Thiên Đạo Hệ Thống

Chương 467

Diệp Tiểu Y tâm trạng có chút kích động, vốn nghĩ sẽ xuất hiện nhiều nguy hiểm, không ngờ đơn giản như vậy liền muốn tìm đến câu trả lời.

“Câu hỏi thứ nhất, ta là ai?” Diệp Tiểu Y mở miệng nghiêm túc hỏi. Ba câu hỏi chỉ có ba câu, rất là quý giá.

“Ký chủ chính là ký chủ, chẳng lẽ ký chủ lại là ta. Chẳng lẽ từ chủ nhân ngươi lại muốn làm đầy tớ sao?” Hệ thống âm thanh khinh bỉ trả lời.

“Ngươi cố tình nói chơi ta sao?” Diệp Tiểu Y có chút tức giận, như vậy khác gì không nói gì.

“Bổn hệ thống chính là chơi ngươi, sao ý kiến, nếu có ý kiến, vậy đừng có hỏi. Làm như bổn hệ thống muốn trả lời ngươi lắm không bằng, có biết làm thêm ngoài giờ ta không được tính tiền lương không hả?” Hệ thống âm thanh đầy sư khinh thường kích động Diệp Tiểu Y.

“Có tên nào đầy tớ như ngươi sao? Có tin ta sa thải ngươi?” Diệp Tiểu Y nóng giận, cái này tự xưng hệ thống đầy tớ rõ ràng muốn cưỡi lên đầu hắn.

“Ôi ký chủ khiến ta sợ quá cơ à, ngươi thử một chút. Bổn hệ thống chính là muốn nghỉ hưu ăn lương. Ngươi có giỏi liền sa thải ta. Chứ đợi ngươi chẳng may tinh tẫn người vong trên người nữ nhân, bổn hệ thống lúc đó liền phải bồi theo ngươi xuống mồ thực sự tội nghiệp ghê lắm.” Hệ thống như nghe thấy truyện cười nói.

“Ngươi… ngươi… làm như vậy không sợ bị phạt sao?” Diệp Tiểu Y không biết lên nói như thế nào.

“Phạt? Ai phạt ta? Ký chủ sao? Ngươi thế nào phạt ta? Ta cũng thực sự muốn biết. Hay ký chủ ngươi xem xem cắn ta a?” Hệ thống vô pháp vô thiên nói. Bổn hệ thống chính là thèm vào quan tâm ngươi, ta chính là đang nghỉ ngơi, ai biết tên tác giả thối đem ta ném cho ngươi.

“Em gái ngươi.” Diệp Tiểu Y lớn tiếng mắng.

“Ký chủ ta không có em gái.” Hệ thống trả lời.

“Mặc kệ ngươi, ngươi không có em gái, ta liền đại gia ngươi.” Diệp Tiểu Y thô tục mắng.

“Ký chủ ngươi muốn đại gia bổn hệ thống cũng không phải không được, hệ thống liền huyễn hóa hình người cho ngươi chơi chán là được rồi. Đảm bảo hàng miền quê chất lượng cao, già trẻ không gạt, nếu thích mềm mềm còn có thể chơi em chưa mười tám. Nhất định khiến ngươi thoải mái ba ba ba.” Hệ thống chào hàng chuyên nghiệp nói.

“Thực sự có thể sao? Ngươi không gạt ta? Còn miền quê chất phác, ngực có to sao? Còn nữa, hệ thống ngươi không có thực thể, ta sờ khác gì sờ tấm thép, nếu như vậy, ta mới không muốn, khụ khụ…” Diệp Tiểu Y ho nhẹ nhìn bên cạnh Diệp Tiểu Ly hồ ly nhỏ đang nhìn hắn kêu lên.

“U u u...” (Phụ thân đại nhân ngươi càng lúc càng biến thái rồi, ta muốn ma ma bằng sương thịt không phải bằng hệ thống, nó hay bắt nạt ta, còn không cho ta đi tìm ngươi...) Hồ Ly Nhỏ liên tục cắn vào gấu áo của Diệp Tiểu Y khuyên can, nhưng Diệp Tiểu Y cũng chỉ nghe thấy uông uông vài tiếng mà thôi.

