Vào đến trong nhà, Mộ Dung lão gia tử hiện tại chính là đang tưới mình cây cảnh, trong một ngày nhìn hắn già đi không biết bao nhiêu tuổi. Hiện tại, Mộ Dung Hạ trở lên ngu ngốc, hắn đã già, Mộ Dung gia hiện tại tình hình ngàn cân treo sợi tóc. Tuy nói y thuật của hắn cao minh, nhưng hắn không còn trẻ, sớm muộn tay chân sẽ run thế nào cầm ngân châm? Trong một đêm hắn suy nghĩ quá nhiều chuyện, hiện tại hắn chỉ mong Mộ Dung Ngọc cái này đứa cháu có thể tiếp nhận mình sở truyền toàn bộ y thuật gánh vách Mộ Dung gia.
“Lão đầu tử ngươi tốt dạy sớm.” Diệp Thần khen ngợi nói.
“Dạy sớm cái con khỉ, đều đã giữa trưa. Tiên Nhi chờ ngươi cả đêm đâu. May vào xem nàng.” Mộ Dung lão gia tử có chút tức giận nói.
“Ta biết, hiện tại liền đi xem nàng.” Diệp Thần gật đầu sau vẫn bù thêm một câu nói: “Mộ Dung gia chuyện ta không muốn xen vô, nhưng ta sẽ không để nó bị biến mất.”
“Cảm tạ.” Mộ Dung lão đầu nghe vậy có chút vui mừng đa tạ nói. Diệp Thần mở miệng hắn liền có chút yên tâm.
Mộ Dung lão gia tử đã nhìn thấy rõ ràng. Người này không thích làm chuyện không công. Hắn chỉ quan tâm đến người của mình. Mộ Dung gia là tài sản của Mộ Dung gia, không phải là của hắn, trừ phi cấp bách quá mức hắn sẽ không nhúng tay.
Nhưng muốn hắn giúp đỡ phát triển tên quỷ này sẽ không thèm đi làm. Đơn giản, Sát Thần Diệp Thần từ trước đến giờ giết người qua, có cứu qua người sao? Nếu có chắc chắn cứu một giết mười.
“Không cần cảm tạ ta, về sau Mộ Dung gia cũng là ta ba cái lão bà quà cưới không phải sao? Nên chăm sóc, nên chăm sóc.” Diệp Thần khách khí nói.
Mộ Dung lão gia tử mặt đều đen lại, cái tên này hóa ra còn thâm sâu như vậy, hắn liền tức giận nói: “Nằm mơ, lão già ta có chết cũng không cho ngươi một cắc.”
“Ngươi tiền đem vào quan tài được sao? Ngoài ra, ngươi là muốn để mình cháu gái bị đói sao? Về sau các nàng sinh con, tiền bỉm sữa lão già ngươi còn không muốn cho? Có tin về sau ta bảo nữ nhi ta không gọi ngươi gia gia?” Diệp Thần uy hiếp nói.
“Tiền ta cho cháu gái ta. Cũng không để các nàng cho ngươi.” Mộ Dung lão gia tử lập tức khinh bỉ nói..
“Không sao, ngươi cho các nàng cũng là cho ta, của vợ công chồng.” Diệp Thần vô liêm sỉ nói.
“Là của chồng côn vợ. Ngươi cái này tính ăn bám?” Mộ Dung lão đầu tức giận khí.
“Oa, bị phát hiện rồi. Làm sao bây giờ? Ta có nên giết người diệt khẩu không?” Diệp Thần lãm bộ bị phát giác sợ hãi nói.
“Ngươi dám?” Mộ Dung lão gia tử khinh bỉ tức giận nói.
“Được rồi, được rồi. Thế nào bớt phiền nhiễu sao? Tức giận một chút đôi khi cũng tốt cho sức khỏe, còn hơn cứ giữ bo bo trong lòng. Mộ Dung gia là các lão bà ta quà cưới, ta giúp ngươi bảo hộ nó. Coi như gửi ngân hàng, rảnh rỗi, ta cũng sẽ không keo kiệt cho chút lão xuất.” Diệp Thần không tiếp tục đùa nói.
