Nhìn Vạn Ma chi tổ phía trước gần như đã hóa thành những tia sáng mà Lôi Cương kinh hãi. Hắn có thể cảm nhận được một chưởng của Vạn Ma chi tổ vỗ vào người Minh Lôi như thế nào. Một thứ lực lượng vô biên từ trên thân thể Minh Lôi bộc phát ra khiến cho Lôi Cương khiếp sợ. Hắn có thể nhận ra được một quyền đó của Minh Lôi ẩn chứa lực lượng thân thể vô cùng hùng mạnh. Một quyền đó không còn gọi là lực Lôi hệ mà chỉ đơn thuần là lực lượng thân thể.
Người trước mặt có phần giống với mình rốt cuộc là ai? Vì sao lực lượng thân thể của y lại đạt tới mức như vậy? Lôi Cương khiếp sợ nhìn Minh Lôi. Hiểu rõ lực lượng của thân thể như thế nào nên lôi Lôi Cương biết một quyền đó của Minh Lôi ẩn chứa rất nhiều quyền kình, như Lôi Cương gọi là trọng kính. Nhưng cụ thể là bao nhiêu thì Lôi Cương không thể nào biết được. Có thể đánh bay Vạn Ma chi tổ đi như vậy, quyền kình có lẽ đã vượt qua sự nhận biết của Lôi Cương.
- Có phải kinh ngạc với lực lượng của ta không? - Minh Lôi quay đầu nhìn Lôi Cương rồi nói.
Lôi Cương giật mình rồi gật đầu.
- Cứ dung hợp hoàn toàn bộ hài cốt với thân thể là ngươi có thể nắm giữ được thứ lực lượng này. - Minh Lôi nhạt giọng nói. Nhưng sâu trong trong mắt của y có một chút gì đó quái dị mà không ai có thể lý giải.
- Hài cốt? Tiền bối! Chẳng lẽ ngài cũng có hài cốt? - Lôi Cương giật mình. Có thể đánh bay Đại tôn thì thứ lực lượng này đã đạt tới mức nào? Lôi Cương gần như xác định được Minh Lôi và hài cốt đã hoàn toàn dung hợp.
- Không cần phải cố nghĩ tới chuyện dung hợp với hài cốt. Chỉ cần ngươi lĩnh ngộ cho tốt lực lượng mấy hệ mà ngươi sở hữu, rồi từ từ làm cho chúng nó nâng cao như vậy ngươi có thể thong thả dung hợp với hài cốt. Quá trình này mặc dù lâu nhưng đợi một thời gian ngươi sẽ biết được làm như vậy ngươi sẽ có được sẽ có một lá bài chưa lật lớn nhất. Bộ hài cốt đó có được lực lượng mạnh mẽ, ngươi không thể tưởng tượng được nếu như có thể dung hợp hoàn toàn cũng đồng nghĩa với việc có đủ tư cách đấu lại với trời. Cho dù cường giả Đại tôn chịu đựng một quyền của bộ hài cốt thì thân thể cũng bị phá nát.
Cách nơi đó vô cùng xa, thân thể của Vạn ma chi tổ bị đánh bay liên tục cọ xát với không khí đã sớm khôi phục lại hình người. Khi hắn đụng vào một tinh cầu rồi chuyển toàn bộ lực lượng trên thân thể sang tinh cầu đó, Vạn Ma chi tổ mới dừng lại được. Toàn thân y chảy máu đầm đìa, mái tóc rũ rượi xõa trên vai. Khuôn mặt đầy máu vặn vẹo lại càng thêm dữ tợn. Bộ chiến giáp do chiến phủ Ma Thần ngưng tụ thành bị một quyền đó phá nát, tiêu tán trong không trung.
Vạn ma chi tổ đứng trong không trung, hai tay nắm chặt, toàn thân sát khí lượn lờ mà nhìn về phía trước. Nét mặt y có sự không cam lòng, thấp giọng nói:
- Tại sao y lại có lực lượng kinh khủng như vậy?
Vạn Ma chi tổ tung hoành Thái Cổ giới vô số năm, chưa từng bị cảnh tượng như ngày hôm nay, hay bị thương nặng như thế bao giờ. Y đã sử dụng toàn bộ thực lực vậy mà vẫn bị một quyền đánh bay, khiến cho ngay cả Vạn Ma chi tổ cũng nghĩ mình đang nằm mơ.
