Thể Tôn

Chương 652

Hữu thủ Lôi Cương nắm lấy chuôi kiếm, thân kiếm to lớn như vậy của hư kiếm vắt trên vai Lôi Cương, hai mắt hắn nhìn chăm chú vào thế lực lớn trong sơn mạch với ba mặt là núi phía trước. Lôi Cương cười lạnh, nội kình trong người dâng lên, song thủ nắm chặt chuôi kiếm, cơ bắp toàn thân mạnh mẽ bộc phát ra lực lượng, rồi vung mạnh Hư Kiếm về thế lực cường đại phía trước phát ra một tiếng "U" hùng hậu, xuyên phá hư không, chẳng khác nào tiếng hú dài như tiếng rồng hổ gầm vang, ẩn chứa lực lượng cường đại bắn mạnh về phía Thiên Gia phía trước. Ở vòng ngoài, Lôi Cương đã bố trí Hoàng Diệu Tông và Thủy Vô trấn thủ ngoài trăm dặm, một khi có người của Thiên Gia trốn chạy, giết không tha.

"Tê…"

Một tiếng thét nhọn phá vỡ hư không, vang vọng trong sơn mạch, làm không ít người tu luyện của Thiên Gia giật mình tỉnh lại. Nhưng lúc họ còn chưa kịp phản ứng lại, thì cả đại địa rung chuyển, những tiếng nổ ầm ầm long trời lở đất liên tiếp vang lên, hư kiếm trực tiếp cắm vào mặt Bắc Thiên Gia, cắm thẳng vào núi cao đỉnh mây. Lực công kích quá mạnh khiến núi cao ngàn trượng ầm ầm sụp xuống, vô số đất đá lớn không ngừng rơi xuống, khiến một phần tư kiến trúc Thiên Gia bị phá hủy.

Không đến thời gian mấy hơi thở, cường giả Thiên Gia hiện ra dày đặc trên không trung, tìm kiếm đầu sỏ gây tội. Còn Lôi Cương thì hiện ra trên ngọn núi lớn đã sụp đổ sau lưng Thiên Gia, tay nắm hư kiếm, không nói lời nào liền cấp tốc rơi xuống, hư kiếm phóng ra kiếm quang trăm trượng quét ngang cao thủ Thiên Gia.

Tuy cao thủ Thiên Gia cảm nhận được nguy hiểm, nhưng với tốc độ nhanh như thiểm điện của Lôi Cương, khiến cho khi bọn họ ngoảnh đầu lại thì đã nhìn thấy kiếm quang sắc bén, không kịp chống đỡ, thân thể chia thành hai phần. Cùng lúc đó, phân thân hệ Hỏa cũng ra khỏi Hạo Huyền Lôi Phủ, thả người nhảy lên, hóa thành một con viêm long nghìn trượng, liên tiếp phun ra Cửu Thiên Huyền Hỏa. Những đệ tử Thiên Gia còn đang chìm trong kinh hoàng kia vừa bị Cửu Thiên Huyền Hỏa chạm đến liền gặp ngay một kết cục lửa cháy thành tro.

Trong chốc lát, Thiên Gia, vốn được xưng là một trong bát đại thế lực ở Vô Thượng Giới, đột nhiên liên miên không dứt những tiếng nổ sập và tiếng kêu gào thảm thiết. Trong tích tắc, Thiên Gia máu chảy thành sông, mùi cháy khét, mùi máu tanh lan tràn, đệ tử tu vi thấp gần như đều chết mà không hiểu lý do tại sao.

Ầm…

Một kiếm của Lôi Cương đã khiến cho một vị cương thần hoàng cấp của Thiên Gia c thành thịt vụn, một lão già phát ra hào quang bốn màu đột nhiên hiện ra trước mặt Lôi Cương, gương mặt méo mó vì tức giận, khàn khàn nói:

"Đạo hữu, Thiên Gia ta đắc tội gì với ngươi? Vì sao muốn diệt Thiên Gia ta?"