“Đa tạ, Diệp Thần… ta Mộ Dung gia có lỗi với ngươi cũng có lỗi với toàn thể Tuyết Sơn Phái.” Mộ Dung lão gia tử cúi thấp đầu xin lỗi nói.
“Kẻ làm lỗi đã chịu trả giá, ngươi cũng không cần tự trách. Ta trở lại, những thứ thuộc về ta cũng sẽ trở lại, diêm vương cũng không giữ được.” Diệp Thần lắc đầu liền bước qua phòng khách, liền thấy Mộ Dung Tiên cái này tiểu tiên nữ lão bà nằm tại trên bàn ngủ say. Hắn không nhớ là đã bao lâu rồi hắn mới lại nhìn thấy nàng ngốc ngủ quên đợi hắn. Thật sự hoài niệm. Quả nhiên chu du ở thế giới khác có tốt thế nào vẫn không bằng về nhà có người đợi mình.
Diệp Thần len lén lại gần bế lên Mộ Dung Tiên nhấc lên. Lão bà hắn thật là nhẹ, mặc dù hiện tại đã có thai nhưng vẫn không có thấy nặng lên là bao.
“Đồ ngốc, làm gì đợi ta như vậy? Không biết về phòng ngủ.” Diệp Thần bế theo nàng mở ra phòng ngủ đem nàng đặt vào trong chăn đắp lại chăn chỉnh tề cho nàng. Liền đặt lên chán một nụ hôn liền muốn rời khỏi. Tiểu tiên nữ này đối với hắn lực sát thương so với những cái khác nữ nhân còn mạnh mẽ, hắn sợ kiềm chế không nổi. Nàng tối qua khá mệt, dạo này còn mang thai, không tốt động.
“Ưm… đừng đi...” Mộ Dung Tiên nắm chặt lấy áo của hắn nói.
“Lão bà tỉnh sao?” Diệp Thần có chút ngoài ý muốn hỏi.
“Lão công người ngươi có mùi hương rất dễ ngửi, ta ngửi thấy liền tỉnh.” Mộ Dung Tiên thành thật nói. Nàng cùng Diệp Thần sáng chiều ở chung nhiều nhất thời gian, đối với hắn trên người từng mùi hương, hương vị, lẫn cả hắn bước chân đều nhất thanh nhị sở.
“Ngươi là mẫu cẩu sao? Mũi thính như vậy?” Diệp Thần trêu trọc nàng nói.
“Lão công ta không phải mẫu cẩu.” Mộ Dung Thiên ngốc nghếch phủ nhận không có tức giận lắc đầu nói.
“Tốt, ngươi không phải. Ngủ đi, ngươi đang mang thai cần ngủ nhiều.” Diệp Thần xoa xoa nàng cái đầu cười ôn nhu nói. Chỉ ở cạnh Mộ Dung Tiên hắn mới cảm thấy sát khí trong người hoàn toàn biến mất.
“Ngủ nhiều sẽ mập. Mấy cái hàng xóm nữ nhân bảo hổ phụ sinh hổ tự, mẹ nào con nấy. Ta mập sinh ra bảo bảo sẽ béo phì, ta ngốc như vậy, sinh ra bảo bảo ngốc như ta thì phải làm sao? Lão công bảo bảo ngốc như ta ngươi sẽ không ghét bỏ chứ?” Mộ Dung Tiên lo lắng mở miệng đáp.
“Sẽ không, ngươi ngốc vậy. Ta có từng ghét bỏ qua ngươi sao?” Diệp Thần ôm nàng vào lòng nói. Nữ nhân mang thai thứ hai triệu chứng ngòa ngủ nhiều là suy nghĩ bỗng nhiên trở lên nhiều. Nàng ngốc vậy, chất xám thường ngày không đủ dùng giờ lại hoạt động quá công suất, thật sự tội nghiệp nàng.
