Giường hàn ngọc băng giá lạnh lẽo quanh năm. Thật không nghĩ tới bên trong lại có thể giấu tới hai người đâu. Dù sao đây tính ra đều là một cái trong võ lâm bảo vật đi à. Diệp Thần sờ xoạng một hồi giường băng không khỏi cảm thấy thích thú. Nếu không phải cái tảng băng này như vậy đục hắn thực muốn xem thử bên trong rốt cuộc là hai người này hình dáng như thế nào đâu.
“Cái này băng thật khó phá a.” Diệp Thần loay hoay một hồi vẫn vô phương khiến băng nứt đi ra. Dùng băng phát thuật chính là khiến nó càng cứng hơn a. Dùng đến hỏa pháp thuật thì lại sợ hun hỏng cả đồ cả người a. Lúc đó thì mất cả trì lẫn chài à. Còn bước cuối dùng đến võ công thì vô hiệu, cái giường băng này chính là miễn dịch võ công a.
“Ta không quản, mệt chết ta. Đi động phòng ôm mỹ nữ tốt.” Diệp Thần đá một cước nhẹ hả giận, liền đang lúc quay đầu muốn bỏ cuộc rời đi thì Giường Hàn Ngọc lập tức phá toái ra. Bên trong xuất hiện hai nữ nhân nằm trên mặt đất khiến hắn giật mình quay lại đâu. Động tĩnh lớn đến vang vọng Cổ Mộ đi à.
“Vừa rồi hình như có tiếng thì phải, thật không biết tiện nghi người nào được hắn qua đêm đâu.” Lý Mạc Sầu nghe thấy tiếng vang liền không khỏi phụng phịu đi à. Hắn là không đến chỗ của nàng a, còn gây động tĩnh lớn như vậy nữa.
“Xem ra hôm nay hắn sẽ không qua đây a.” Tiểu Long Nữ có chút thất lạc xong cũng trở lại mình sợi dây bắt đầu đi ngủ.
Hồng Lăng Ba liền hồi hộp xong nghe thấy tiếng động lớn như vậy cũng liền lên giường đi ngủ đi à. Nói đến Lục Vô Song cái cô gái này thì nàng đã sớm ngủ quên từ lâu, dù sao cũng chỉ là một cái đứa trẻ a.
Kết quả bốn cái mỹ nữ đều hiểu nhầm xong liền cũng không ra khỏi phòng lập tức muốn lên giường đi ngủ sớm a. Diệp Thần thì thấy tảng băng phá toái lập tức vô cùng ngạc nhiên, chẳng lẽ hắn vừa rồi đá một quyền vào uy lực đến giờ mới phát hủy sao. Bản đại soái quả nhiên võ công cao cường a.
Bên trong hệ thống thiên đạo lúc này người mặc đồ đen không khỏi mỉm cười. Vừa rồi, cái tên khốn nạn này thật là lười biếng đi a. Cũng còn tốt hắn kịp tỉnh giúp tên này một lần nữa. Nếu không thực sự là bỏ lỡ hồng nhan một hồi rồi.
“Ta nói ngươi thật vô vị tiêu tốn tinh lực vào những việc không đâu. Giúp hắn sắp xếp thêm hồng nhan thà ngươi tìm cách tăng thêm hắn sức mạnh đi, tránh cho hắn đại nạn sau này chết không kịp ngáp.” Đằng sau vũ khí Bản Mệnh phản Chiếu thiên đạo lập tức khinh thường lên tiếng nói.
“Một người mạnh mẽ khi hắn có càng nhiều thứ để bảo vệ. Với lại ngươi không hiểu được ý nghĩ của ta.” Người mặc đồ đen liền mở miệng nói. Diệp Thần hắn tu luyện chính là Long Phượng Thần Quyết a, thứ hắn cần còn không phải đại lượng mỹ nữ cùng hắn giao hợp sao. Mà hồng nhan tri kỷ có thể hiểu thấu tâm không khác gì là hắn đại bổ đồ a.
“Con người thật rắc rối, thất tình lục dục. Ngươi cũng đã thay đổi, đó là lý do ngươi không còn mạnh như xưa nữa. Cuối cùng thứ ngươi bảo vệ được sẽ chẳng là gì cả.” Người bí ẩn sau Phản Chiếu Thiên Đạo khinh bỉ nói.
“Có những cảm xúc của con người mà ác quỷ không thể nào hiểu được. Tương lai con đường phía trước không biết sẽ còn khó khăn như thế nào. Nhưng chỉ cần có người đang đợi, hắn sẽ không sợ bất cứ thứ gì cả. Ta vốn không tồn tại vậy có thay đổi hay không thì đã sao. Nhưng ta nhắc nhở ngươi, hắn không yếu như ngươi tưởng tượng. Với lại còn có ta tại ngươi đưng nghĩ có thể giết chết hắn.” Người mặc đồ đen liền uy hiếp nói. Tuy hiện tại hắn chẳng là gì nhưng ngươi cũng không khá hơn là mấy.
“Ngươi đề cao mình quá đó. Đừng quên ngươi hiện tại giống như ta đều chỉ là…” Đằng sau Phản Chiếu Thiên Đạo lên tiếng nói.
“Nếu đã biết rõ mình là ai vậy ngươi cũng nên tự lo cho mình đi. Ngươi có thể ra tay với hắn nhưng nàng ấy có thể sao?” Người bí ẩn liền nói.
“Có thể đừng quên trước khi trở thành một thiên thần nàng cũng đã từng là một ác quỷ.” Đằng sau Phản Chiếu Thiên Đạo liền không do dự nói sau đó liền biến mất. Giữa Diệp Thần và nàng chỉ có thể một người còn sống. Đó là số mệnh, trận chiến đó từ trước đến giờ chưa bao giờ kết thúc.
