Thể Tôn

Chương 715

Vạn Niên Căn cuối cùng được mua Long U Nhi với giá mười ức. Mười ức này tính ra nếu dùng thần thạch thì không biết phải bao nhiêu mỏ quặng thần thạch chồng chất mới đủ, Long U Nhi chỉ còn cách đưa thần khí, thần đan, hay các vật khác ra trả. Để mua được món đồ này, người mua phải có số tiền tương đương với ít nhất năm món thần khí thượng phẩm địa giai mới đủ đổi lấy Vạn Niên Căn mười vạn năm này, hơn nữa, đấy vẫn còn là giá thấp. Nếu như người cạnh tranh ra giá không phải là Long U Nhi phía sau có Long gia, nếu như không phải hầu hết các tu luyện giả đều không dám đắc tội với Long gia thì có lẽ cái giá đã không thấp hơn mười ức. Từ vẻ mặt của Lý Long, Lôi Cương hoàn toàn có thể thấy được điều đó.

Trống ngực Lôi Cương đập dồn dập. Ngay khi biết được giá trị của Vạn Niên Căn, sắc mặt hắn đã kích động đến ửng đỏ cả lên.

Lý Long liếc mắt nhìn Lôi Cương, thấp giọng nói:

-Lưu lão đệ, làm sao vậy?

Lôi Cương cố gắng che giấu sự kích động và vui mừng tột độ trong lòng xuống. Gương mặt ửng đỏ, cùng vẻ mặt kích động của hắn trong mắt Lý Long lại trở thành bộ dáng khó chịu.

Lôi Cương thoáng gượng cười, hít một hơi thật sâu, nói:

-Lý lão ca đừng để ý. Lần đầu tiên ta nhìn thấy một vật quý giá như vậy, nên nhất thời kích động thôi.

Lý Long ngạc nhiên nhưng không nói gì, mà chỉ tiếp tục nhìn vật được bán đấu giá tiếp theo. Bằng vào sự hiểu biết của lão, làm sao lão có thể tin tưởng lời Lôi Cương nói dễ như thế được? Chẳng qua Lôi Cương không nói, thì lão cũng không tùy tiện hỏi mà thôi.

Nghe lão giả giới thiệu vật được bán đấu giá tiếp theo, Lôi Cương thoáng động tâm.

-Thần lực đan thượng phẩm địa giai.

Quầng sáng bên cạnh lão giả xuất hiện một viên đan dược nhỏ to bằng ngón tay cái. Viên đan dược này cũng giống như viên đan dược Lôi Cương lấy được ở chỗ Tùng Dịch, chỉ có điều linh khí nó phát ra nồng nặc hơn mà thôi.

Viên thần lực đan địa giai của Tùng Dịch lần trước là hàng trung phẩm, còn viên này là thượng phẩm. Lôi Cương kích động, nếu như không phải biết Vạn Niên Căn quý báu, có lẽ hắn cũng đành giương mắt nhìn người lấy mất viên đan dược. Nhưng hiện giờ, Lôi Cương dường như đã mạnh bạo hơn nhiều. Hắn cao giọng nói:

-Một nghìn vạn!

Ánh mắt mọi người đều đổ dồn về phía hắn vẻ ngạc nhiên. Lý Long ngồi bên cạnh Lôi Cương thoáng đỏ mặt. Tất cả những tu luyện giả này đều nhìn Lôi Cương, hiển nhiên giọng hắn vừa rồi quá to. Từ nãy đến giờ, những người tham dự hội bán đấu giá đều nói năng hết sức nhẹ nhàng bởi bọn họ đều là những người có tu vi cường đại, ngay đến tiếng muỗi kêu cũng có thể nghe thấy rõ ràng. Chính vì vậy, Lôi Cương là người đầu tiên to tiếng ở đây.

Cảm nhận được không khí kỳ lạ, Lôi Cương đỏ mặt, xấu hổ.

-Hai nghìn vạn.

Một giọng nói già nua từ phía sau vang lên.

-Năm nghìn vạn!

Tên đại hán lưng hùm vai gấu kia cất tiếng nói.

-Sáu nghìn vạn!

Lôi Cương chậm rãi nói, giọng đã nhỏ đi không ít. Đột nhiên, hắn cảm nhận được một luồng ánh mắt nóng rực đang nhìn chằm chằm bản thân. Thì ra chính là tên đại hán cao lớn kia. Y cười nhạt, nhìn Lôi Cương chằm chằm, đôi mắt đầy vẻ cảnh cáo. Y lại nói tiếp:

-Bảy nghìn vạn!