“Lão công là tốt nhất.” Mộ Dung Tiên ôm chặt Diệp Thần vui vẻ nói. Cảm nhận hắn từ người truyền đến hơi ấm nhịp thở. Nàng bỗng nhiên cảm thấy an tâm lạ thường, mắt cũng vô cùng buồn ngủ. Miệng đều ngáp hai cái.
“Ngươi buồn ngủ rồi sao lão bà?” Diệp Thần thấy nàng mệt như vậy quan tâm hỏi.
“Không có, ta chỉ là có chút muốn nhắm mắt mà thôi.” Mộ Dung Tiên lắc đầu nói. Nàng sợ hãi Diệp Thần nhân lúc nàng ngủ liền rời đi nàng.
“Nếu mệt liền ngủ một giấc.” Diệp Thần khuyên nhủ.
“Ta không ngủ, ngủ một cái mở mắt ngươi liền mất dạng.” Mộ Dung Tiên hung hắc lắc đầu nói.
“Tiểu tiên nữ ngươi là muốn độc chiếm lão công sao?” Diệp Thần xoa xoa nàng đầu hỏi.
“Không có, Tiên Nhi chẳng qua không muốn ngươi rời đi. Tối qua ngươi cùng tỷ tỷ cả đêm làm việc đó không về nhà, khiến ta lo lắng gần chết.” Mộ Dung Tiên đỏ mặt ngượng ngùng nói. Nàng đối với tỷ tỷ là tâm linh tương thông, tỷ tỷ nàng cùng Diệp Thần chuyện đó nàng đương nhiên cảm thấy rất rõ ràng.
“Lão bà ngươi cả ngày hôm qua có hay không không tắm rửa? Ta cảm thấy có mùi gì tốt xú ở đây đâu?” Diệp Thần sờ đến nàng bộ ngực cùng bên dưới động nhũ đã ướt đẫm. Xem ra đây là thành quả của tối qua. Hắn không xa lạ gì Tiên Nhi thân thể, nàng so với tỷ tỷ nàng còn tốt nhạy cảm. Tối qua xem ra hắn không kiềm chế khiến tiểu tiên nữ bị dày vò không nhỏ.
“Ta… ta… ta nào có xú.” Mộ Dung Tiên đỏ mặt xấu hổ chối. Nàng hôm qua đều bị hành hạ đâu có tốt tắm. Hôm nay mùi hương cơ thể đều hòa vào quần áo bị nàng làm ướt đẫm đâu.
“Không có sao? Vậy sao quần lót ngươi như vậy ướt chứ? Lão bà ngươi không phải là học bảo bảo chưa ra đời đái dầm chứ? Tranh thủ lão công đi vắng đái dầm ra quần. Như vậy rất xấu nha.” Diệp Thần nhẹ nhàng kéo xuống nàng quần lót ướt đẫm cầm lên tay ngửi ngửi trêu trọc nàng nói.
“Cái này… không phải Tiên Nhi tè bậy.” Mộ Dung Tiên liền chui đầu vào chăn không dám nhìn Diệp Thần trên tay quần lót của nàng.
“Không phải ngươi tè bậy, lão bà quần lót của ngươi. Ngươi không tè bậy ai tè nha? Chẳng lẽ nói bảo bảo chưa ra đời.” Diệp Thần thò tay vào trong chăn sờ đến lão bà phần giữa hai háng tốt nhớp trơn trượt hỏi.
“Là… là bảo bảo… ư… lão công tay của ngươi…” Mộ Dung Tiên lập tức đỏ mặt nói. Nàng không thể nói, tối qua lúc nàng buồn đi vệ sinh lúc, cảm giác từ tỷ tỷ chuyền sang không cẩn thận khiến nàng đem quần lót làm ướt.
“Ngoan để lão công sờ tay vào bên trong dạy bảo cái này tiểu bảo bảo. Dám tè bậy còn trốn trong bụng ngươi. Nếu không dạy bảo nàng liền muốn sinh hư.” Diệp Thần dùng hai ngón tay banh ra nàng hai mép động nước suối rỉ ra ướt xuống giường. Hắn ngón tay cũng tiền vào trêu trọc bên trong, cứ đến khi Mộ Dung Tiên cảm giác được cao trào liền dừng lại.
