Thì Ra Là Khuyển

Chương 32

EDITOR: PARK HOONWOO

BETA: ELLEN

-o0o-

Sau vài ngày trở về quê nhà của Sesshomaru, nhóm Carlisle về lại nhà mình. Lúc ấy trước khi rời đi, suy xét đến sau đó, nên cả Carlisle và Sesshomaru đều từ chức. Đối với bọn họ mà nói, cố gắng giao tiếp càng ít càng tốt với người dân nơi đây, đỡ mắc công lúc muốn đi lại lưu luyến không rời khỏi được.

Nhà vẫn như thế, trông như chưa từng có ai rời đi, nhưng mà thứ khác duy nhất chính là Emmet cuối cùng cũng dùng da mặt dày cui của mình đả động được Rosaline, vì thế tên cao to này cũng trở thành thành viên của Cullen.

Nhưng tin tức từ Rosaline lại khiến Carlisle phải nhăn mặt, bởi vì chuyển hoá Emmt đã vi phạm quy tắc ăn chay của Cullen dù cho khi ấy là vì cứu người. Cho nên một là đến Volturi một chuyến, hai là bị bọn họ cứng rắn kéo qua, còn không bằng hoá bị động thành chủ động, nhưng kế hoạch vẫn là gặp sứ giả của Volturi đã, hỏi thăm mục đích của bọn họ một chút.

Tất cả các Volturi đến đây không ai biết Armnd, nhưng Aro lại biết vị trí của anh, nên đã truyền tin bảo anh trở về Volturi. Suy xét đến nhiều yếu tố khác nhau, cuối cùng vẫn quyết định rời đi.

Tìm thấy Edward đang dựa đầu giường nghe nhạc, Armnd do dự vài phút mới mở miệng nói "Tôi chuẩn bị rời khỏi."

"Anh nói cái gì?" Chỉ nhìn thấy miệng Armnd lúc đóng lúc mở, Edward tắt nhạc hỏi lại.

Ánh mắt Armnd tối đi, đi lại nhìn chằm chằm vào mắt Edward nói: "Tôi muốn rời đi, em...." Anh muốn hỏi Edward có muốn đi cùng mình không, nhưng vẫn ngừng lại, bởi vì anh không tin mình có thể khiến Edward đi theo.

Edward nhìn ánh mắt do dự của Armand, lần đầu tiên cảm thấy không nghe được suy nghĩ người khác khó chịu thế nào, trong lòng đột nhiên đón nhận lửa giận từ đâu bay đến, mở miệng nói: "Anh đã sớm quyết định rồi nhỉ, thế hỏi tôi chẳng khác gì làm việc thừa thãi sao!" Nói xong lại càng cảm thấy ức chế hơn, đành phải tiếp tục mở nhạc xua đuổi bức bối trong lòng đi.

Armnd chậm rãi buông bàn tay đang nắm cánh tay của Edward ra, nhìn Edward đeo tai nghe cự tuyệt nghe người khác nói, tự tin từ đầu đến giờ như biến thành trò hề, khắc chế xúc động của mình, anh tự giễu rời đi.

Ngón tay trước ngực Edward run rẩy, tâm trạng ảo nảo, cảm xúc kì lạ khiến cậu bức bối không thôi, nhưng không biết phải giải quyết thế nào, đành phải trơ mắt nhìn Armand rời khỏi.

Tới khi xuân về hoa nở, thời tiết ấm dần lên, Armnd rời khỏi cũng chẳng có ảnh hưởng gì lớn, bởi vì thính lực quá tốt, nên bọn họ chẳng cần dò hỏi ngọn nguồn, loại chuyện này không nên nói quá nhiều lần trước mặt đương sự, dù sao đây cũng là chuyện hai người bọn họ cần đối mặt.

Volturi là nhất định phải đi, nhưng không thể không lên kế hoạch, Carlisle ngây người ở đấy mấy năm làm sao có thể không hiểu cách hành động của bọn họ. Ba người cầm đầu Volturi rất khó hiểu, trong đó đại trưởng lão Aro là khó hiểu nhất. Quỷ hút máu có năng lực trong Volturi không nhiều, nhưng dân số động vô cùng, mấy quỷ hút máu không lấy máu nhân loại làm đồ ăn như Cullen đều là kẻ lập dị trong giới quỷ hút máu, cho nên chuyến đi này khả năng cao là không phải chỉ đối mặt với mỗi Volturi.