Lôi Cương thu hồi hư kiếm, lạnh lùng nhìn lão già này, đáp:

"Vì sao? Ban đầu Thiên Gia các ngươi diệt Thể Tu nhất mạch của ta, Thiên Gia các ngươi có cho Thể Tu nhất mạch của ta một lời giải thích không?"

Hai tay Lôi Cương cầm kiếm, không nói thêm một lời, lần nữa quét ngang người lão già, tiếng xé vụn vang lên trong không gian, lão già vội vàng lùi lại, một kết giới bốn màu bao trùm toàn thân. Nhưng kiếm quang phóng ra từ hư kiếm tuy không có lực công kích khủng bố như hư kiếm, nhưng lại ẩn chứa công kích của Lôi Cương. Kiếm quang vừa kích lên kết giới bốn màu, liến khiến lão già lùi lại mấy bước, sắc mặt lão âm trầm đáng sợ dán chặt vào Lôi Cương, gằn ra từng chữ nói:

"Dư nghiệt Thể Tu?"

Cùng lúc đó, cao thủ Thiên Gia đã tỉnh táo lại, gần trăm cương thần huyền cấp, mười cương thần địa cấp đã đến chiến đấu với phân thân hệ Hỏa của Lôi Cương, còn một cương thần thiên cấp cũng hiện ra trước mặt lão già, hai người lạnh lẽo vô cùng dán chặt mắt vào Lôi Cương.

"Ngày đó, khi Thiên Gia các ngươi diệt Thể Tu nhất mạch của ta, có từng nghĩ sẽ có ngày này? Thiên Gia các ngươi có cho Thể Tu đại tông của ta lời giải thích không?"

Lôi Cương cười lạnh, hắn không chút áy náy khi tàn sát vô số đệ tử Thiên Gia, phàm việc gì cũng có nhân quả, ngày đó Thiên Gia diệt Thể Tu, thì phải chuẩn bị tinh thần bị Thể Tu diệt. Lôi Cương không nói nhiều nữa, thân thể chợt động, hai tay nắm kiếm quét ngang hai Cương thần thiên cấp. Hư kiếm tuy nặng, nhưng Lôi Cương với lực lượng thân thể, nội kình, cương khí chảy vào trong hư kiếm. Mỗi cơ thịt của Lôi Cương đều đang bạo phát lực lượng, khiến uy lực một kiếm đạt tới mức hủy thiên diệt địa.

Cùng lúc phát ra lực lượng của nhục thể, Lôi Cương đột nhiên nghĩ tới Cổ Đạo đã nói, lực lượng thực sự đến từ nhục thể, chứ không phải mượn lực Hỗn Độn, thứ bạo phát từ nhục thể này chính là mục tiêu mà Lôi Cương theo đuổi.

Hai Cương Thần thiên cấp lần lượt lùi lại, thần khí trong tay tỏa ra hào quang đại thịnh, khí tức khủng khiếp bạo phát, hai người đồng thời oanh kích một kiếm quét ngang Lôi Cương. Bàn thạch tráo, cốt lân giáp ra khỏi nội thể, Lôi Cương không chống đỡ lại chút nào, trực tiếp truy đuổi một trong hai cương thần thiên cấp đó. Đối mặt với hai vị cương thần thiên cấp, chỉ có cách đánh gục trước một người, còn về phân thân hệ Hỏa, Lôi Cương không hề để tâm đến, tuy cao thủ vây đánh phân thân hệ Hỏa không ít, nhưng với công kích của họ căn bản không thể đả thương được phân thân hệ Hỏa. Dù sao thì, với cơ thể do lực hỏa long Hỗn Độn ngưng tụ thành này, sự khủng bố trong phòng ngự so với cự vượn đó trước đây Lôi Cương đã lãnh hội rất rõ rồi, chưa nói đến viêm long so với cự vượn càng khủng khiếp hơn kia.