“Lão công, ta sai rồi. Ngươi đừng đùa nghịch Tiên Nhi.” Mộ Dung Tiên cơ thể đều nóng lên u oán nói. Hắn rõ ràng là chỉ biết khi dễ nàng cùng bảo bảo.
“Lão bà ngươi càng ngày càng hư, biết học nói dối. Rõ ràng là ngươi tè bậy, lại đổ cho bảo bảo.” Diệp Thần ghé sát vào nàng tai cắn nhẹ nói.
“Lão công, ta biết sai, là tối qua ta không tốt, tè đến ra quần. Còn không chịu… không chịu… thay không đi tắm rửa. Lão công… ta… ta muốn đi vệ sinh.” Mộ Dung Tiên xấu hổ thừa nhận nói. Bây giờ nàng cảm thấy nàng vô cùng muốn vô nhà vệ sinh.
“Lão bà ngươi lớn vậy sao có thể đái dầm nha? Như vậy bảo bảo sẽ học hư ngươi phải làm sao? Để ta dạy lão bà đi vệ sinh thế nào hả?” Diệp Thần xấu xa bế lên nàng tiến vào nhà vệ sinh mở ra bồn cầu, ôm lên nàng dang ra hai chân nói.
“Lão công… ta có thể tự đi nha. Đừng như vậy, ta… hội ngượng.” Mộ Dung Tiên đỏ mặt ngại ngùng nói. Tuy nàng cùng Diệp Thần trải qua phòng the nhiều lần, nhưng trước mặt hắn đi tiểu như vậy là lần đầu tiên.
“Không được, lão bà ngoan. Ngươi đi một mình lại tiểu ra quần phải làm sao? Đến ta dạy ngươi, ngươi tiểu ra nha.” Diệp Thần làm sao có thể buông tha nói.
“Lão công… ta… ta không buồn nữa…” Mộ Dung Tiên xấu hổ lập tức quyết định nhịn.
“Không buồn nữa? Chắc không đó?” Diệp Thần nghi hoặc hỏi. Cô gái này có thể nhịn bao lâu? Hắn thực muốn xem. Cái đó của ngươi hột đào đều cương cứng đỏ múp kia. Lừa gạt ai?
“Lão công, ta thực không buồn tiểu nữa. Ngươi thả ta xuống nha.” Mộ Dung Tiên đỏ mặt cầu xin.
“Vậy được chúng ta đi tắm. Ta giúp lão bà ngươi tắm. Trách cho ngươi tắm bẩn. Mùi xú trên người đi không hết.” Diệp Thần hắc hắc cười nói. Ôm nàng vào trong phòng tắm cởi sạch nàng trên người đồ ném ra ngoài.
Mộ Dung Tiên hoàn mỹ thân thể lộ ra trước con mắt của hắn, mặc dù nhìn nhiều lần, nhưng hắn chưa bao giờ thấy chán, bụng của Tiên Nhi hiện tại có chút to lên nhưng do nàng khá gầy lên nhìn không rõ. Đây chính là hắn thành quả cày cấy.
“Lão công… ngươi đừng nhìn ta chằm chằm vậy. Ta hội ngượng ngùng.” Mộ Dung Tiên che lấy mình hai bộ vị quan trọng xấu hổ nói.
“Lão bà, ngươi ngoan ngoãn đừng ta cho ngươi tắm rửa.” Diệp Thần lập tức dùng dầu gội giúp nàng gội đầu. Từng sợi tóc mượt mà tại tay hắn xen qua.
“Lão công đừng gãi mạnh quá, ta có chút đau.” Mộ Dung Tiên mở miệng nói.
“Tốt, ta chậm chạm.” Diệp Thần gật đầu sau đó giúp nàng xả đi mái tóc mượt mà của mình.
“Lão công, phoi tắm.” Mộ Dung Tiên đưa phoi tắm cho Diệp Thần muốn hắn giúp nàng kỳ lưng vui vẻ nói.
