Thể Tôn

Chương 758

Truyện Tống Trận, cửa đại môn thành Tử Vong, Tây Tháp Tinh.

So với trước đây, không ít tu luyện giả trở nên hồi hộp cùng lưỡng lự hơn. Bọn họ tuy đã quyết tâm sẽ vào thành Tử Vong, nhưng giờ, khi đứng trước Truyện Tống Trận, bọn họ lại trở nên do dự. Những năm gần đây, Lôi Cương, Lôi Hư, cùng rất nhiều đệ tử của các thế lực lớn đều ồ ạt đi vào thành Tử Vong, khiến các tu luyện giả Tán Tu không dám đi vào.

Ngày hôm đó, ở Truyện Tống Trận của chiến trường hỗn độn địa giai phát sáng rực rỡ. Mười mấy vị tu luyện giả đứng xung quanh đó đều hết sức cung kính. Người có thể từ chiến trường hỗn độn địa giai đi ra tu vi chắc chắn rất kinh khủng.

-A? Sao lại có người giống người như vậy trên đời chứ? Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenggg.com

Vừa thấy bóng người xuất hiện ở Truyện Tống Trận, có người đã không nhịn nổi nói ra.

-Trời ạ, đây không phải là Lôi Cương và Lôi Hư sao? Bọn họ sao lại cùng đi ra chứ?

Cũng có người nhận ra Lôi Cương và Lôi Hư, không khỏi thất kinh hô lên. Lôi Cương vẫn không quan tâm đến lời bàn luận của bọn họ, chỉ quay ra hai lão giả trấn thủ Truyện Tống Trận, lấy ra hai mươi viên Hồn châu, nói:

-Đây là Hồn châu cho lần vào chiến trường hỗn độn địa giai lần trước.

Hai lão giả cùng sững sờ. Bọn họ chưa kịp phản ứng gì nhiều, đã thấy trên mặt đất xuất hiện hai mươi viên Hồn châu. Lôi Cương và Lôi Hư đã đi cách đó cả trăm trượng.

Lôi Cương không định rời luôn khỏi Tây Tháp Tinh. Những gì thu hoạch ở chiến trường hỗn độn huyền giai, hắn định đổi hết thành Hồn châu. Vật này hiển nhiên có thể giúp hắn gia tăng sức mạnh nhanh nhất. Hơn nữa, lời hứa hẹn của Minh Lôi vẫn khiến Lôi Cương lo lắng. Hắn chỉ có thể từng bước tính toán, nhưng hắn không muốn chờ đợi Minh Lôi, mà quyết định sẽ dùng Hồn châu để gia tăng tu vi của bản thân.

Giao dịch hành, thành Thiên Chấn.

Lôi Cương giờ đang chờ đợi La Thiên Minh. Lôi Hư lẳng lặng đứng chờ phía sau lưng hắn. Toàn thân y phát ra khí tức băng lãnh, khiến các tu luyện giả khác đều không dám tới gần. Trong vòng mười thước xung quanh không còn một ai khác nữa. Vô số ánh mắt trong giao dịch hành cùng đổ dồn về phía Lôi Cương và Lôi Hư, bàn tán khiến giao dịch hành càng thêm ồn ã như nơi phố thị.

-Sao Lôi Cương và Lôi Hư đều ở chung một chỗ vậy? Bọn họ không phải đều vào chiến trường hỗn độn địa giai rồi sao?

-Lôi Cương và Lôi Hư đúng là giống nhau thật đấy.

-Quan hệ giữa hai người bọn họ cũng không phải bình thường đâu, không biết là quan hệ gì nhỉ?

-Lôi lão đệ giấu thật kín a.

La Thiên Minh từ phía trong cánh cửa vội vã đi ra. Vừa thấy Lôi Cương, lão đã tươi cười như hoa, mừng rỡ. Lúc trước qua lại với Lôi Cương, La Thiên Minh đã kiếm được khá nhiều Vạn Niên Căn. Giờ, lão ít nhiều cũng vì quyết định lúc trước của bản thân mà mừng rỡ. Người giỏi nhất Tây Tháp Tinh, tiền đồ rộng mở biết bao. Được giao hảo với một cao thủ trẻ tuổi như vậy chính là chuyện rất nhiều đệ tử Tây Tháp Tinh đều mong muốn a.

