Edit: Susublue
Một cái đuôi thon dài mềm mềm màu trắng nhếch lên cao, đường kính thân thể dài cỡ ba mươi phân, bộ lông trắng như tuyết rối bù, bốn móng vuốt nhỏ mềm mại đặt trên mặt đất.
Liên Thanh nhìn chăm chú toàn bộ quá trình tiểu Thí Ước biến hóa, con vật nhỏ sau khi tiến hóa thì khiến Liên Thanh mê man bước về phía thân thể không rõ hình thù của tiểu Thí Ước.
Nói thì nói tiểu Thí Ước biến thành một con hồ ly, nhưng mà khuôn mặt lại rất tròn, không phải gương mặt gầy như tiểu hồ ly.
Nếu cẩn thận quan sát còn có thể thấy trên đầu tiểu Thí Ước có thêm hai cái sừng nhỏ nữa! “Rốt cục ngươi là loài vật gì?”
Liên Thanh chưa bao giờ gặp qua động vật có hình dạng như thế, nàng có được Câu Thông Thuật, không những có thể kết nối với thực vật mà còn có thể giao lưu với động vật.
Ở thế kỷ hai mươi lăm, Liên Thanh thấy qua rất nhiều loại vật đã tuyệt chủng, dù có là động vật cổ xưa thì cũng không có chủng loài nào giống tiểu Thí Ước cả.
Nhưng bây giờ Liên Thanh đang ở Thánh Quỳnh đại lục, ngay cả thảo dược cũng có những loại mà thế kỷ hai mươi lăm không có, huống chi là động vật bậc cao.
Tiểu Thí Ước ngây ngốc, nghe thấy câu hỏi của chủ nhân nó cũng tỏ vẻ không biết mình là cái quỷ gì.
“Được rồi, ngươi về không gian tinh thần trước đi, ta muốn đi đào một ít linh thảo trên núi Hắc Mộc, thời gian không còn sớm nữa.” Sắp đến hừng đông rồi nên Liên Thanh muốn tranh thủ.
Tiểu Thí Ước ngoan ngoãn trở về không gian tinh thần, Liên Thanh dùng linh hồn lực vừa mới khôi phục cứu cây sam vừa rồi bị tên võ tu giả đánh đổ sống dậy. Sau đó dò hỏi thực vật xung quanh vị trí của linh thảo.
Thì ra ở trên núi Hắc Mộc còn có một linh địa bí mật, sau khi Cố gia bị tổn thất thảo dược ở sườn núi thì có người xông vào được linh địa trong lúc vô tình.
Dưới sự trợ giúp của các sinh linh quanh đây, Liên Thanh đi tới cửa linh địa, cây mận gai mọc thành từng chùm um tùm, nhìn sơ qua thì không thấy đường đi, bởi vì ngoài các lùm cây ra còn có cành lá cây trẩu sum xuê.
[1] Cây mận gai: Mận gai là một loại cây rụng lá, vỏ cây hơi đen và các cành rậm rạp, cứng và có gai.
[2] Cây trẩu: Cây trẩu thường mọc ở vùng đất khô, ráo nước ở trong rừng thưa hoặc ven rừng rậm. Lá trẩu to bản dài có khi xòe thành ba dẻ, mặt trên có lông tơ rậm; mặt dưới ít hơn.
Liên Thanh âm thầm điều khiển linh hồn lực, dễ dàng khiến lùm cây gai góc trước mặt tách qua hai bên, mở ra một con đường thông thoáng cho nàng.
“Tỷ tỷ ~ tỷ tỷ, tỷ phải cẩn thận, người nào đi từ trong đó ra đều choáng váng.” Lùm cây ríu rít, sôi nổi nhắc nhở Liên Thanh sau khi đi vào linh địa của núi Hắc Mộc thì phải chú ý an toàn.
Liên Thanh nghe được lời nhắc nhở thì nhăn mày: “Chuyện như thế nào?”
“Bên trong có một đám Mê Huyễn thỏ, chúng nó có thể khiến người dưới cấp bậc Tiên Thiên mê man choáng váng!”
Mê Huyễn thỏ? Tu vi dưới cấp bậc Tiên Thiên chính là võ tu giả Cơ Trúc Kỳ hoặc người thường!
Theo Liên Thanh biết thì khi võ tu giả tu luyện, diexndanllequydonn người có thể đột phá Cơ Trúc Kỳ đều rất ít, huống chi là tiến vào Tiên Thiên cảnh?
Sau khi vào Tiên Thiên cảnh lại còn chia ra nhiều cấp bậc: Chân Võ, Linh Võ, Tôn Võ, Vương Võ, Hoàng Võ, Nguyên Võ, Thánh Võ, Đế Võ và Thần Võ..
Ở Thánh Quỳnh đại lục, người đột phá Tiên Thiên cảnh đã ít lại càng ít, nghe nói một võ tu giả có thực lực Tôn Võ thì chỉ dựa vào sức của mình hắn đã có thể phá hủy một tòa thành trì! Nhưng đã lâu rồi Thánh Quỳnh đại lục không có Tôn Võ xuất hiện.
Trước tiên không nói về những thứ này, rốt cuộc Mê Huyễn thỏ là loại thỏ giấy gì? Mà lại có thể mê đảo người có cấp bậc dưới Tiên Thiên cảnh?
“Tỷ tỷ nhất định phải cẩn thận.” Lùm cây không muốn Liên Thanh đi vào, chúng nó nhìn ra được tu vi của nàng vốn không thể đánh bại được Mê Huyễn thỏ bên trong linh địa.
Liên Thanh vững vàng trấn an: “Các ngươi không cần lo lắng cho ta, nếu lát nữa có một đám người xuất hiện ở đây thì làm phiền các ngươi dốc hết toàn lực ngăn cản bọn chúng lại!”
“Tỷ tỷ yên tâm ~!”
Liên Thanh vẫn chưa rút linh hồn lực trên đám lùm cây về, một khi người Cố gia xuất hiện mà Liên Thanh còn chưa rời đi kịp thì cần phải ngăn cản bọn họ phát hiện ra mình!