“Lão bà đến, ta giúp ngươi kỳ cọ thân thể. Đảm bảo sạch sẽ.” Diệp Thần cầm trong tay phoi tắm lập tức ném đi, hắn dùng có mà ngu. Sau đó liền cầm sữa tay rót vào tay mình xoa xoa hai lòng bàn tay.
“Lão công… dùng phoi tắm không tốt sao?” Mộ Dung Tiên nghi hoặc hỏi. Nàng có cảm giác mình bị chiếm tiện nghi lớn.
“Vậy ta hỏi ngươi phoi tắm tốt hay lão công đối với ngươi tốt?” Diệp Thần hỏi.
“Lão công đối với ta tốt.” Mộ Dung Tiên không do dự trả lời.
“Vậy ta tốt hơn liền để tay ta kỳ cọ ngươi. So với phoi tắm tốt đương nhiên muốn sạch. Không nên nghi ngờ lão công lòng tốt, ta có lừa ngươi bao giờ sao? Tiên Nhi ngươi nhất định phải tin ta.” Diệp Thần đảm bảo nói.
“Lão công giúp ta kỳ cọ thân thể nha.” Mộ Dung Tiên liền đồng ý. Nếu Thiên Nhi ở đây lúc này nhất định sẽ chửi chết Diệp Thần. Cái tên này nói đối mỗi khí đều có cái này câu: “Ta lừa ngươi bao giờ sao? Ngươi nhất định phải tin ta.”
“Vậy lão công giúp ngươi cọ.” Diệp Thần liền tại phía sau lưng nàng sờ nàng mềm mại trắng trẻo cái lưng sau đó liền hai tay sờ xuống nàng cái mông lớn bóp vài cái. Thấy Mộ Dung Tiên mặt có chút đỏ, hắn lập tức nhanh chóng đưa hai tay đến nàng bộ ngực lớn xoa bóp. Sữa từ hai đầu ngực chảy bắn ra nhìn. Hương sữa phụ nữ hay là hương sữa tắm lan tỏa trong phòng tắm đều khó phân biệt ra.
“Lão công… ta ngực chảy ra cái nước trắng trắng… có phải ta bị bệnh rồi không?” Mộ Dung Tiên lo lắng đều sắp khóc hỏi.
“Lão bà ngoan đó là sữa. Về sau bảo bảo uống cái này lớn sẽ thông minh. Là đồ tốt, không cần lo lắng.” Diệp Thần không ngừng xoa nàng bộ ngực, lần đầu tiên hắn thấy sữa bắn ra như vậy. Hiện tại hán nghịch vô cùng thích thú.
“Sẽ thông minh sao?” Mộ Dung Tiên ánh mắt sáng chóa nói.
“Ân, tất nhiên. Lão bà ngươi làm gì thế?” Diệp Thần nhìn Mộ Dung Tiên nghi hoặc hỏi.
“Lão công ngươi xem, ta uống được nè. Ực, thật ngon.” Mộ Dung Tiên dùng nước tẩy tẩy sữa tắm ở núm ngực nhấc lên mình một bên ngực cắn vào hút vô cùng thích hú nói.
“Vậy cũng được.” Diệp Thần kinh ngạc nhìn, tuy lão bà hắn ngực to nhưng không nghĩ to đến vậy.
“Lão công, ngươi có muốn uống không nha?” Mộ Dung Thiên nhìn Diệp Thần đưa đến đầu ngực còn lại hỏi.
“Tất nhiên muốn. Lão bà… sữa còn có tác dụng chữa bệnh cho đàn ông nha.” Diệp Thần lập tức gật đầu, ngu gì không, đây chính là hắn cơ hội nếm nàng sữa mẹ nha. Bảo bảo về sau sinh ra liền muốn chiếm đóng, hắn tất nhiên phải uống no trước.
“Lão công… ta có cảm giác rất kỳ lạ…” Mộ Dung Tiên bị Diệp Thần ngậm đầu núm ngực liền cảm giác tê dại bên dưới bắt đầu cảm thấy ngứa nói.