Ngao…

Một chiếc chùy lớn tự động bay ra từ U Giới của Lôi Cương, phi hành đến bên phân thân hệ Hỏa, còn phân thân hệ Hỏa thì trực tiếp nhập vào trong tiểu chùy. Tiểu chùy đột nhiên biến lớn thô to đến hai trăm trượng, gần như bao phủ cả Thiên Gia, phân thân hệ hỏa đã nổi giận hết mức, sử dụng truyền thừa chiến kỹ của viêm long nhất mạch – sấm sét.

Xung quanh sơn mạch Thiên Gia, hai thanh niên bàn tọa trên không, cảm nhận được khí tức khủng khiếp phía trước cùng những tiếng nổ sập, tiếng kêu gào thảm thiết. Sắc mặt hai thanh niên khẽ biến, một trong hai người nói:

"Thực lực của sư tôn, thật khủng khiếp."

"Cường giả như vậy mới xứng làm chủ nhân của Hoàng Diệu Tông chúng ta."

Một thanh niên khác nắm chặt song quyền, trầm giọng đáp. Xung quanh bọn họ, bốn mươi tám hình nhân cương thần đang ngồi bao vây vòng ngoài của Thiên Gia, không ít đệ tử Thiên Gia muốn trốn khỏi nơi này, từng người đều bị hình nhân đánh gục.

Hai vị cương thần thiên cấp cũng không đơn giản như vậy, bàn thạch tráo của Lôi Cương gần như không chịu nổi một kích của họ liền bị nghiền nát, cốt lân giáp cũng đã xuất hiện vết nứt, còn hai cương thần thiên cấp của Thiên Gia lúc này toàn thân nhếch nhác, trên người nhiều chỗ toác máu, chưa tính đến lực lượng nhục thể dung hòa giữa Lôi Cương và phân thân hệ Thổ, cùng với uy lực của bát trọng kình, chỉ tính riêng một kích của hư kiếm đã khiến họ khí huyết sôi sục, một kích từ thanh kiếm nặng trăm vạn có uy lực thế nào?

Lúc này Lôi Cương càng chiến càng dũng mãnh, hắn bắt đầu thử đem bát trọng kình của phân thân hệ Thổ dung nhập vào trong hư kiếm, chỉ cần hư kiếm chạm đến hai vị cương thần thiên cấp, khiến bọn họ không chỉ phải hứng chịu sự va chạm của hư kiếm, mà càng phải chống đỡ công kích điên cuồng của bát trọng kình. Lúc đầu, lục trọng kình đã kích bay Tử Thí, chưa nói đến bát trọng kình.

Liên tục gầm nhẹ, việc khổ tu ngày trước của Lôi Cương đã giúp công kích của hắn sắc bén vô cùng. Hai tay cầm kiếm với những động tác cực kỳ nhanh nhẹn. Hắn gầm nhẹ một tiếng, lực lượng toàn thân tuôn vào trong hư kiếm, kiếm phong của hư kiếm khổng lồ hoành hành không chút trở ngại phá không bổ lên đỉnh đầu cương thần thiên cấp của Thiên Gia, khiến kết giới bị phá vỡ trong nháy mắt. Lực lượng một nhát của hư kiếm đánh vỡ kết giới của hắn, còn bát trọng kình ẩn chứa trong đó tuôn vào nội thể đối phương, khiến y liên tục thối lui, cuối cùng trực tiếp đánh vào lưng ngọn núi cao sau lưng. Lôi Cương cũng chưa từ bỏ, hai tay cầm kiếm quăng mạnh về chỗ lão già bị đánh vào trong núi.

Tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, cương thần thiên cấp còn lại sắc mặt trắng bệch, thấy hư kiếm của Lôi Cương vung ra, con ngươi đột nhiên co rút lại, tuy không biết trọng lực của thể của hư kiếm, nhưng lực lượng cường đại đó đã khiến hai cương thần thiên cấp kinh hồn bạt vía. Lúc này, lão già đang bị bát trọng kình đánh vào trong núi cao còn chưa kịp phản ứng lại thì một tiếng xé gió đã vang lên bên tai.

