Thể Tôn

Chương 807

Lực lượng cơ thể của Lôi Cương quá mức cường đại, hầu như mỗi một thớ thịt đều bộc phát ra lực lượng cường đại, toàn thân tựa như nguồn suối của lực lượng, hơn nữa lại có lục hành không gian làm phụ trợ, Lôi Cương mà công kích, đủ để lấy mạng bất kỳ cường giả hỗn độn thiên giai nào, Nhai Tí thị thú này tuy là đã đạp nửa bước vào hàng ngũ Đại Tôn, nhưng cuối cùng vẫn không cách nào sánh với chân chính Đại Tôn, phòng ngự so với Đại Tôn lại càng khác biệt như trời với đất, hai đầu thần thú bị khóa ở nơi đây, chịu hạn chế cực lớn, cứ như vậy, đối mặt với Lôi Cương, không thể nghi ngờ là chỗ trí mạng, Lôi Cương phòng ngự cường đại cỡ nào chứ? Nhai Tí thị thú công kích tuy là kinh khủng, nhưng đánh ở trên Long Hoàng chiến giáp thì vẫn là không cách nào rung chuyển lực phòng ngự siêu cường Long Hoàng chiến giáp, năm đầu thần long lúc này rối rít di động trên Long Hoàng chiến giáp, trán phóng quang mang đủ màu, tạo thành long ảnh, thật giống như ngũ long hộ thể, uy phong lẫm lẫm.

- Rống!"

Lôi Cương một tiếng gầm nhẹ, lực lượng cả người như đại dương mênh mông hung mãnh dồn vào trong song quyền, song quyền được lực lượng cường đại bành trướng, cấp tốc trở nên to lớn, mạnh mẽ oanh lên trên mỏ nhọn của Nhai Tí thị thú.

- Rầm rầm rầm!

Mấy tiếng va chạm kịch liệt, lực lượng cường đại nương theo tiếng ngũ long rống giận, khí thế bức người, thật giống như trời cao tức giận, bành trướng tựa như bể ngọn núi nặng nề oanh kích lên trên mỏ nhọn của Nhai Tí thị thú, trực tiếp khiến cái mỏ nhọn có phòng ngự rất mạnh, bén nhọn vô cùng nứt nẻ, ngay sau đó trong nháy mắt chia năm xẻ bảy, huyết nhục văng khắp nơi. Lực lượng cường đại tràn vào trong cơ thể Nhai Tí thị thú, làm tấm thân phát ra tiếng rít thống khổ.

Mặc dù thừa nhận hai quyền của Lôi Cương, trong cơ thể hầu như đã thành một mảnh thịt nát, nhưng Nhai Tí thị thú vẫn chưa chết, nặng nề ngã phịch xuống mặt đất, quang mang toàn thân soi rọi bốn phía, lại là đang khôi phục, Quỳ Biến Diệt Thú thấy vậy, phát ra tiếng gầm, đôi mắt máu đỏ bắn ra hai đạo hồng mang, tựa như thần binh lợi khí bắn xẹt về phía Lôi Cương, Lôi Cương thân thể thoáng một cái hai đạo quyền kình nghênh hai đạo hồng mang, còn thân thể hắn đã ở trên trán Nhai Tí thị thú.

Tay phải ngưng tụ thành quyền oanh về phía mi tâm của Nhai Tí thị thú, huyết nhục văng khắp nơi, hữu quyền của Lôi Cương trực tiếp cắm vào trong cơ thể nó, nửa ngày sau, lấy ra một vật, là một thú anh phát ra quang mang năm màu có hình dạng như Nhai Tí thị thú thu nhưng nhỏ hơn nhiều, hắn không đợi thú anh giãy dụa trực tiếp bóp nát, thú anh hóa thành lực lượng vô tận tràn ngập ra, Lôi Cương hít một hơi thật sâu, đem toàn bộ hút vào trong cơ thể, lúc này đầu của Quỳ Biến Diệt Thú phóng ra quang mang, tựa như vô số đạo tiểu kiếm năm màu bộc phát ra từ trán nó, đâm rách hư không khuếch tán bốn phía, làm không gian chấn động, tựa như vạn mã bôn đằng, Nhai Tí thị thú dễ dàng bị Lôi Cương đánh chết, hoàn toàn làm Quỳ Biến Diệt Thú sợ hãi, hắn không cách nào ẩn nhẫn nữa liền vận dụng chiến kỹ truyền thừa.

Lôi Cương trong lòng ngưng tụ, thần thú bước nửa bước vào hàng ngũ đại tôn, hắn mặc dù không hãi sợ, nhưng một khi thần thú vận dụng truyền thừa chiến kỹ thì công kích cũng không khác cường giả bậc đại tôn là mấy. Hắn vội vàng điều khiển cơ bắp chặt chẽ kết hợp thành một đạo phòng ngự cường đại, Long Hoàng chiến giáp bao trùm toàn thân, lồng bàn thạch lại bao vây lấy Long Hoàng chiến giáp, thân thể mạnh mẽ tiền về phía trước một bước, nhằm phía Quỳ Biến Diệt Thú, trong nháy mắt, vô số quyền kình mãnh liệt đánh tới, tựa như vẫn thạch vù vù bắn về phía Quỳ Biến Diệt Thú.