“Lão bà không có gì, chỉ là phản ứng tự nhiên thôi.Lão công đến giúp ngươi rửa ráy.” Diệp Thần ngậm nàng núm vú lập tức dùng mình tay mân mê nàng cơ thể xoa một lượt từng ngóc ngách nói. Mộ Dung Tiên rên rỉ từng tiếng tại trong nhà tắm nước chảy từ trên xuống từng giọt nước, lăn trên nàng bộ ngực rơi xuống đất.
“Tốt, sạch sẽ rồi. Lão bà còn phẩn dưới ngươi dạng hai chân ra, lão công giúp ngươi tẩy.” Diệp Thần mở miệng xấu xa nói.
“Dạng ra hai chân? Là như này sao lão công?” Mộ Dung Tiên đứng chổng mông về phía Diệp Thần không nghi ngờ gì dang ra hai chân để lộ mình hai cái lỗ đẹp đẽ trước mặt tên dâm tặc này.
“Đúng đúng, là như vậy. Lão bà ta giúp ngươi tẩy.” Diệp Thần đưa hai tay xoa xoa tại bên ngoài nàng hai cái cửa động, dòng nước ấm của Mộ Dung Thiên có chút dính chảy lên bàn tay của hắn hòa vào xung quanh bên ngoài hang động làn da,
“Lão công, ngươi tẩy xong sao? Ta có chút cảm thấy lạ.” Mộ Dung Tiên đỏ mặt nói. Nàng cảm thấy bị kích thích.
“Bên ngoài thì sạch rồi, nhưng bên trong, cần phải kiểm tra mới biết được. Để ta giúp lão bà rửa sạch cả bên trong.” Diệp Thần cười đen tối nói. Sau đó liền dùng bàn tay của mình nhanh chóng sờ vào bên trong nàng hang động.
Mộ Dung Thiên lập tức bị bất ngờ tấn công liền quỳ trên mặt đất, cả người đều cương cứng. Nàng cảm thấy Diệp Thần cánh tay sắp chạm đến nàng sâu nhất vi trí. Diệp Thần cũng kinh ngạc, phụ nữ mang thai chỗ đó sẽ rộng ra ai nghĩ đến hiện tại hắn cả cổ tay đều có thể chui vô bên trong dễ dàng vậy chứ. Diệp Thần lập tức đưa tay ra vào, Mộ Dung Thiên tu luyện là Phượng Thần Quyết, còn là thể chất đặc biệt, nàng chỗ đó vô cùng co hẹp rất nhanh, nếu hắn không di chuyển trừ phi kích thích nàng nếu không cánh tay sẽ dễ bị kẹt lại.
“Lão công… ư… ta… ta tè ra mất…” Mộ Dung Thiên cảm thấy Diệp Thần cánh tay di chuyển lập tức tè ra bên dưới. Nàng vốn cho mình mặc niệm Phương Thần Quyết bên trong pháp quyết có thể nhịn được. Không nghĩ tới liền tè ra tới. Mặt đất đều ướt một thứ nước màu trắng cùng môt thứ nước màu vàng. Mộ Dung Tiên đang tè ra trong sung sướng. Diệp Thần có chút ngạc nhiên khi nhìn thấy Tiên Nhi bị kích thích như vậy. Nàng chổng mông về phía hắn nằm tại trên mặt đất vẻ mặt vô cùng thỏa mãn.
“Tiên Nhi ngươi tè bậy ra nền nhà rồi kìa. Thật là… lão bà lần sau ta nhất định dạy ngươi đi tiểu mới được.” Diệp Thần lắc đầu thở dài nói.
“Lão công… xin lỗi… ta lại tè bậy.” Mộ Dung Tiên xấu hổ nói.
“Hang dưới sạch sẽ, hiện tại liền muốn đến hang trên.” Diệp Thần đưa ngón tay sờ vào nàng hoa cúc đỏ tươi. Nơi này hắn từng thử qua, vô cùng xúc cảm. Ngón tay vào vô cùng dễ dàng.