Lôi Cương đang định há mồm ra, Lý Long ở bên cạnh đã kéo kéo hắn, thấp giọng nói:

-Lưu lão đệ, nghĩ cho cẩn thận nhé. Tên Lệ Điễn này trời sinh bản tính tàn bạo. Chỉ vì một viên đan dược mà đắc tội y thì thật không nên a.

Tuy Lý Long biết thân phận thần sứ của Lôi Cương, nhưng trước mặt Lệ Điễn, một cao thủ trong bảng hồng hoang, cũng là cương thần hỗn độn thiên giai, lão sợ rằng thân phận thần sứ của Lôi Cương không có tác dụng với y.

Lôi Cương ngưng thần, thầm suy tính. Thần lực đan thượng phẩm địa giai kia tuy rằng hắn muốn có, nhưng đắc tội với một gã cao thủ trên bảng hồng hoang thì cũng không phải là hành động thông minh gì. Có mạng vẫn hơn mất mạng a, ai biết tên Lệ Điễn này có ngồi canh chừng hắn ở bên ngoài thành Thiên Nguyệt hay không? Nghĩ đến đây, Lôi Cương đành phải dằn lòng lại, trầm mặc không nói gì nữa.

Cuối cùng viên thần lực đan lọt vào tay Lệ Điễn. Vốn dĩ thần lực đan này không phải thứ người thường có thể dùng được, dù sao nếu không may mắn, người dùng rất có thể sẽ mất mạng. Như thế chẳng khác nào cái được không bù nổi cái mất. Đừng nói là vật này bị kẻ tàn bạo như Lệ Điễn để mắt đến, ngay đến người cạnh tranh giá thứ hai cũng có vẻ trầm lặng đi.

-Món đồ tiếp theo, Hộ Anh giáp thượng phẩm địa giai, giá khởi điểm là một viên thần thạch.

Lão giả tiếp tục nói. Bên cạnh lão xuất hiện một bộ áo giáp to bằng nắm tay, ánh sáng chói lóa, vừa nhìn đã biết không phải vật tầm thường.

Hội bán đấu giá cứ tiếp tục, càng lúc càng khiến Lôi Cương được mở rộng tầm mắt, ngay đến Hộ hồn thạch cũng có, hơn nữa còn to bằng nắm tay. Hộ hồn thạch cuối cùng được một lão giả đứng lẫn trong đám người mua được với cái giá trên trời, năm ức.

-Món hàng tiếp theo, cỏ Thái Hồn Mị, giá khởi điểm một viên thần thạch.

Vẻ mặt và lời nói của lão giả đều thay đổi, vốn đang lạnh lùng bỗng thoáng chút xúc động.

Lôi Cương cảm thấy rõ ràng khi Lý Long nhìn thấy vật này, lão khẽ run lên. Hắn nhìn kỹ cỏ Thái Hồn Mị, loại cỏ này giống như cây Mã Tự, có điều cả cây có màu đen sì. Tuy không phải vật sống, nhưng Lôi Cương lại cảm thấy được từ cây cỏ này có phát ra luồng khí tức tà ác.

-Năm nghìn vạn!

Có người bắt đầu ra giá.

-Sáu nghìn vạn!

Lý Long ung dung nói, hết sức bình thản, nhưng đôi mắt lão lại sáng rực lên. Đây là một trong những mục tiêu của lão ở đại hội đấu giá lần này. Đến đại hội lần này, Lý Long hiển nhiên đã tìm hiểu một số chuyện nhất định.

-Bảy nghìn vạn.

-Một ức.

-Bảy ức!

Lý Long vẫn bình thản như trước, nhưng sắc mặt lại có phần đờ đẫn. Lão đảo mắt nhìn bốn phía xung quanh, hết sức hồi hộp.

Sau một hồi lặng yên, cỏ Thái Hồn Mị này đã thuộc về Lý Long. Đến lúc đó, lão mới thở phào nhẹ nhõm, vẻ mặt thoáng ửng hồng.

-Lý lão ca, vật này có tác dụng gì?

Lôi Cương không hiểu liền hỏi. Trong lòng hắn càng đánh giá Lý Long cao hơn, bảy ức là một con số không phải bất cứ ai cũng có thể bỏ ra được, nó tương đương với mấy món thần khí địa giai a. Lần trước, Lý Long tặng Khốn Long Tiên cho Lôi Cương chẳng qua là muốn kết giao với hắn, mong muốn ngày sau có thêm một con đường để đột phá mà thôi.