-Ha ha, La lão ca, đi vào trong rồi nói.

Lôi Cương thản nhiên cười, cảm nhận được ánh mắt xung quanh, nói.

-Được được được!

La Thiên Minh vội vã đưa Lôi Cương và Lôi Hư vào trong gian phòng.

Trong một tòa tiểu viện ở giữa giao dịch hành, La Thiên Minh hết sức kinh ngạc nhìn Lôi Hư, nói:

-Lôi đạo hữu, vị này chẳng lẽ là người nổi tiếng luôn bám theo ngươi ở chiến trường hỗn độn huyền giai, là người đã đánh chết còn nhiều người hơn ngươi, thanh niên thiên tài, Lôi Hư sao?

Lôi Cương hơi sửng sốt, hết sức ngạc nhiên nhìn mắt Lôi Hư. Hắn không biết Lôi Hư cũng đi vào chiến trường hỗn độn huyền giai. Lôi Hư cảm nhận được ánh mắt của Lôi Cương, vội vàng nói:

-Phụ thân, lúc đó, con nghe nói người đang ở chiến trường hỗn độn huyền giai, nên con mới đến đó. Con không ngờ rằng, khi con vào đó thì người đã đi rồi. Nguyên nhân con ở chiến trường hỗn độn huyền giai…

-Giỏi, giỏi lắm! Không hổ là con ta.

Lôi Cương mừng rỡ, nói.

La Thiên Minh nhìn hai phụ tử này, ngây dại. Lão hít một hơi thật sâu, thầm kinh hãi. Lôi Hư là con của Lôi Cương sao??? La Thiên Minh có thể từng bước leo lên chức chưởng quỹ của giao dịch hàng hiển nhiên đã phải trải qua rất nhiều sự việc kỳ lạ. Lão nhanh chóng kìm nén nỗi khiếp sợ trong lòng, cười nói:

-Hổ phụ sao có thể sinh khuyển tử được. Lôi lão đệ, lão ca lần này quả đã được mở mang tầm mắt rồi.

Lôi Cương tươi cười, gật đầu, không phủ nhận gì. Những gì Lôi Hư đã làm khiến hắn hết sức vui mừng. Lúc này, Lôi Cương không nói gì nhiều nữa, liền đi thẳng vào vấn đề chính, nói:

-La lão ca, lần này đệ đến đây là có một lượng hàng hóa lớn, muốn đổi sang Hồn châu. Không biết La lão ca có thể đổi được bao nhiêu đây.

-A?

Đôi mắt La Thiên Minh sáng rực. Quả không hổ là thương nhân, vừa nói đến giao dịch, lão đã nghiêm nghị lại ngay, nói:

-Không biết Lôi lão đệ có bao nhiêu?

Lôi Cương lấy một giới chỉ từ trong U giới. Tất cả những gì đoạt được ở chiến trường hỗn độn huyền giai, hắn đều để ở đây. La Thiên Minh nhận lấy, thần thức đi vào trong đó. Vừa thấy những món vật phẩm trong giới chỉ, gương mặt già nua của La Thiên Minh đã tươi cười, lão nói:

-Nói như vậy đây đều là những thứ lão đệ đánh chết người mà đoạt được ở chiến trường hỗn độn huyền giai sao?

Lôi Cương không phủ nhận cười cười. Lôi Hư ở bên cạnh hắn ngây người, rồi ngượng nghịu, nói:

-Phụ thân, ở đây con cũng có không ít.

Tức thì, y lấy một giới chỉ ra đưa cho Lôi Cương.

-A?

Lôi Cương hết sức kinh ngạc, quay đầu lại, nhận lấy giới chỉ. Thần thức vừa đi vào trong đó, hắn đã giật mình. Trong giới chỉ của Lôi Hư chất đống giới chỉ khác, ngoài ra không còn gì nữa cả. Lôi Cương thoáng xúc động, nhíu mày, nhìn Lôi Hư, nói:

-Hư nhi, mấy năm qua, con có từng dùng thần đan, thần khí hay không?

Lôi Hư lắc đầu, gương mặt thoáng đau khổ. Trầm ngâm một lát, y lại mỉm cười, nói:

-Phụ thân, những thứ này vốn không có tác dụng lắm với con.