Mộ Dung Thiên rên rỉ tiếng càng lúc càng lớn. Nàng hoàn toàn đắm chìm tại Diệp Thần bàn tay bên trên.
“Lão bà, ngươi thật xấu, hoa cúc bám chặt ta ba ngón tay như vậy, ta làm sao di chuyển kỳ cọ bên trong đây.” Diệp Thần trêu trọc nàng hỏi.
“Lão công… ngươi chỉ biết khi dễ ta.” Mộ Dung Tiên oán trách nói.
“Lão bà ngươi dưới này lại chảy nước, như vậy sẽ làm bẩn nền nhà nha. Ta giúp ngươi.” Diệp Thần xấu xa đưa miệng xuống lè lưỡi liếm nàng hang động bên trong, ba ngón tay bị kẹp chặt trong nàng hoa cúc cũng dãn đều ra để hắn di chuyển thoải mái. Mộ Dung Thiên thở dốc, mắt đều chảy ra nước đến, lưỡi nước dãi đều chảy ra bên ngoài, nàng mặt nhìn giờ vô cùng khiêu khích nam nhân xấu.
“Lão bà…ngươi thật hư… làm ướt hết ta mặt.” Diệp Thần bị Mộ Dung Thiên không báo trước bắn lên mình mặt cười xấu xa nói.
“Xin lỗi lão công… ta… không có ý.” Mộ Dung Tiên xấu hổ nằm trên mặt đất xin lỗi nói.
“Tốt, ta giúp ngươi rửa sạch, chúng ta vào phòng nghỉ thôi.” Diệp Thần gật đầu rửa đi mình hai cánh tay cùng mặt liền nghĩ đến bế Mộ Dung Tiên trở lại.
“Lão công… ta… ta… đừng đụng ta… ta muốn … ta muốn… đại tiện…” Mộ Dung Tiên lập tức cương cứng người trổng lên mông dang ra hai chân vô cùng khổ sở.
“Lão bà ngươi làm đợi một lát nha, đừng đi ra đây?” Diệp Thần mặt đầu biến sắc.
“Không ổn, ta nhịn không được… lão công đừng nhìn ta… ta ị ra đến… không ưm…” Mộ Dung Tiên cuối cùng cũng không nhịn được nằm dài trên mặt đất.
Diệp Thần nhìn thấy nàng từ cúc hoa bị thải ra tới phân đều ngán ngẩm. Xem ra, hắn có làm hơi quá, lại lần nữa tắm cho Mộ Dung Tiên, sai người làm dọn sạch nhà tắm, liền bế nàng trở về phòng.
“Lão công… ngươi có phải thấy Tiên nhi rất vô tích sử không? Cả mình đại tiểu tiện cũng không làm được.” Mộ Dung Tiên tủi thân hỏi.
“Không có, ngươi có thể sinh con nha. Lão bà, đừng nghĩ nhiều, cái gì ngươi không làm được, ta giúp ngươi. ” Diệp Thần an ủi.
“Lão công… ngươi thật tốt. Ta cảm giác lão công càng lúc càng tốt hơn, sẽ sớm chán ghét ta.” Mộ Dung Tiên nước mắt lưng tròng.
“Ai nói ta chán ghét ngươi? Ta đánh chết kẻ đó, lão bà ta yêu nhất chính là ngươi.” Diệp Thần sờ sờ nàng má phải nói.
“Vậy tại sao lão công làm với tỷ tỷ không làm với ta nha.” Mộ Dung Tiên phòng má ghen tỵ nói.
“Lão bà ngốc, ngươi không cần cố gắng, ngủ một giấc dạy ta nấu cho ngươi canh gà ăn. Đợi ngươi cơ thể tốt hơn, ta ăn ngươi không nhả xương. Ba ngày ba đêm chỉ sủng mình ngươi.” Diệp Thần an ủi nàng nói.
“Lão công, ngươi hứa rồi đó nha.” Mộ Dung Tiên đưa ngón tay ra nói.
“Ta hứa là được.” Diệp Thần ngoắc nàng ngón tay hứa hẹn. Cái này còn có thể từ chối sao? Ngu mới từ chối.