“Thiếu Nhiên, anh dừng xe lại đi!”
Đúng lúc xe đang ở giao lộ, Lục Thiếu Nhiên kinh ngạc: “Có chuyện gì vậy?”
“Ừ, em có chút việc, anh chờ em một lát!”
“Được thôi!”
Từ trước đến giờ, cho dù Nghiên Ca đưa ra yê1u cầu gì, Lục Thiếu Nhiên cũng đều đồng ý cả.
Anh ấy đỗ chiếc Lamborghini ở ven đường, ngay lập tức khiến những 9người đi đường khác tò mò ghé mắt nhìn
sang.
Sau khi Nghiên Ca xuống xe, chiếc Rolls Royce chạy theo sau cũng đã3 dừng lại. Cửa kính xe hạ xuống, cô nhìn Lục
Lăng Nghiệp đang tự lái xe: “Chú Út?”
“Lên xe!”
Nghiên Ca m8ím môi: “Không hay lắm đầu, hôm nay…”
“Lên, xe!”
Cô nhìn thái độ không cho phép từ chối của Lục Lăng Nghiệp, trái tim như hẫng một nhịp. Cô định chạy về phía
trước báo một tiếng với Thiếu Nhiên, kết quả Tổng Giám đốc Lục lại lập tức xuống xe, trước biểu cảm trố mắt
nghẹn họng của Nghiên Ca, anh siết chặt cổ tay cô, rồi kéo cô ngồi vào ghế phụ.
Anh đạp mạnh chân ga, lái chiếc Rolls Royce rời đi. Lục Thiếu Nhiên vừa hạ cửa sổ xe xuống đã bị khói xe phun
đầy vào mặt.
Anh ấy há miệng, không biết nên làm gì cho phải.
Nói cách khác, chú Út thân yêu lại bắt mất vợ anh ngay giữa phố?
Lục Thiếu Nhiên suy nghĩ một lát, cầm điện thoại nhắn tin cho Lục Lăng Nghiệp. Nội dung như sau:
[Chú Út, cháu giao vợ cho chủ, chuyện chi nhánh công ty…]
Hai phút sau, hai chữ “Đừng hòng!” được gửi tới.
Trong nháy mắt, gương mặt tuấn tú của Lục Thiếu Nhiên như sụp đổ, anh cắn răng, đạp mạnh chân ga đuổi theo
chiếc Rolls Royce.
Nếu đã không cho anh cơ hội trở mình, vậy anh phải cướp lại vợ về.
Hai chiếc xe rượt đuổi nhau trên phố. Mười phút sau, cả hai chiếc xe lần lượt đến trung tâm thương mại Thế Hoa.
Bởi vì Nghiên Ca, Lục Thiếu Nhiên đến hơi muộn, nên Lục Văn Đức và những người còn lại đã đến nhà hàng lộ
thiên trên tầng cao nhất.
Hôm nay là ngày đính hôn của người ông trùm giới kinh doanh – Lục Lăng Nghiệp, nên tất cả nhân viên trong nhà
hàng đều phải làm việc, tiếp đón rất chu đáo.
Bàn ghế trong nhà hàng lộ thiên có phong cách rất đặc biệt, hơn nữa còn dùng hoa ly được vận chuyển bằng đường
hàng không để trang trí thêm.
Bầu không khí vừa tao nhã, vừa không làm mất đi sự sang trọng.
Sau khi xuống xe, Nghiên Ca cố ý chờ Lục Thiếu Nhiên để cùng lên trên tầng thượng.
Trong thang máy, Lục Thiếu Nhiên giống như bị ma nhập vậy, không ngừng hỏi có phải cô với chú đã gương vỡ lại
lành rồi không.
Ngụ ý là muốn nhờ cậy Nghiên Ca năn nỉ chủ Út giúp anh ấy.
Mặc dù Nghiên Ca đồng ý nhưng thật ra trong lòng lại dở khóc dở cười.
Hai chú cháu này đúng là hai kẻ dở hơi.
Hơn nữa, lời nói của cô quan trọng thế sao, chẳng lẽ chú Út thật sự sẽ nghe lời cô à?!
Nghiên Ca vừa đi vừa nghe Lục Thiếu Nhiên lẩm bẩm cầu xin, cô ngước lên, thấy một phòng ăn ngoài trời được
trang trí hết sức đẹp mắt. Cả không gian được trang trí bằng tông màu trắng tinh khiết làm chủ đạo, những chùm
hoa ly xinh đẹp được đặt hai bên thảm đỏ. Cách bài trí trang nhã này đã cho thấy Hoàng An Kỳ may mắn đến
nhường nào.
Ngắm nhìn tất cả, Nghiên Ca khẽ cắn môi không nói gì, kéo Lục Thiếu Nhiên đến bàn ăn đã được sắp xếp trước.
Cô đang đợi, đợi câu nói đó của Lục Lăng Nghiệp, bất cứ lúc nào cũng phải tin tưởng anh!
Cô cũng rất muốn biết, đã đến mức này rồi, cô phải tiếp tục tin tưởng anh thế nào đây!