- Graoooo!!

Một tiếng kêt rít chấn vỡ trời vang lên, tiểu kiếm mà Quỳ Biến Diệt Thú bộc phát ra cấp tốc tổ hợp thành một cái đỉnh đầu khổng lồ, khi Lôi Cương hết sức vọt tới thì liền há miệng ra trực tiếp nuốt sống Lôi Cương.

- Không hay!

Lôi Cương tâm thần chấn động, truyền thừa chiến kỹ của Quỳ Biến Diệt Thú này quá mức quỷ dị, khi hắn tạo thành đầu lâu thì trong nháy mắt, Lôi Cương liền muốn lui đi, nhưng phát hiện thân thể của mình bị đông cứng trong một tức thời gian, một tức ngắn ngủi khiến Lôi Cương lâm vào cảnh vạn kiếp bất phục, lúc này, Lôi Cương chìm trong không gian năm màu, vô số đạo tiểu kiếm năm màu điên cuồng oanh kích lên Lôi Cương, lồng bàn thạch chỉ kiên trì không đến một tức thời gian liền bị nghiền nát, Long Hoàng chiến giáp bị những Tiểu Kiếm này oanh kích, cũng dần dần trở nên bất lực, chiến giáp hiện lên ngũ long Phẫn Nộ rít gào, quang mang toàn than bắn khắp nơi, nhưng những tiểu kiếm năm màu này không ngừng gia tăng số lượng kinh khủng, thật giống như vô cùng vô tận, hơn nữa công kích kia cũng thập phần cường đại.

Lôi Cương sẽ không mặc kệ công kích mà không phản kích, cứ như vậy thì Long Hoàng chiến giáp ắt sẽ bị nghiền nát, mà Cốt Lân Giáp của hắn cũng không cách nào ngăn cản, thân thể bị công kích trong thời gian dài như vậy cũng sẽ trở nên khó khống chế, lực lượng trong cơ thể hắn mãnh liệt, thân thể đột ngột từ mặt đất mọc lên, mạnh mẽ nhằm phía trên đầu, điên cuồng oanh kích kết giới ngăn cản hắn. Nhưng những tiểu kiếm này theo Lôi Cương di động mà di động, trong năm tức thời gian ngắn ngủi, năm đầu thần long trên Long Hoàng chiến giáp có chút bất lực, quang mang phát ra cũng mờ nhạt đi, Lôi Cương không muốn Long Hoàng chiến giáp bị nghiền nát, liền tranh thủ thu Long Hoàng chiến giáp vào trong giới chỉ trữ vật.

Những tiểu kiếm năm màu lại điên cuồng oanh kích Cốt Lân Giáp, Lôi Cương công kích không ngừng, nhưng kết giới này cực kỳ cường đại, Lôi Cương nhất thời không cách nào công phá.

Năm tức sau, Cốt Lân Giáp của Lôi Cương hoàn toàn bị nghiền nát, dung nhập vào trong cơ thể, lộ ra thân thể hùng tráng như cương thiết của Lôi Cương. Cùng lúc đó một tiếng gầm nhẹ vang lên, vô số tiểu kiếm điên cuồng ngưng tụ thành một đạo cự kiếm năm màu, trong nháy mắt khi Cốt Lân Giáp của Lôi Cương bị nghiền nát liền đâm vào lưng Lôi Cương.

Lôi Cương không kịp ngăn cản, phảng phất, những tiểu kiếm này một mực đợi chờ Cốt Lân Giáp của hắn bị nghiền nát vậy, cự kiếm đột kích, Lôi Cương kinh hãi vạn phần, một cổ nguy cơ bao phủ toàn thân, hắn gầm nhẹ một tiếng xoay người, tụ lực, một quyền trào ra.

- Bang bang!

Một kích ẩn chứa lực lượng phá hủy núi sông đánh tới cự kiếm, tiếng va chạm kinh thiên động địa chấn vang, làm hư không tối tăm hầu như vặn vẹo, cự kiếm này ẩn chứa lực lượng làm lòng người kinh hãi, đem quyền kình của Lôi Cương nổ nát, mũi kiếm sắc bén ngay đâm thẳng vào bụng Lôi Cương, Lôi Cương chỉ cảm thấy cơ bụng truyền đến cảm giác đau đớn cùng cực, thân thể hắn kịch liệt bay ngược lại, hắn thống khổ rống giận, lực lượng toàn than lại một lần nữa cuồng bạo tụ lực, song quyền điên cuồng oanh kích cự kiếm. Nguồn truyện: Truyện FULL

- Nhị thập ngũ trọng lực!!