“Ngươi làm gì cắn áo ta? Đói đi một bên tìm xương mà gặm.” Diệp Tiểu Y xua đuổi tiểu hồ ly.

“Bổn ký chủ yên tâm, hệ thống tuyệt đối không gạt ngươi, còn về súc giác chính là y như người thật, bổn hệ thống có thể huyễn hóa thực thể một chút nhỏ như vậy có gì không làm được.” Hệ thống đảm bảo nói.

“Cẩu con ngươi qua một bên chơi, đừng làm lỡ ta đại sự. Hệ thống gì đó ngươi nói xem giá cả thế nào nha? Ngươi miễn phí mới là lạ.” Diệp Tiểu Y xoa xoa hai lòng bàn tay bỉ ổi nói.

“Ký chủ quả thông minh, làm việc với người thông minh thực sự thoải mái. Thực sự không nhiều, chỉ cần ngươi giao toàn bộ linh tệ đang có cho bổn hệ thống là được.” Hệ thống cười bỉ ổi nói.

“Linh tệ? Nó là cái quỷ gì? Nếu là tiền ngân lượng thì cũng có thể cho ngươi.” Diệp Tiểu Y nghĩ không ra linh tệ rốt cuộc là cái gì. Nếu để hắn biết được lúc chắc sẽ như sót muối vào trong lòng mất.

“ n, ký chủ đừng quan trọng lắm. Linh tệ thứ này tuy là đồ tốt, nhưng ngươi hiện tại sài không có được, nếu có sài được cũng chỉ dùng để đổi chút mắm tôm, bún đậu mà thôi. Đổi một lần thoải mái không phải tốt hơn sao? Ngoài ra, thứ đồ này kiếm rất dễ dàng.” Hệ thống lừa gạt nói.

“Ngươi không lừa ta?” Diệp Tiểu Y nghi ngờ.

“Ta là ngươi đày tớ, chúng ta sống chết có nhau, ta làm sao sẽ hại ngươi?” Hệ thống vô liêm sỉ nói. Chỉ hố ngươi chứ không hãm hại ngươi.

“Được, dù sao thứ này ta cũng không tiêu được. Vậy đổi một lần thoải mái đi, nhưng trước tiên ngươi còn nợ ta hai câu hỏi.” Diệp Tiểu Y mở miệng cười bỉ ổi nói. Hắn tất nhiên không quên cái này.

“Ký chủ ngươi nhớ nhầm, hai câu còn lại ngươi đã hỏi ta rồi. Ngươi quên sao? câu thứ hai ngươi hỏi ta có sợ bị phạt không? Câu thứ ba liền là vấn đề nữ nhân có mềm không. Hiện tại ngươi đã hết lượt hỏi.” Hệ thống giọng nói âm trầm nói.

“Hố cha ngươi, ngươi còn nói không hại ta? Sống chết có nhau, lừa gạt.” Diệp Tiểu Y muốn chửi cha hệ thống lên.

“Ký chủ, ta nhắc nhở ngươi nếu như ngươi ngu thì đừng trách người khác. Tự mình bị lừa bởi sự ngu ngốc của mình, đó là do ngươi không đủ thông minh.” Hệ thống không biết xấu hổ.

“Ngươi… được coi như ngươi giỏi, ta không cùng ngươi tính toán, dù sao ngươi có trả lời hay không cũng chẳng có gì khác biệt.” Diệp Tiểu Y mở miệng tức giận nói. Vốn tưởng biết được mình thân thế xem ra không ổn rồi, nhưng bù lại hắn cũng biết được mình có cái hệ thống, ngoài ra có một số thông tin hắn ở trong não hải tự dưng hiện ra, khiến hắn biết mình là cái người xuyên việt. Như vậy có còn hơn không có gì.

“Ký chủ ngươi là đang gọi nô gia sao? Nô gia chính là ở sau người nha.” Hệ thống âm thanh không còn máy móc phát ra mà là ở sau lưng Diệp Tiểu Y kiều mị phát ra tiếng kêu khiến lòng người có thể run rẩy.