Ầm! Ầm! Text được lấy tại http://truyenggg.com

Trời long đất lở, mặt đất rung chuyển, không gian bị chấn động rung lên kịch liệt, tiếng va chạm lớn khiến những kẻ tu luyện trong vòng trăm vạn dặm nghe mà sợ mất mật.

Lôi Cương cười nhạt, thân thể chợt khom xuống, tránh khỏi một kích của cương thần thiên cấp sau lưng, người hắn chợt động mạnh, cốt lân giáp lần nữa bao phủ toàn thân, cơ thể nhanh như cắt khiến cương thần thiên cấp không thể nhìn rõ đươc.

Binh!

Một tiếng thanh thúy vang lên bên tai, cương thần thiên cấp trong lòng hoảng hốt, hoàn lại một kích. Lực tứ hành dung hòa như hóa thành nộ long rít gào, cuốn sạch phía sau, nhưng lại phát hiện sau lưng truyền đến một lực lớn đẩy thân thể hắn bay ngược lại. Tuy nhiên thần khí trong tay y cũng phát ra tiếng vù vù, lực lượng toàn thân liền tuôn vào trong thần khí.

Ngao…

Một tiếng rồng gầm vang lên, thần khí này không ngờ lại hóa thành nộ long, đánh đến Lôi Cương. Lôi Cương gầm nhẹ một tiếng, song quyền đồng thời ra chưởng, hai tiếng nổ lớn vang lên, hai quyền kình hóa thành hình rồng nghênh tiếp nộ long do thần khí hóa thành.

Oành! Oành!

Công kích khủng khiếp của hai bên va chạm nhau, sóng chấn động nổ lên ầm ầm, cuốn lên đống hoang tàn dưới đất, không ít thi thể của đệ tử Thiên Gia trong đó bị cuốn cao lên, rồi lại nặng nề rơi xuống.

Lúc này, gần mười vạn đệ tử Thiên Gia đã chỉ còn sót lại trăm người. Một tiếng rít gào vang lên, sấm sét mà phân thân hệ hỏa sử dụng giống như trời cao nổi giận, khiến mây đen trên trời ùn ùn kéo đến, mặt đất ù ù, chiếc chùy lớn giơ mạnh lên trời, đánh ầm ầm về phía đệ tử Thiên Gia. Một kích sấm sét như vậy liền khiến cả lồng phòng ngự của cương thần hoàng cấp bị phá vỡ, rồi cứ thế bị Cửu Thiên Huyền Hỏa thiêu sống thành tro bụi.

Thiên Gia chỉ còn sót lại không đến trăm vị cương thần huyền cấp trở lên.

Cương Thần thiên cấp của Thiên Gia bị hư kiếm đánh trúng liền nổ tung, cương anh hiện ra trên không, hai mắt dán chặt vào thảm cảnh của Thiên Gia phía dưới, rít lên:

- Đệ tử Thiên Gia, chạy thoát khỏi nơi này, mối thù hôm nay nếu Thiên Gia không trả, thề không làm người!

Các cao thủ còn đang vây công phân thân hệ Thổ nghe vậy đều ào ào thoát ra bốn phương tám hướng.

- Muốn chạy?

Lôi Cương cười lạnh, thân thể dịch chuyển nhanh như cắt, mỗi một lần hiện ra thân ảnh thì một tiếng nổ lại vang lên, trong nháy mắt, cao thủ Thiên Gia bị bắn ngược lại, bát trọng kinh xuyên vào nội thể. Tốc độ nhanh chóng của Lôi Cương cơ hồ trong tích tắc đã có nhiều cường giả cương thần bị đánh trúng, uy lực của bát trọng kình đủ để hạ gục bất cứ cương thần huyền cấp nào.