-La lão ca, xin hãy tìm cho khuyển tử một bộ chiến giáp phòng ngự thiên giai, thần khí, Hộ Anh giáp. Còn Hồn châu, nếu mấy tứ này chưa đủ, ta sẽ bổ sung thêm.

Lôi Cương trầm giọng nói, lấy giới chỉ đưa cho La Thiên Minh. Sắc mặt của Lôi Hư, sao hắn lại không nhìn ra được?!

La Thiên Minh nghiêm nghị gật đầu, nói:

-Lôi lão đệ, lão ca sẽ dốc sức giúp ngươi, có điều, những món vật phẩm này lão ca phải thu xếp người phân loại đã, rồi mới đổi sang Hồn châu được. Chắc sẽ phải bắt lão đệ chờ mấy ngày.

-Không sao.

Lôi Cương gật đầu.

Trò chuyện một lúc xong, Lôi Cương cùng Lôi Hư rời khỏi giao dịch hành.

Thành Thiên Ngự, Tây Tháp Tinh.

Lôi Cương và Lôi Hư rời khỏi giao dịch hành liền ngồi lên Truyện Tống Trận tới thành Thiên Ngự. Nếu phải đợi mấy ngày, Lôi Cương quyết định giải quyết cho xong chuyện Thiết Tiệm đã. Không ngờ, chuyện Lôi Cương và Lôi Hư đến thành Thiên Ngự lại khiến nơi nơi chấn động. Vô số tu luyện giả đều đổ dồn mắt nhìn hai người.

-Lôi Cương đến thành Thiên Ngự, chẳng lẽ là muốn khiêu chiến hộ pháp Thiết Tiệm sao?

-Nghe nói Lôi Cương đã đánh một trận với Tinh Thiên Sát ở chiến trường hỗn độn địa giai? Có thể từ chiến trường hỗn độn địa giai đi ra, lẽ nào hắn đã đánh bại các cường giả trấn thủ ở chiến trường hỗn độn địa giai rồi sao?

-Trời ạ, Lôi Cương đúng là đã đánh bại các cường giả hỗn độn thiên giai thì mới có thể ra khỏi chiến trường hỗn độn địa giai chứ.

-Lời hứa một nghìn năm. Giờ mới hơn mười năm qua, lẽ nào Lôi Cương đã muốn khiêu chiến hộ pháp Thiết Tiệm sao?

-Thật đáng tiếc, chỉ vì ba tên tiểu tử Thiết Ưng kia mà hộ pháp Thiết Tiệm phải đối mặt với kẻ địch cường đại như vậy.

Những tiếng bàn tán ở xung quanh liên tiếp vang lên. Hầu hết các tu luyện giả đều tiếc thương cho hộ pháp Thiết Tiệm.

Thần thức của Lôi Cương lan ra, bao phủ toàn bộ thành Thiên Ngự. Ngay khi cùng Lôi Hư bay vào nơi sâu trong thành Thiên Ngự, hắn đã cảm nhận được Thiết Tiệm.

Một lát sau, Lôi Cương và Lôi Hư cùng xuất hiện trước một tòa phủ đệ xa hoa ở sâu trong thành Thiên Ngự. Bốn gã cường giả hỗn độn địa giai đang trấn giữ ở đây. Vừa thấy Lôi Cương, cả bốn người đều kinh ngạc. Tất cả bọn họ đều nhận ra hắn. Một vị đệ tử trong đó liền đi vào trong phủ đệ.

Lôi Cương lẳng lặng đứng ở cửa phủ đệ. Lôi Hư đứng sau lưng hắn, vẻ mặt lạnh lùng nhìn phủ đệ. Y đã từng nghe nói đến lời ước hẹn nghìn năm giữa hộ pháp Thiết Tiệm và Lôi Cương. Khi đó, Lôi Hư vẫn còn lo lắng. Nhưng giờ, y không còn lo nữa, khoảnh khắc thấy được thực lực của Lôi Cương, y đã hết sức sùng bái hắn.