“Giọng nói thật dễ thương quá, xem ra cái này hệ thống không có hố ta.” Diệp Tiểu Y cảm thấy có bàn tay từ đằng sau chạm vào vai mình giọng nói thỏ thẻ khiến hắn lập tức cả người đều run rẩy thư thái.

“Mỹ nhân ta tới… ọe… má ơi… khủng long… cứu mạng...” Diệp Tiểu Y lập tức liền ngã ra đằng sau lăn đùng trên mặt đất. Hố cha nó, đây có chỗ nào là mỹ nhân nha, đây rõ ràng là khủng long được không.

“Không ổn, Diệp công tử hô cứu mạng, chắc chắn có nguy hiểm.” Vương Ngữ Yên ở bên ngoài sốt sắng nói. Dù sao nàng còn chưa xuất giá cũng không muốn làm cái quả phụ.

“Ta đi giúp hắn.” Tần Hồng Miên cũng nghe thấy hắn kêu cứu lập tức hai nữ muốn xông vào bên trong cứu người nhưng lập tức bị cánh cửa đẩy một lúc bay ra phía sau ngã trên mặt đất.

“Tần tỷ, không ổn rồi, chúng ta không vào được bên trong.” Vương Ngữ Yên lo lắng xoa xoa mình cái mông nhỏ đau đớn.

“Ta cũng không phải ngu ngốc, ta không tin tà, ta cũng không tin ta vào không được.” Tần Hồng Miên lập tức vội vàng cầm lấy viên đá tiến đến cánh cửa đập nhưng sau đó lần nữa bay ra.

“Tần tỷ đừng cố nữa, chúng ta không vào được.” Vương Ngữ Yên chua sót nói. Nước mắt đều sắp chảy ra đến nơi. Nàng chính là không chịu nổi nhìn thấy Diệp Tiểu Y chết ở trong đó không rõ ràng.

“Khóc cái gì khóc, ngươi liền ở đây cho hắn cầu nguyện đi. Hiện tại, chỉ có thể trông cạy vào chính hắn vượt qua cái nay cửa ải.” Tần Hồng Miên liền thở dài nói. Sau đó đứng trước cánh cửa hét lên: “Tên khốn nạn, ngươi tuyệt đối không được chết, mạng của ngươi chỉ có ta mới được giết, còn nữa ngươi chẳng phải nói cùng ta sinh con xong mới chết sao? Nếu như ngươi không giữ lời, cũng đừng trách ta không giữ lời.”

Lúc này bên trong, Diệp Tiểu Y ánh mắt không khỏi có chút buồn phiền cũng không có hướng Tần Hồng Miên la hét bên ngoài lên tiếng, hắn còn đang bị con khủng long trước mặt kinh dị. Hiện tại hắn phát hiện ra, nữ nhân a, cũng có thể xấu đến đặc biệt nó sắc như vậy đây.

“Đáng ghét, người ta xinh đẹp như vậy, ngươi kêu ta là khủng long đâu à.” Cái này hệ thống ẻo lả đưa ngón tay chỉ vào Diệp Thần mũi điểm một cái nói.

“Ngươi… ngươi hố ta… xinh đẹp? Có mà xinh như quỷ, ngươi như vậy liền nói là xinh đẹp?” Diệp Tiểu Y lập tức cảm giác mình chơi sỏ tức giận nói. Trước mặt cái này nữ nhân không khác gì con khủng long bạo chúa, mặt như cái bàn, mũi thì có râu, mắt lòi, mông béo, bụng bự, thi thoảng đưa tay lên ngoáy ngoáy cái mũi sau đó cho vào miệng ăn, quả thực có thêm kiến thức, nông thôn miền quê hố người nha. Từ trên xuống dưới không được chỗ nào ăn hình chỉ có giọng nói là kích tình người ta.

“Ta như vậy, ngươi lại kêu ta xấu? Chẳng phải ngươi nói chưa mười tám sao? Ta chính là huyễn ra hình dạng chưa mười tám nha, còn về xinh đẹp, bổn hệ thống không phải người xinh đẹp hay không ai biết?” Hệ thống không biết xấu hổ nói. Hiện tại hình dạng của hệ thống huyễn hóa ra không khác gì bộ sưu tập phim kinh dị của hollywood.