“Tin tưởng ta, mặc kệ ngươi sử dụng âm mưu quỷ kế gì,ta đều có thể đảm bảo. Tên ngốc đó thế nào cũng cản đường cho xem. Miễn là hắn còn hiện diện đâu đó, miễn là hắn không ngã xuống thì ngươi sẽ chẳng thể chiếm được cái gì cả. Ngày nào vẫn còn tên ngốc đó, ngươi sẽ chẳng thực hiện được mình dã tâm đâu.” Người bí ẩn nhìn bên ngoài Diệp Thần kiên định tin tưởng nói. Hắn tuyệt sẽ không để sử sách gọi người này là kẻ thua cuộc. Hắn đã thua một lần, lần này sẽ không.
Bên ngoài lúc này Diệp Thần đang mải mê sờ hai cái khuôn mặt tuyệt mỹ không tỳ vết của hai cái mỹ nữ đâu.
“Thật sự là rất đẹp a, thực không biết là ai? Chết thật sự đáng tiếc à.” Diệp Thần xem hai người lạnh ngắt cơ thể liền không khỏi cảm thương nói. Dù sao hắn cũng là người yêu cái đẹp a.
Nhưng sau đó một cảnh tượng khiến hắn lập tức giật mình luôn. Hai người hắn tưởng như đã chết lại lập tức bật dậy đi à.
“Móa, thời đại này thịnh hành xác chết sống lại sao à.” Diệp Thần không khỏi lạnh người ngã ngửa về phía sau. Phùng Hằng cũng như vậy sống lại a, hai người này không phải là cũng thế chứ. Đừng đùa, đùa như vậy không vui, lão thiên gia không định chơi ta đó chứ.
“Tướng công là ngươi sao.” Hai nữ quay sang nhìn Diệp Thần đồng thanh mở miệng nói.
Diệp Thần không khỏi thờ người ra, hai cái mỹ nữ vừa gọi mình là gì a. Nghe thực sự êm tai đi à. Không đúng Phùng Hằng không phải sống lại liền trí nhớ gì đều quên mất sao. Liệu có phải yêu nữ hóa hình muốn ăn hắn không, hút hết hắn tinh hoa dương khí a. Nhưng cũng không sao được chết dưới váy hai mỹ nữ thiên sắc thiên hương này quả thực là làm quỷ cũng phong lưu a.
“Chào hai cục cưng, các ngươi thực quen biết ta là ai sao?” Diệp Thần lấy hết dũng khí sờ sờ mỗi nàng hai cái mặt nói.
“Tướng công ngươi nói gì lạ vậy, hai chúng ta vốn là cùng ngươi đã bái đường thành thân sao?” Hai nữ nhíu mày mở miệng nói. Thực chất người mặc đồ đen vốn là cho các nàng chồng thêm ký ức tránh phiến phức đâu, rút kinh nghiệm lần trước Phùng Hằng đi à.
“Ân, được a. Dù sao cũng là mình lời a. Với lại các nàng đều là mỹ nữ mình cũng không có thiệt thòi, có bị các nàng hút cạn dương khí cũng không sao.” Diệp Thần liền tự mình vui vẻ nói.
“Tướng công ngươi sao vậy?” Một cái mỹ nữ liền sà đến ôm lấy Diệp Thần một tay kiều diễm nói.
“Tướng công ngươi là ốm sao.” Cái khác mỹ nữ liền sờ lên trán của Diệp Thần ngực đều áp tới hắn người.
“Thật to a.” Diệp Thần không nhịn được nuốt nước bọt, chết không đáng tiếc à. Một bên hai hộp sữa quả thực là tốt a.
“Tướng công mặt ngươi phát đỏ a.” Hai cái mỹ nữ lập tức cùng lúc lo lắng nói. Các nàng là đối với việc này vốn không có e ngại a. Trong tâm lý liền chỉ tồn tại hắn một người đâu.
“Hai các ngươi có thể giới thiệu một chút được không a.” Diệp Thần nhìn hai các nàng liền nhanh chóng ổn định lại mình tình hình a.
“Ta tên Lâm Triều Anh, là Cổ mộ phái Tổ sư. Còn đây vừa là ta nha hoàn cũng là ta đệ tử Lâm Ly. Tướng công hai chúng ta là ngươi thê tử.” Lâm Triêu Anh liền mở miệng giới thiệu nói. Gương mặt còn có chút phiếm hồng lên à.
“Tướng công hôm nay là ngày đại hỷ, hai chúng ta ngủ quên thực sự rất xin lỗi a.” Lâm Ly liền áy náy nói.
“Chúng ta bây giờ liền hầu hạ ngươi cởi đồ a.” Lâm Triều Anh liền đi đến bên Diệp Thần giúp hắn cởi ra mình đồ thì phát hiện hắn xỉu rồi a. Có lẽ là sốc quá đây mà. Dù sao xác chết sống lại còn nhận là nương tử mình. Không sao chịu được, nhưng giờ liền là tổ sư cùng sư phụ Tiểu long nữ chuyện này đừng đùa a.
“Tướng công ngươi sao vậy tỉnh lại đi. Ngươi đừng có chết. Tướng công đừng hù ta.” Hai nữ lập tức liền trở lên nhốn nháo nói.
Diệp Thần nghe thấy hai cái tên này lập tức liền muốn lăn ra ngất, đây không phải là đùa chứ hả. Hai cô nương này chẳng lẽ thực là hồn ma sao. Dù nói hắn là muốn cưới cả cái cô mộ này toàn bộ nữ tử nhưng có nhất thiết đệ hai nữ chết đi sống lại không. Thật là đẹp trai cũng thật khổ đi à.