Có thể nói, một quyền của Minh Lôi đã làm cho Vạn Ma chi tổ sợ. Lực lượng kinh khủng như vậy, Vạn Ma chi tổ cũng không biết có thể chịu được mấy quyền. Sau khi hít sâu một hơi, Vạn Ma chi tổ giật mình, quay đầu nhìn về phía sau thì thấy có một tia sáng màu trắng đang nhanh chóng lao tới. Gương mặt dữ tợn của Vạn Ma chi tổ cứng ngắc, không nói hai lời, xé rách không gian rồi tiến vào trong đó mà biến mất.
Sau khi y biết mất chưa tới một hơi thở, một thanh niên áo trắng lại hiện ra chỗ y vừa đứng. Nhìn lên không trung, thanh niên lẩm bẩm:
- Không ngờ y lại bị thương nặng như vậy. Thánh giới Hồng Hoang có nhân vật làm cho y bị như thế hay sao? Bản tôn có nhân cơ hội hấp thu hắn hay không? - Thanh niên trầm tư một lúc rồi thở dài:
- Thôi! Nếu không nắm chắc thì cứ để cho nó sống lâu thêm một chút.
Lúc này, thanh niên áo trắng nhìn về phía xa, thầm nghĩ xem ai có khả năng làm cho Vạn Ma chi tổ bị thương như vậy? Rồi sau đó, y cố đè nén cảm giác muốn đi xem mà bỏ đi.
Minh Lôi nhìn về phía trước rồi nói:
- Hắn đi rồi. Nhỡ kỹ, việc gì làm cũng phải suy nghĩ. Sau này còn động phải thứ cường giả như vậy ta sẽ không xuất hiện nữa... - Minh Lôi trầm giọng nói. Mắt nhìn Lôi Cương, Minh Lôi nhíu mày rồi tay phải đột nhiên phất tay về phía bả vai lôi. Một tia sáng bay ra, chui vào trong thân thể của hắn.
- Ta đã phủ lên hài cốt một tầng chướng nhãn pháp. Sau này ngươi có thể yên tâm tu luyện, không cần lo lắng hài cốt bị người ta để ý.
Sau đó, Minh Lôi vung tay lên, Lôi Cương liền bay vào hư không rồi biến mất.
Minh Lôi đứng nguyên tại chỗ nhìn theo phương hướng của Lôi Cương rồi thấp giọng nói: Nguồn truyện: TruyenGG
- Đừng làm cho ta thất vọng. Nếu không...
Một tia sáng lóe lên trong mắt, Minh Lôi nhìn lên không trung rồi biến mất.
Lôi Cương từ từ hạ xuống một cái tinh cầu. Hắn vẫn chưa thể tiêu hóa nổi lời nói của Minh Lôi. Vốn hắn vẫn cho rằng bản thân có được bộ hài cốt này là đủ, không ngờ Minh Lôi còn có hài cốt mạnh hơn, vượt qua suy nghĩ của Lôi Cương. Sau khi trầm tư một lúc, Lôi Cương nhìn xung quanh cái tinh cầu xa lạ. Hắn có ý định bế quan, tu luyện một khoảng thời gian nâng cao thực lực...
Thần thức của hắn khuếch tán bao phủ trong phạm vi trăm dặm mà không phát hiện ra hơi thở của con người. Nhìn quang cảnh hoang vu xung quanh, hắn nghĩ đây là một tinh cầu bỏ hoang. Lôi Cương liền ngồi xuống trên một đỉnh núi cao.
Hắn lấy thần lực đan Địa Giai được Lý Long tặng ra. Nhìn linh khí tản ra từ nó, Lôi Cương hít một hơi thật sâu, hút lấy làn linh khí. Hắn giật mình khi thấy lỗ chân lông toàn thân giãn ra như đang cố gắng hấp thu linh khí tản ra từ thần lực đan.
- Lúc trước viên thần lực đan này khiến cho thân thể mình mạnh lên rất nhiều. Không biết thần lực đan địa gia có khiến cho thân thể của mình đột phá bình cảnh hay không? - Lôi Cương nhìn thần lực đan mà thầm nghĩ. Thân thể của hắn vẫn dừng lại ở bình cảnh, không thể tăng tiến. Mà đối với cảnh giới tiếp theo, Lôi Cương cũng không hiểu biết, trong Ngũ Hành thể tu cũng không nói tới.