Một người khôi ngô từ trong phủ đệ đi ra, gương mặt nghiêm nghị, hết sức phiền muộn. Người này chính là Thiết Tiệm. Thiết Tiệm không ngờ chỉ chưa đầy hai mươi năm mọi chuyện đã thay đổi lớn đến như vậy. Vốn dĩ gã chờ đến ngày ước hẹn sẽ lấy mạng Lôi Cương, nào ngờ hắn lại danh chấn Tây Tháp Tinh, lại còn cùng đánh một trận với Tinh Thiên Sát. Hơn nữa, hắn lại có thể từ chiến trường hỗn độn địa giai đi ra. Tất cả những chuyện này đều chứng tỏ thực lực của Lôi Cương đã đạt được hỗn độn thiên giai, khiến Thiết Tiệm thực sự không thể tin nổi. Gã vốn không thể tin nổi Lôi Cương rốt cuộc đã tu luyện thế nào, làm sao có thể gia tăng sức mạnh nhanh như vậy. Nhưng không chỉ có Thiết Tiệm không tin nổi, mà toàn bộ Tây Tháp Tinh đều như vậy.

Nghe đệ tử bẩm báo Lôi Cương tới trước cửa phủ đệ, nháy mắt Thiết Tiệm cảm thấy lạnh hết cả người. Lúc này sao gã dám đánh một trận với Lôi Cương? Vừa thấy Lôi Cương đứng ở xa xa với luồng khí tức cường đại, Thiết Tiệm gần như đã hít thở không nổi nữa. Bỗng nhiên, gã lại cảm nhận được một sự lạnh lẽo thấu xương bao phủ toàn thân gã. Ánh mắt gã co rụt lại, chăm chú nhìn chằm chằm Lôi Hư đang đứng bên cạnh Lôi Cương, càng thêm tái nhợt.

Lôi Cương lạnh lùng nhìn Thiết Tiệm. Ba mươi năm ngang dọc phía đông, ba mươi năm tung hoành phía tây, ai có thể nghĩ hộ pháp Thiết Tiệm thường ngày uy phong lẫm liệt giờ lại hết sức đau khổ và ưu sầu chứ? Nhưng gã như thế cũng không khiến Lôi Cương thương hại chút nào. Hắn biết, nếu như thực lực của hắn thấp, Thiết Tiệm chắc chắn sẽ không chút do dự đánh chết hắn. Lúc này, hắn thản nhiên nói:

-Hộ pháp Thiết Tiệm, ta đã từng nói, trong vòng nghìn năm ta sẽ khiêu chiến ngươi. Hôm nay, chúng ta hãy giải quyết đi.

Thiết Tiệm cứng mồm, lại cảm nhận được sát khí của Lôi Cương, đành bất đắc dĩ, nói:

-Lôi Cương, hôm nay ngươi còn cần phải khiêu chiến ta sao? Ngươi đã có thể rời khỏi chiến trường hỗn độn địa giai, tất nhiên đã đánh bại được cường giả hỗn độn thiên giai trấn thủ chiến trường rồi. Ta thừa nhận ta không thể thắng nổi ngươi.

Lôi Cương lạnh lùng nói:

-Khi xưa ngươi đã từng đồng ý, khắp cả Tây Tháp Tinh đều biết thế. Không phải hộ pháp Thiết Tiệm muốn thôi đấy chứ? Ngày mai, ta chờ ngươi ở thành Tử Vong.

-Ta thừa nhận lúc trước là do ta lỗ mãng.

Hộ pháp Thiết Tiệm khổ sở, dường như già đi không ít, thở dài nói.

-Năm vạn viên Hồn châu. Ba ngày sau, nếu như ngươi không gom đủ, chúng ta sẽ gặp nhau ở thành Tử Vong.

Lôi Cương bỏ lại những lời này rồi bỏ đi cùng Lôi Hư. Đánh chết Thiết Tiệm, hắn cũng không được lợi lộc gì. Giờ, cái Lôi Cương cần gấp chính là Hồn châu. Chẳng bằng để Thiết Tiệm giúp hắn thu thập Hồn châu. Hắn cũng không sợ sau này Thiết Tiệm có thể gây nên sóng gió gì. Chờ đến sau này đột phá hỗn độn thiên giai rồi, Lôi Cương càng chắc chắn có thể đánh bại gã thêm.

Thiết Tiệm ngây người, ánh mắt lóe lên, thoáng trầm ngâm. Một lúc lâu sau, gã bất đắc dĩ thở dài, còn mạng là được rồi. Nhưng năm vạn viên Hồn châu, con số này cũng thực làm khó gã rồi.

Bình Luận (0)
Comment