhìn kết giới trước mắt. Ngửi thấy mùi máu tanh nồng nặc phát ra khắp người, hắn khoan khoái. Bản thể và phân thân đều giống nhau, mỗi lần ngửi thấy mùi máu tanh đều có cảm giác dễ chịu. Lôi Cương vốn cũng không chú ý tới điểm này. Trong đầu hắn chỉ có một câu nói của một nữ tử nói với hắn mà thôi.

-Càng lên cao, càng chiếm được nhiều thứ, cường giả càng phải có được phong thái của cường giả.

Lôi Cương lẩm bẩm nói. Hít một hơi, hắn thoáng nhăn mày, nói:

-Nàng bây giờ thế nào rồi? Có lẽ ta đã không còn trong trí nhớ của nàng nữa rồi.

Lôi Cương cười nhạt, cũng hết sức buồn bã, thê lương. Chuyện khiến hắn suốt đời trằn trọc vốn không nhiều, trong lòng hắn chỉ có một Chỉ San, người yêu của hắn khi còn trẻ. Cho dù chuyện gì xảy ra, hắn vẫn luôn nhớ tới nàng.

Lúc này, song quyền của hắn vung lên, hai âm thanh như hổ gầm, long ngâm vang lên. Lôi Cương tấn công kết giới.

-Ừ?

Song quyền của Lôi Cương tấn công vào kết giới thiếu chút nữa bay thẳng vào trong. Kết giới này chẳng ngờ lại không hề ngăn cản hắn, khiến hai quyền dốc gần hết sức lực của hắn bị hụt mất. Lôi Cương không kịp đề phòng, bất thần tiến vào trong kết giới.

-Ầm!

-Rống…

Vừa vào đến kết giới, Loi Cương còn chưa kịp quan sát, một tiếng long ngâm đinh tai nhức óc vang lên. Hắn còn chưa kịp nhìn trước mặt, một luồng áp lực hết sức mạnh mẽ đã bổ tới trước mặt. Lôi Cương vội vã gọi ra cái lồng đá, nhìn thân rồng khổng lồ đang chậm rãi di chuyển trong khoảng không phía trước. Một con thần long màu vàng. Lôi Cương sửng sốt, sao lại có thể thế được? Thật không ngờ, hai quyền vừa rồi của hắn đã đánh thức con thần long đang ngủ say. Thần thức của Lôi Cương kiểm tra con thần long khổng lồ. Một lát sau, hắn nghiêm mặt, con thần long khổng lồ màu vàng này đã hoá thành thần thú, nhưng vẫn còn móng vuốt, chắc hẳn nó chưa gia nhập nhóm thần thú được bao lâu.

-Không biết con tiên thú này có thể mở ra truyền thừa huyết mạch hay không?

Lôi Cương thầm nghĩ. Đúng lúc này, con cự long màu vàng đã lơ lửng trên không. Nó giận dữ, nhìn chằm chằm Lôi Cương, rít gào một tiếng. Một luồng ánh sáng màu vàng từ trong miệng rồng phun ra, lao về phía Lôi Cương. Hắn rút lui vài bước, nghiêm nghị. Ánh sáng màu vàng này chẳng khác nào vô số thanh kiếm ngưng tụ lại mà thành, vô cùng sắc bén, va chạm với lồng đá của Lôi Cương. Hắn cảm nhận một sự uy hiếp, bản thể của hắn không phải phân thân hành thổ, đối mặt với thần thú hành kim hắn nhất định không thể lơ là được.

Lôi Cương từng bước lùi lại, cốt lân giáp nhanh chóng bao phủ toàn thân. Song quyền của hắn một lần nữa đánh ra, tấn công ánh sáng màu vàng. Quyền kình ào ào ập đến luồng ánh sáng kia. Lôi Cương nhanh chóng bay về phía bên trái, tốc độ của hắn nhanh đến mức cự long nhất thời không kịp phản ứng.

-Ầm!

Một tiếng động lớn vang lên. Không gian nhất thời trở lên sáng chói mắt. Con cự long màu vàng ngửa mặt lên trời rống giận, luồng khí tức nó phun ra càng đáng sợ hơn. Lôi Cương dần hiện lên phía trên đầu con cự long.

-Không hổ danh là thần thú, phản ứng nhanh lắm!

Lôi Cương thầm nghĩ, khẽ nghiêng người, tránh thoát luồng ánh sáng của kim long. Hắn nhanh chóng hạ xuống trán của kim long, nắm lấy đôi sừng trên trán nó. Hai tay Lôi Cương tấn công trán con cự long.

-Ầm!

Một quyền của hắn tấn công trên trán kim long bắn ra tia lửa. Lân giáp bao phủ toàn thân con kim long này phát ra ánh sáng màu vàng, khả năng phòng ngự của nó rất mạnh. Một quyền của Lôi Cương tuy rằng không lớn lắm nhưng đủ để chọc giận con kim long. Từ hai cái sừng trên trán con kim long phát ra ánh kiếm màu vàng, tựa như một cơn lốc bao phủ toàn thân Lôi Cương. Hắn kinh hãi, vội vàng rút lui. Cái lồng đá đã bị nghiền nát, tiếng kiếm quang màu vàng va chạm với cốt lân giáp vang lên "lách cách". Lôi Cương kinh ngạc nhìn con kim long này, cương khí và nội kình ngưng tụ khắp toàn thân. Hắn gọi ra một cái lồng đá khác, nhíu mày nhìn chăm chú vào con kim long. Con thú này có khả năng phòng ngự rất mạnh, bản thể không thể đánh bại nó, chỉ còn cách tấn công cái trán nó mà thôi, có thế mới phá được khả năng phòng ngự của lân giáp. Lôi Cương thầm nghĩ, nhưng hắn còn đang mải suy nghĩ, con kim long đã bất chợt ngửa mặt lên trời rít gào liên tục. Linh khí thuộc tính kim trong không gian tức thì đều tập trung lại, ùa vào trong cơ thể kim long, khiến cái đầu của nó càng lúc càng to ra.

Lôi Cương thấy thế, run lên, thất kinh nói: T.r.u.y.ệ.n.Y.Y.c.o.m

-Truyền thừa chiến kỹ sao?

Bình Luận (0)
Comment