Chùy lớn trên không như núi Thái Sơn đè xuống, đánh về những cương anh của cương thần thiên cấp này.

- Tiểu tử, dù chết, lão phu cũng phải kéo ngươi chết chung.

Cương anh của cương thần thiên cấp gầm lên tức giận, bắn nhanh vào chùy lớn đang đè xuống.

Ầm ầm ầm…

Đất trời rung chuyển, lực lượng khủng khiếp hủy thiên diệt địa nổ ra từ Thiên Gia, cương anh của cương thần thiên cấp không ngờ lại tự nổ, uy lực đó có thể thấy rõ, nhưng hắn đã đánh giá thấp phòng ngự từ thánh khí của Viêm Long nhất mạch.

Cả người Lôi Cương đầy máu tươi, hắn đạp không đi về hướng Thiên Gia, uy lực của cương anh cương thần thiên giai nổ ra làm hắn lui lại vạn mét mới dừng lại được, còn các cương thần huyền cấp, địa cấp của Thiên Gia đã bị hắn đánh gục, độ dung hòa với hài cốt càng cao, thì lực lượng càng khủng khiếp. Cương thần, đạo thần tuy mạnh, nhưng đứng trước sức mạnh cường hãn của Lôi Cương, phòng ngự thấp chính là chỗ trí mạng của họ.

Ứng với Cổ Đạo từng nói, lực lượng xác thịt mới là cội nguồn thực sự của sức mạnh!

Sau khi nổ, cả sơn mạch gần như đã bị biến thành bình địa, một cái hố to vạn trượng hiện ra trong tầm mắt Lôi Cương, hai mắt hắn quét quanh bốn phía, cuối cùng dừng lại trên mặt đất, đó là vị cương thần thiên cấp bị bát trọng kình đánh vào trong đất, cao thủ Thiên Gia nay chỉ còn người này. Thân thể Lôi Cương lóe lên, rút hư kiếm từ dưới đất lên, lực lượng toàn thân cuộn trào mãnh liệt tuôn vào trong hư kiếm, bắn về cương thần Thiên cấp trong đất.

Bùng!

Một tiếng nổ lớn vang lên, cương thần thiên cấp nổ tung, còn Lôi Cương bắn một quyền kình ẩn chứa bát trọng kình vào đất.

Đến lúc này, Thiên Gia mới thật sự bị xóa tên khỏi Vô Thượng Giới, Lôi Cương nhìn thảm cảnh phía dưới, nét mặt ngưng trọng, đem thi thể của Thái Huyền từ trong u giới ra. Lơ lửng trên không, Lôi Cương quỳ gồi xuống đất, trầm giọng nói:

- Sư tôn, Thiên Gia đã diệt, đệ tử chắc chắn sẽ xóa tên những kẻ tham gia diệt Thể Tu nhất mạch ngày đó khỏi Vô Thượng Giới.

Lôi Cương dập đầu ba lần rồi đứng lên, ba lần như vậy.

Lôi Cương tàn sát lại nhiều lên, nhưng hắn không hề hối hận hay tự trách, việc hắn làm chẳng qua là phục thù, báo đáp công ơn của Thái Huyền ngày trước.

Lập tức, Lôi Cương đứng dậy, thu hồi thi thể của Thái Huyền về giới chỉ, đến bên Hoàng Diệu Tông và Thủy Vô, rời khỏi nơi đây.

Vài canh giờ sau khi Lôi Cương đi khỏi, hai thanh niến đến nơi vốn là Thiên Gia, thấy chỉ có một cái hố lớn, hai người thấy như sét đánh ngang tai, một trong hai thanh niên sắc mặt dữ tợn, hai mắt chảy ra huyết lệ, rít lên:

- Thiên Uy ta đời này không báo được thù của Thiên Gia, ta thề không làm người!

Bình Luận (0)
Comment