Sứ giả được Volturi đến rất đúng giờ, nhìn cô gái tóc vàng mặt vô cảm trước mặt, Calisle tiến lên chào hỏi "Jane, lâu rồi không gặp." Jane không nói gì, chỉ gật đầu một cái xem như chào hỏi, Carlisle hiển nhiên cũng hiểu rõ tính cách cô nàng, cơ bản y không chờ mongcô sẽ đáp lại mình.

Bên cạnh Jane là em trai cô, Alex kiêu ngạo. Năng lực của hai người bọn họ rất lạ, Jane có thể đốt cháy bất kì linh hồn của quỷ hút máu nào mà nàng nhìn thấy, mà Alex lại là phun khí gây mê. Hai người bọn họ hợp tác phải nói là bất bại, rất khó chơi, có thể được xem là trụ cột của Volturi. Bây giờ phái cả hai người họ đi, có thể thấy Aro xem trọng lần hẹn gặp này rất nhiều.

Sesshomaru âm thầm đánh giá hai quỷ hút máu mới đến, tính xem nếu đánh thì có bao nhiêu phần thắng, yêu lực của hắn bây giờ tạm có thể coi là dư thừa, chỉ cần chú ý chút năng lực của cả hai là được. Carlisle bên cạnh đè Sesshomaru đang nóng lòng muốn thử sức lại, siết chặt tay hắn trấn an.

Nói vài câu đơn giản, đoàn người xuất phát đến địa bàn của Volturi, lúc đến là đang ban ngày mặt trời chói chang, vì tránh xuất hiện phiền phức, ai cũng khoát áo trùm đen kín người. Tuy rằng rất kỳ quái hấp dẫn sự chú ý của người khác, nhưng không người qua đường nào cảm thấy kì lạ, ai biểu đây là nơi bắt đầu của truyền thuyết quỷ hút máu chứ, ngày nào cũng có một đống người giả làm quỷ hút máu để chụp hình hết.

Lâu đài cổ của Volturi vẫn sừng sững nơi đó, Carlisle nhìn bốn phía xung quanh rồi mới cùng Sesshomaru đi vào. Tuy bây giờ là ban ngày, nhưng trong lâu đài tối như mực, mọi người đưa áo choàng đen cho một con người đã sớm chờ đợi gần đó. Mấy con người này là những người ngưỡng mộ quỷ hút máu, vì được bất tử, họ sẵn sáng phục vụ cho quỷ hút máu hay thậm chí là cuồng nhiệt vô cùng, đây là một trong những lí do mà Carlisle chọn rời khỏi nơi đây.

Trong hội đường lúc này của Volturi phải nói là náo nhiệt vô cùng, vừa nghe phong phanh Cullen đến, thì tất cả quý hút máu đều ra xem náo nhiệt, phãi biết rằng chỉ có độc một nhà như vậy đề xướng ăn chay trong giới quỷ hút máu.

Mấy ánh mắt khiêu khích ấy của quỷ hút máu khiến không khí căng thẳng lên, loại ánh mắt mạo phạm như này khiến Sesshomaru không thỏa mái, đến khi cảm thấy ánh mắt ấy lại lướt về phái này lần nữa, hắn liền vận yêu lực quật thẳng về phía đó, cùng với một tiếng hét thảm, một tên trốn trong bóng tối bị quật ra. Chỉ thấy gã ta quấn áo rách nát, thân thể có vài vết rạch rất sâu, không đổ máu, hiễn nhiên quỷ hút máu cũng chẳng có máu để đổ. Nhưng với năng lực phục hồi của quỷ hút máu, miệng vết thương nhanh chóng khép lại.

Hành động của Sesshomaru như đã đánh vỡ thứ gi đó, nhóm quỷ hút máu ẩn mình trong bóng tối đồng loạt xuất hiện, bởi vì sức sát thương khủng bố của Sesshomaru mà đề phòng. Bọn họ chưa từng thấy qua một người có sức mạnh như thế nhưng lại không phải quỷ hút máu.

"Thật là môt loại năng lực không tồi, trăm năm không gặp thôi, bên cạnh bác sĩ Cullen ngươi lại thêm một người có năng lực, thật khiến ta ngưỡng mộ không thôi."

Ba người đại diện cho quyến lực tối cao nhất Volturi xuất hiện, đại sảnh vốn còn mấy tiếng hét chói tai nháy mắt biến mất. Nhưng mà thứ khác duy nhất là bọn họ không ngồi xuống, mà lại quay lưng cung kính mời một người nào đó ra ngoài. Cơ thể không hề cao hơn bất kì quỷ hút máu nào ở đây, khuôn mặt tinh xảo như búp bê sứ, nhưng mà khí thế xung quanh lại khiến các quỷ hút máu khác kinh sợ.

HẾT CHƯƠNG 32
Bình Luận (0)
Comment