“Vô liêm sỉ. Oái, ngươi tụt quần ta làm gì vậy?” Diệp Tiểu Y khinh bỉ nói.

“Thì không phải ngươi nói muốn thoải mái sao? Hệ thống ta nhận tiền đương nhiên muốn cho ngươi thoải mái.” Hệ thống không biết xấu hổ nói.

“Thoái mái cha ngươi, đi chết đi.” Diệp Tiểu Y tức giân một chân liền muốn đạp tới trên mặt cái này hệ thống kinh dị nhưng thực thể người trước mặt lập tức hóa thành một làn khói vô thanh vô thức biến mất.

“Khốn nạn, ngươi ra đây cho ta, hôm nay lão tử nhất định đánh ngươi một trận nhừ tử.” Diệp Tiểu Y tức giận quát mắng.

“Ký chủ ngươi ngu nhưng ta đâu có ngu nha. Ta đã nói rồi, ngươi bị hố chính là do ngươi không đủ da mặt, không đủ vô sỉ, không đủ ác. Có trách thì trách mình ngu đi. Hiện tại cửa hàng sẽ chính thức khai trương, ở nơi này ngươi chính là quỷ củ, quy củ chính là ngươi. Kinh doanh thế nào cũng được, nguyên liệu nấu ăn bán ra bên ngoài, ký chủ tự kiếm. Nếu không muốn kiếm có thể mua tại hệ thống cửa hàng, nhưng ngươi đã tiêu hết linh tệ, vậy nên tự túc là hạnh phúc.” Hệ thống thông báo.

“Ta mới không làm việc, tuy ta cảm thấy ta rất am hiểu làm bếp, muốn làm đầu bếp kiếm tý tiền nhưng giờ lão tử giàu có như vậy, còn kiếm cái rắm.” Diệp Tiểu Y khinh thường.

“Ký chủ ngươi nếu như không làm việc, cũng không sao, bổn hệ thống rất tử tế liền nhận tiền ắt phải làm việc quỷ củ, đem huyễn hóa thực thể, đem ngươi ném lên giường cưỡng hiếp. Lúc đó còn sẽ ghi lại hình ảnh, ta đảm bảo full HD không che. Để mỗi khi ngươi muốn quên ta lại để nó trong đầu ngươi hằng đêm hằng ngày hằng giờ nhớ lại.” Hệ thống vô liêm sỉ nói.

“Ngươi làm thế có tin ta chết cho ngươi coi?“ Diệp Tiểu Y lấy mạng ra uy hiếp. Bị khủng long lên thà để hắn chết đi còn hơn.

“Ký chủ ngươi tự nhiên, dao ở trong bếp là hàn thiết vạn năm cùng băng sơn cực tuyết rèn thành, cắt sắt như cắt bùn, nguoi chỉ cắt đặt trên cổ cứa nhẹ một cái là được rồi. Ngươi yên tâm, ngươi là nhân vật chính, chết không có được, cần gì phải diễn sâu như thế chứ? Ngoan ngoãn kinh doanh nhà hàng đi. Nếu không ta không chỉ đem ngươi nam dạng hiếp, còn đem ngươi biến nữ, rồi để nữ nhân của ngươi hóa nam. Các nàng bị ngươi đầy đọa như vậy, ta tin tưởng lúc đó hắc hắc… Tin tưởng bổn hệ thống nói được làm được.” Hệ thống uy hiếp nói.

“Coi như ngươi giỏi. Được, từ hôm nay bắt đầu kinh doanh. Bạch Cẩu nếu như cái này hệ thống không cho ta nguyên liệu, ta liền đem ngươi hầm.” Diệp Tiểu Y nhìn sang cái này hồ ly cười hắc ám nói. Con hồ ly này chắc chắn là do hệ thống chết tiệt kia làm gia, hắn không làm gì được hệ thống liền trêu đùa con này hồ ly.