Trầm ngâm một lát, Lôi Cương gọi phân thân hệ Mộc và hệ Thủy từ trong Lôi phủ hạo Huyền ra, dung hợp với bản tôn. Phân thân là do Lôi Cương luyện chế, thần hồn ở trong phân thân vốn cùng một thể với hắn nên việc dung hợp không có gì khó khăn. Tất nhiên việc này chỉ là dung hợp về thân thể chứ không phải là dung hợp lực lượng.
Sau khi để cho phân thân dung hợp với bản tôn, Lôi Cương liền nuốt viên thần lực đan Địa Giai.
Đan dược vừa mới chui qua cổ, một luồng hơi nóng liền lan xuống bụng.
"Oành!" Lôi Cương chỉ cảm thấy có một lực phá nổ tung ở bụng giống như có vô số con dao cứa vào lục phủ ngũ tạng của mình, toàn thân hắn đau đớn khiến cho Lôi Cương suýt chút nữa ngất đi. Lôi Cương ngồi xếp bằng trên mặt đất, toàn thân run rẩy, cắn chặt răng. Thân hình của hắn vốn gày gò bây giờ lồi ra những phần cơ bắp giống như sắt thép...
- A! - Lôi Cương kêu lên đầy đau đớn.
Hắn đã đánh giá thấp dược hiệu của thần lực đan Địa giai. Cho dù lão già tên là Tùng Dịch có được nó cũng không dám dùng, đủ thấy lão e ngại nó như thế nào. Lúc trước khi cho Lôi Cương, Tùng Dịch có nói một câu bảo Lôi Cương hãy sử dụng cẩn thận, điều đó hoàn toàn là nhắc nhở hắn. Tùng Dịch cũng không muốn có một chút nhân tình với thần sử rồi lại hại chết hắn.
Thần Lực đan địa giai là cực phẩm thần đan để nâng cao thân thể. Cho dù cường giả Địa giai hỗn độn cũng không dám sử dụng. Dược hiệu của thần lực đan Địa giai rất mạnh, nếu thân thể không chịu được sức công phá của nó có lẽ sẽ nổ tung.
Lúc này, dược hiệu của thần lực đan địa giai như hóa thành một con mãnh thú xuyên qua lục phủ ngũ tạng, máu thịt và hài cốt bên trong của Lôi Cương, làm sao mà không khiến cho hắn đau đớn? Ngoại trừ điều đó ra, dược lực của thần lực đan bùng nổ đâu có thấp hơn bùng nổ của dung hợp ba hệ. Luyện chế thần lực đan địa giai, trong thuốc phải sát nhập vào lực lượng của ba hệ. cũng đồng nghĩa với việc luyện chế được nó, tu vi phải đạt tới Đạo thần địa giai hỗn độn, tương tự như bản thân dung hợp ba loại lực lượng để rót vào trong đó.
Thân thể như bị xé rách khiến cho thần trí của Lôi Cương gần như tan biến. Trong bao nhiêu năm qua, Lôi Cương tôi luyện ý chí khiến cho hắn vô cùng vững vàng. Hắn liều chết giữ vững Đan Điền, chịu đựng sự tấn công của dược lực. Hắn hiểu dược một khi thất thủ có lẽ sẽ lâm vào cảnh vạn kiếp bất phục. Cho dù lúc trước, Tùng Dịch cũng không ngờ được Lôi Cương ở tu vi này dám nuốt thần lực đan Địa Giai. Vốn lão cho rằng Lôi Cương chờ khi tu vi tăng lên mới dùng. Dù sao tở thánh giới Hồng Hoang, mọi người đều biết hiệu quả mạnh của thần đan. Còn Lôi Cương bây giờ ngay cả cương thần hỗn độn còn chưa tới thì lực lượng thân thể làm sao có thể hóa giải được dược lực
Dược lực giống như thiên quân vạn mã, chẳng hề kiêng nể tấn công toàn bộ mọi vị trí trên người Lôi Cương. Vốn hắn gầy yếu nhưng bây giờ nhìn chẳng khác gì một kẻ cơ bắp với đủ mọi loại gân guốc.
Có điều, dưới tác dụng của nó, mỗi thớ thịt của Lôi Cương liên tục bị kéo duỗi, hấp thu dược lực này.