Lôi Cương gầm nhẹ, trong lúc nhất thời, hắn bộc phát ra hai mươi lăm trọng kình, lực lượng dung hợp hai mươi lăm trọng kình hung mãnh tựa như ba đào mãnh liệt tràn vào trong cự kiếm, trực tiếp đem cự kiếm này phá hủy. Lôi Cương đang chìm trong không gian năm màu, đột nhiên một lần nữa xuất hiện trong không gian tăm tối, còn Quỳ Biến Diệt Thú suy yếu ngã sấp trên đất, hô hấp cực kỳ khó khăn, hai mắt nhìn Lôi Cương tràn ngập vẻ hoảng sợ, trên trán có thêm mấy cái lỗ máu chảy đầm đìa.

Lôi Cương cúi đầu nhìn bụng thì thấy xuất hiện một lỗ máu to bằng đỉnh đầu, hắn hít một hơi thật sâu, cự kiếm màu vàng nọ chỉ kém một chút xíu nữa thì đã đâm nát cương anh trong đan điền rồi, khi đó, hậu quả thiết tưởng không chịu nổi, hắn vội vàng lấy ra một viên đan dược nuốt vào trong bụng, thân thể lần nữa biến mất, di động đến bên trên trán của Quỳ Biến Diệt Thú, Quỳ Biến Diệt Thú phát ra một tiếng kêu sợ hãi, hữu quyền của Lôi Cương trực tiếp đánh vào trong cái lỗ máu kia, cầm ra một thú anh năm màu, liền nuốt vào trong cơ thể, lập tức ngồi xếp bằng ở hư không.

Hấp thu lực lượng ẩn chứa trong thú anh, vết thương trên bụng của Lôi Cương kịch liệt khôi phục, không được nửa khắc đồng hồ liền hoàn hảo không tổn hao gì, Lôi Cương cũng không có mở mắt ra mà tiếp tục tiêu hóa hấp thu lực lượng ẩn chứa trong hai đầu thú anh.

Một canh giờ sau, Lôi Cương mở mắt, đứng lên, ngắm nhìn bốn phía, sau đó, thân thể thoáng một cái, đi tới phía dưới thân thể khổng lồ của Quỳ Biến Diệt Thú, cầm lấy xiềng xích sáu màu sặc sỡ kia, đánh giá cẩn thận, cuối cùng hắn phát hiện trên xiềng xích có mấy văn tự phong cách cổ xưa, sau khi cẩn thận nhìn chằm chằm, hắn nhẹ giọng nói:

- Khốn thần tỏa?

- Ông. . .

xiềng xích sáu màu sặc sỡ này vào lúc Lôi Cương nói ra mấy chữ "Khốn thần tỏa" thì liền phát tán ra quang mang dài đến ngàn trượng, xiềng xích thậm chí cấp tốc thu nhỏ lại, đến cuối cùng, biến thành một nhuyễn tiên chỉ dài có một trượng, Lôi Cương dùng sức giật cây Nhuyễn Tiên này thì phát hiện chất liệu của nó cực kỳ đặc thù, hình như là gân của thần thú nào đó! ! Một cỗ khí tức Viêm Long từ trong cây nhuyễn tiên phát tán ra khiến Lôi Cương tâm thần đại chấn! !

Chẳng lẽ là Viêm Long tổ tiên sau khi bị giết thì đã bị rút gân, luyện chế thành cây nhuyễn tiên này? Lôi Cương hít một hơi thật sâu, cấp tốc đi về phía Nhai Tí thị thú, cầm lấy xiềng xích, cấp tốc kiểm tra, cuối cùng lại thấy được ba chữ to "Khốn thần tỏa!" Hắn ngâm khẽ một tiếng, xiềng xích lớn như thế lại nhỏ đi, hóa thành một nhuyễn tiên dài một trượng hiện ra trong tay Lôi Cương.

Nhìn giống hệt như gân rồng, Lôi Cương chau mày lâm vào trong trầm tư.

Ban đầu Viêm Long nhất mạch thân là một trong thập đại thần thú, cuối cùng bị thánh thú cường đại khác diệt tộc, mà xiềng xích biến ảo thành gân rồng đúng là tản mát ra khí tức Viêm Long nồng đậm, điều này làm Lôi Cương kinh nghi không dứt, chỉ riêng từ sáu màu này mà xem thì gân rồng này khi còn sống tất nhiên là đã đạt đến cấp bậc Đại Tôn, lúc này lại bị trực tiếp rút gân, chẳng lẽ, những điều này hết thảy đều có liên quan với Đạo Hoang? Hoặc là, Đạo Hoang cùng thánh thú đã tiêu diệt hết Viêm Long nhất mạch có quan hệ không phải là nông cạn?

Lôi Cương hít một hơi thật sâu, chuyện này làm nội tâm của hắn nhất thời không cách nào bình tĩnh trở lại.

Một lúc lâu sau, Lôi Cương tiểu tâm dực dực đem khốn thần tỏa bỏ vào trong u giới, nhìn cửa động đen nhánh rồi bay vào, bất kể như thế nào, phải nhận được truyền thừa của Đạo Hoang trước cái đã, nói không chừng có thể hiểu rõ bí mật trong đó.

Bình Luận (0)
Comment