“U… u… u...” (Ba ba bỗng trở lên thật đáng sợ, Tiểu Ly sợ hãi.) Cửu Vĩ Hồ Ly Diệp Tiểu Ly liền kêu uông uông đáng thương nhìn Diệp Tiểu Y.

Diệp Tiểu Y nắm lên nàng cái cổ nhỏ, đưa tay sờ đến nàng hai cái tai dài.: “ n xúc cảm không tệ. Một lát nữa hai cái nữ nhân vào đây ngươi không giúp ta hống các nàng, lừa các nàng cho ta thoải mái, ta tối liền ăn canh cẩu hầm.” Diệp Tiểu Y sờ sờ nàng cái mũi nhỏ nói.

“U… u… u...” (Ba ba xấu xa muốn ăn ta, ta không phải cẩu, ta là hồ ly, ngươi không được ăn ta.) Cửu Vĩ Hồ kêu uông uông.

“Không cho ngươi phải đối. Ta đi ra đón các nàng.” Diệp Tiểu Y trêu trọc xoa xoa đầu con hồ ly rồi đi ra ngoài mở cửa. Theo thông tin trong đầu hắn, cửa hàng không có khai chương thì một con ruồi ngoài hắn cùng con hồ ly nhỏ này ai cũng vào không có được. Càng lúc hắn càng cảm thấy thế giới này thật ly kỳ.

“Khai trương cửa hàng, khách hàng có thể tiến vào bên trong.”

Lúc này bên ngoài Vương Ngữ Yên cùng với Tần Hồng Miên đang chính là vô cùng ngạc nhiên, hình như mắt các nàng có vấn đề, các cửa sổ lập tức tự động mở ra, cánh cửa chính luôn đóng cũng tự nhiên mở ra cho các nàng tiến vào.

Diệp Tiểu Y bước đến trước mặt hai nữ nhân mỉm cười, vì hiện tại hắn bộ đồ đang mặc cũng bị thay đổi thành đồ trong giờ làm việc, chính là đội một cái mũ đầu bếp, mặc một bộ đồ trắng chuyên nghiệp có một chiếc tạp dề, được thiết kế vừa như in với hắn.

“Hai lão bà hôm nay muốn ăn gì nào?” Diệp Tiểu Y nhìn trước mặt hai nữ nhân cười cợt hỏi. Hai nữ cũng đứng hình, vì lúc này Diệp Tiểu Y khuôn mặt cũng không còn đeo mặt nạ nữa. Nếu không phải hắn lên tiếng, họ cũng không biết người soái ca trẻ tuổi trước mặt, là cái lưu manh giáo chủ.

“Diệp công tử?” Vương Ngữ Yên nhìn trước mặt tuấn tú nam nhân không mấy chắc chắn.

“Tên biến thái? Là ngươi sao?” Tần Hồng Miên cũng nghi ngờ.

“Là chồng các ngươi đây. Thế nào nhìn soái quá liền không nhận ra? Có phải hay không bị ta chinh phục.” Diệp Tiểu Y cười cợt hỏi.

Hai nữ nhìn nhau liền xác định đây chính là cái thói lưu mạnh đó không sai. Chỉ có thôi lưu mạnh mới có được sự ảo tưởng không biên giới cùng cái miệng thối vô giới hạn như vậy mà thôi.

“Các ngươi không định vào xem ta nhà hàng sao?” Diệp Tiểu Y cười cợt nhìn hai nàng đăm chiêu hỏi.

“Ngươi nhà hàng?” Hai nữ ngu ngơ. Đây không phải là bí ẩn nơi sao? Vừa rồi ngươi còn kêu cứu hiện tại đã là ngươi nhà hàng?

“Vào trong từ từ nói.” Diệp Tiểu Y kéo lấy hai nàng cánh tay nhỏ kéo vào bên trong, hai người không hẹn cùng lúc đỏ mặt mặc kệ hắn chiếm hai người tiện nghi, trước mặt nam nhân này có cái vẻ mặt khiến nữ nhân không thể đề phòng nha. Nhưng chỉ vẻ mặt mà thôi, còn tâm hồn chính là đen vô bờ bến.
Bình Luận (0)
Comment