-Vật này cũng là một trong những thứ để luyện chế thần đan thiên giai. Đại hội bán đấu giá quả nhiên danh bất hư truyền, rất đáng để tranh giá.

Lý Long cười sảng khoái, nói. Có được cỏ Thái Hồn Mị, tâm tình lão tốt lên trông thấy.

Lôi Cương gật đầu, nhìn Lý Long, lòng thầm than con đường tu luyện quả khó khăn. Lý Long đã dừng lại ở cương thần hỗn độn địa giai lâu lắm rồi, gần như đã không còn ôm ấp hy vọng nữa, chỉ còn biết nhờ vào cách khác để đột phá mà thôi. Chỉ có điều, Lôi Cương cũng có vài phần bội phục Lý Long. Lão không giống với Long U Nhi, lão là dựa vào năng lực bản thân mà mới có thể ra được cái giá như thế. Những người như Lý Long hiển nhiên đã phải trải qua không biết bao nhiêu gian khổ, vất vả rồi.

-Món tiếp theo, trứng thần thú Thiên Nhai, giá khởi điểm một viên thần thạch. T.r.u.y.ệ.n.Y.Y.c.o.m

-Một ức!

Tiếng lão giả vang lên. Long U Nhi ở phía đối diện Lôi Cương vừa bỏ ra một ức, cả hội trường đấu giá đã ào ào lên, đến Lý Long cũng khiếp sợ ra mặt.

-Ba ức!

-Năm ức!

-Mười ức!

-Mười lăm ức!

Con số trả giá cứ lên nhanh như bão táp, dường như trong giây phút này, thần thạch không còn là thần thạch mà chỉ là tảng đá bình thường vậy. Lôi Cương ngây người, nhìn quả trứng màu đen sì to bằng cái đầu ở trong quầng sáng, thầm nể phục sự tài ba của hội bán đấu giá này. Trong cuốn Hồng hoang luận có giới thiệu về Thiên Nhai, là thần thú hỗn độn thiên giai, một khi thần thú trưởng thành sẽ có năng lực tương đương với cường giả hỗn độn thiên giai. Vật như vậy e rằng có bỏ thần thạch ra cũng không phải dễ dàng mà mua được, ngay cả thần khí thiên giai cũng không sánh nổi với trứng Thiên Nhai sau này. Liên minh Hạo Nguyệt lại có thể đem vật này ra bán, vậy chẳng phải thực lực của liên minh Hạo Nguyệt đã đến mức không thèm để mắt tới cương thần hỗn độn thiên giai nữa hay không? Chỉ có điều, trứng thần thú như thế này, muốn để cho nó nở và trưởng thành, ai biết sẽ phải trải qua những khó khăn đến cỡ nào. Nhưng kể cả như vậy, cũng không thể làm giảm đi sức hút của nó.

-Năm mươi ức.

-Một trăm ức.

Long U Nhi vừa hô lên cái giá này, đôi mắt vốn bình thản của nàng cũng không thể giữ nổi vẻ bình tĩnh nữa. Nàng nhìn chằm chằm vào một lão giả cách Lôi Cương không xa, đôi hàng lông mày cau lại, vẻ tức giận.

-Một trăm mười ức.

Lão giả kia vẫn không hề biến sắc, dường như không trông thấy vẻ giận dữ của Long U Nhi, thản nhiên nói.

-Có trò hay để xem rồi.

Lý Long nửa cười nửa không, nói. Nhìn vẻ mặt kinh ngạc của Lôi Cương, lão nói tiếp:

-Thân phận của người này so với Long U Nhi còn cao hơn nữa. Lão chính là trưởng lão Thiên Ngục của thế lực lớn thứ hai Khấp Thiên tông của tinh vực Lôi Long.

Lôi Cương hít một hơi thật sâu, nhìn lão giả hết sức bình thường, râu tóc bạc trắng, dáng người gầy gò này. Trông lão không có vẻ gì giống tu luyện giả cả, nhưng thân phận thì lại khiến người phải khiến đảm. Khấp Thiên tông không chỉ là đại tông phái của tinh vực Lôi Long, mà còn có thể xếp hàng thứ tám trong những tông phái hiện có ở Thánh giới hồng hoang.

Bình Luận (0)
Comment